“Quá khứ.”
Suốt nửa tiếng sau đó, Tạ Trì hỏi từng điều mà mình nghi vấn ra, Thẩm Dật kiên nhẫn trả lời.
Tạ Trì thay đổi cái nhìn với Thẩm Dật, chỉ có một điều khiến anh cảm thấy vi diệu là ánh mắt của Thẩm Dật lúc nói chuyện, Tạ Trì không tài nào hình dung được, nó không giống ánh mắt dò xét cân nhắc lợi ích liên quan, nhưng đúng là có cảm giác tò mò muốn tìm hiểu rất rõ rệt, còn mang theo sự quan tâm cưng chiều khó hiểu.
Hoàn toàn khác với Thẩm Dật cao ngạo lạnh lùng trong truyền thuyết.
Tạ Trì dằn cảm giác kì dị trong lòng kia xuống.
Có rất nhiều câu hỏi anh đặt ra mà Thẩm Dật không trả lời, hoặc chỉ trả lời một nửa, nhưng cho dù hắn không nói, anh cũng có thể đoán ra được ít nhiều.
Theo ý của Thẩm Dật, có lẽ tổ chức Pet có dính líu tới app từ rất lâu rồi, chỉ hai năm trở lại đây mới đặt mục tiêu là giết Thẩm Dật.
Thực ra cũng rất dễ đoán quan hệ của app với tổ chức Pet kia.
Năm đó anh còn buồn bực, vị trí thế giới của anh, khoa học sinh vật phát triển chậm chạp, là tấm gỗ ngắn nhất trong thùng gỗ khoa học, vẫn luôn ngăn cản xã hội tiến bộ, theo tốc độ phát triển của khoa học sinh vật năm đó, có lẽ bốn mươi, năm mươi năm nữa cũng chưa có kỹ thuật tử cung nhân tạo, càng không nói tới hoán vị tổ hợp gen cấp cao hơn này, phát minh kỹ thuật này có lẽ không thể thực hiện được trong một trăm năm đổ lại.
Nhưng nó lại lặng lẽ được thực hiện, điều này đã làm chấn động cả giới khoa học năm đó, kỹ thuật phát minh này đã được các nhà khoa học đẩy lên đàn thần.
Tạ Trì vẫn còn nhớ rõ tên của nhà khoa học đó ―― Liên Thế.
Năm đó khi thành quả nghiên cứu khoa học được đưa ra, Liên Thế còn chưa đầy ba mươi.
Một thanh niên anh tuấn, lại đạt được thành tựu trước nay chưa từng có.
Liên Thế nhất thời nổi danh tứ phía, được người đời khắc ghi.
Trước khi Tạ Trì vào app, cũng coi Liên Thế là anh tài kiệt xuất, bây giờ liên hệ với hệ thống app nguyện vọng, lại có một vài phỏng đoán không hay.
Nếu Liên Thế đã từng vào app thì sao, nếu nguyện vọng mà Liên Thế từng đặt với app là phát minh ra tử cung nhân tạo và nắm giữ kỹ thuật cải tạo gen người thì sao?
Nếu như cuối cùng anh ta thực hiện được tâm nguyện, quay trở về thế giới hiện thực thì sao?
Một con bướm đập cánh, có thể mang lại không ít thay đổi cho thế giới.
Kỹ thuật vượt mức quy định xuất hiện, luân lý, xã hội, pháp luật vẫn còn lạc hậu, tổ chức Pet tăng ca nghiên cứu chế tạo sủng vật hình người, cuối cùng cũng đạt thành công lớn, dựa vào đó mà làm giàu trong bóng đêm.
Tạ Trì không biết Liên Thế là nhân vật đóng vai trò gì trong đó, là lãnh đạo của tổ chức Pet hay chỉ là một nhà khoa học dốc lòng vì kỹ thuật, muốn đột phá hạn mức khoa học cao nhất để tạo phúc cho nhân loại, nhưng không cẩn thận mở ra chiếc hộp Pandora bị người khác lợi dụng?
Dường như Thẩm Dật lẩn tránh điều này, vì sao chứ?
Thẩm Dật thừa nhận hắn từng cải tạo gen, thế nhưng đó là quá khứ, chẳng lẽ hắn là một vật thí nghiệm không hoàn chỉnh?
Về phần sao người của tổ chức Pet có thể cắm rễ trong App, đối với những người có thể nắm giữ kỹ thuật gen như họ mà nói rất dễ dàng.
Dáng vẻ thành kính của Thành Châu trước đó đã mang lại linh cảm cho Tạ Trì.
Chắc hẳn Thành Châu là pet đời thứ hai, thứ ba, thế hệ pet của Tạ Trì chỉ có thể thiết lập xu hướng vào nghề, khuynh hướng tính cách, phần lớn chỉ là “xu hướng”, chứ không hoàn toàn cố định, nhưng theo như anh biết, đời thứ hai, thứ ba càng ổn định hơn, xác suất báo hỏng thấp hơn, khả năng vi phạm mệnh lệnh rời bỏ chủ nhân gần như là bằng 0, thế hệ của họ tương đương với việc bị cách thức hóa, chưa chắc đã không thể thiết lập…chấp niệm sâu đậm.
Để tiến vào app chỉ cần chấp niệm mà thôi.
Bởi vì chấp niệm muốn Tạ Tinh Lan có được thể xác nên anh có thể tiến vào app.
Các pet thế hệ sau đã được cải tiến, rất có thể được thiết lập có chấp niệm hết sức sâu đậm, không cần tốn nhiều sức để có thể vào app.
Bị kỹ thuật gen quấy nhiễu, cánh cửa hà khắc của app dường như không còn tồn tại.
App giống như một con trâu béo tốt, bị sán lá máu lặng lẽ để mắt tới, không tài nào vứt bỏ đi được.
Từ lúc Tạ Trì tiến vào app đã cảm thấy app đứng ở vị trí trung lập, nó không phải một hệ thống xấu, cũng không lừa bất kỳ diễn viên nào, Tạ Trì cảm nhận được một sự tôn trọng nhất định, app đang duy trì trật tự, thưởng phạt rõ ràng, bởi vì tách anh và Tạ Tinh Lan ra mà thậm chí app còn đền bù điểm tích lũy, thực ra nếu app không cho, dù anh có oán niệm, cũng có thể làm gì đâu cơ chứ? Chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận.
Thực ra app đã sớm nói cho anh biết thân phận của app.
Mỗi lần anh tham gia phim kinh dị, trong quá trình đóng phim luôn có một câu nhắc nhở ―― 【Phim kinh dị thuộc app】
App chỉ là 【Nhà sản xuất 】 thu nạp diễn viên, sản xuất phim kinh dị, bán cho khán giả xem mà thôi.
Chỉ là diễn viên đóng phim kinh dị chân thực, app cho diễn viên điểm tích lũy có thể dùng để đạt được tâm nguyện.
App vẫn luôn nói cho anh, tất cả lấy nhu cầu của khán giả làm trọng, cho nên nó là một công ty kinh doanh độc quyền phục vụ cho nhu cầu của khán giả.
Giống như ở thế giới hiện thực, bởi vì có nhu cầu hưởng mát nên sản xuất quạt, điều hòa, bởi vì nhu cầu giữ ấm, nên có chăn điện và áo bông.
Chỉ là khán giả trong app tương đối đặc biệt, tạo ra nhu cầu đặc biệt, cần những diễn viên bọn họ xông pha khói lửa.
App bị công ty Pet lách qua khe hở, có lẽ nó còn không ý thức được Pet, hoặc là e ngại quy tắc, không thể tiến hành trừng phạt bọn họ.
Hiển nhiên tổ chức Pet hiểu rất rõ điều này, app có quy định riêng, mà tổ chức Pet cũng không vi phạm bất cứ quy tắc nào mà nó đặt ra, hoàn toàn vì có chấp niệm sâu đậm nên mới tiến vào app, bọn họ cần đóng phim kinh dị thì đóng phim, công báo tư thù, sau khi loại bỏ phe đối lập, Pet của tổ chức cũng chết đi.
App không thể bắt lỗi bọn họ.
Từ đó đến giờ quy định vẫn luôn thực tế và không nhạy bén, chỉ có con người là linh hoạt xảo trá, cho nên Pet có thể lợi dụng app, lách qua khe hở của quy tắc để mưu lợi cho bản thân.
App giống như có ý thức của bản thân và quy tắc đã được định sẵn, phát triển theo phương hướng vốn có, đối với nó mà nói, nó chỉ hy vọng sự nghiệp phim kinh dị phồn vinh, diễn viên đẳng cấp nhiều như nấm sau mưa, số lượng khán giả ngày một tăng lên, những thứ khác, đều là đồ vật nằm ngoài quy định.
Là những con người nhỏ bé hút máu đang lợi dụng app, app không nhạy bén không thể trừng phạt, dù sao nếu sửa đổi quy tắc có thể gây rút dây động rừng.
Mà thứ có thể trừng trị con người, từ đó đến giờ chỉ có thể là con người.
Cho nên app tiếp tục giữ trạng thái trung lập.
Có lẽ nó đang chờ đợi, chờ đợi một người bị Pet xâm hại lợi ích đến mức không thể kiềm chế được nữa, tiến vào app trả thù, kết liễu bọn chúng.
Dường như tình hình rất nghiêm trọng, nhưng trước mắt mây mù đã tản đi nhiều rồi, Tạ Trì ghét nhất những chuyện không minh bạch, trước mắt anh đã biết chuyện rồi, ngược lại khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn, chí ít anh có việc có thể làm.
“Hút không?”
Đến khi Tạ Trì hoàn hồn lại, Thẩm Dật đã lặng lẽ nhả khói, trông thấy anh nhìn mình, thuận miệng hỏi.
“Ừm, cảm ơn.”
Tạ Trì rút một điếu, anh phát hiện dường như không bật lửa lên được, đang định thôi, Thẩm Dật lại nghiêng người tới, dùng đầu thuốc lá của mình để châm thuốc cho anh.
Tạ Trì thoáng giật mình, thầm nghĩ, đúng là Thẩm Dật không coi anh là người ngoài.
“Cảm ơn.” Lúc nhận lấy, hiếm khi Tạ Trì cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Bầu không khí hơi êm dịu, Tạ Trì hỏi: “Đã điều tra ra được ai cho Thành Châu đạo cụ chưa?”
Thẩm Dật nói: “Kiến quỷ phẩm chất không cao, tính đặc thù thấp, có nhiều người nắm giữ.”
“Buff thì phim kinh dị nào cũng có thể sản xuất, không biết người sở hữu.”
“Còn về bùa lấy mạng,” Thẩm Dật dừng lại một chút, rõ ràng đang cười, nhưng lại khiến người ta rét lạnh trong lòng.
“Diễn viên hạng nhất, Dịch Hòa Tụng.”
Tạ Trì: “Cái tên này không ở trong top 10.”
Thẩm Dật gật đầu: “Top 10 ở bảng xếp hạng nằm trên hạng nhất.”
Tạ Trì: “Chắc chắn là anh ta chứ?”
“Bộ phim sản xuất bùa lấy mạng là “Lá bùa quỷ” có ba phần, anh ta là diễn viên chính của cả ba phần này, chưa từng dùng bùa lấy mạng trong phim, nhưng nếu có người lấy được đạo cụ ở “Lá bùa quỷ”, chỉ có thể là anh ta, chỉ anh ta mới có năng lực đó.”
Tạ Trì đột nhiên chau mày lại: “Anh không cảm thấy chuyện này quá rõ ràng rồi hay sao? Chẳng lẽ Pet thiếu đạo cụ, cho đạo cụ bí mật hơn không tốt hay sao? Làm vậy là để đẩy Dịch Hòa Tụng ra à?”
Dường như Thẩm Dật đang nghĩ tới điều gì đó, khẽ bật cười.
Tạ Trì trầm mặc một giây, ung dung ngẩng đầu lên bảo rằng: “Anh còn thiếu bao nhiêu điểm tích lũy nữa?”
“Tổng cộng cần một trăm ngàn, bây giờ còn thiếu sáu ngàn nữa.” Giọng cười của Thẩm Dật có vẻ hết sức ác ý.
Tạ Trì: “Tôi hiểu rồi, bọn họ không biết anh thiếu bao nhiêu, nhưng thấy anh ở trong app lâu như vậy là biết không còn thiếu nhiều nữa, bắt đầu không ngồi yên.”
Nếu muốn hủy diệt, ai lại quan tâm có bại lộ hay không, nhất định nội bộ pet đã bắt đầu khủng hoảng rồi, mà con số này, thậm chí còn nhỏ hơn họ dự đoán nhiều, 6000 điểm tích lũy, đối với Thẩm Dật mà nói, nhiều nhất cũng chỉ là hai bộ phim kinh dị.
Thẩm Dật: “Bọn họ rất ngu, đến khi tôi được bảy, tám mươi ngàn rồi mới phát hiện ra thân phận của tôi, ý thức được nguyện vọng của tôi là gì.”
Tạ Trì lại càng hiểu rõ tình cảnh của Thẩm Dật, chau mày nói: “Vậy sau này anh sẽ…”
Thẩm Dật cắt ngang lời anh: “Tôi biết.”
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt sáng kinh người: “Thẩm Dật sẽ không chết, người chết chỉ có thể là bọn họ.”
Tạ Trì gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Từ một trình độ nào đó mà nói, Thẩm Dật và anh là cùng một loại người, có sự tự tin ngông cuồng.
Thẩm Dật: “Ngày mai tôi sẽ tham gia bộ phim tiếp theo.”
Tạ Trì gật đầu: “Anh có biết bộ phim Dịch Hòa Tụng tham gia không? Tôi đi giết hắn ta.”
Thẩm Dật hơi sửng sốt, ngạc nhiên nói: “Sao cậu biết tôi muốn nói gì?”
Tạ Trì ho khan một tiếng: “Theo tính cách của anh… nếu như anh không muốn tôi giết anh ta, thì ngay cả tên anh cũng sẽ không nói cho tôi biết.”
Tạ Trì đã mò mẫm được ra, nếu không thích hợp và vô nghĩa, Thẩm Dật sẽ không ho he một chữ nào, nhưng một khi nói ra, thì nhất định có dụng ý.
Đột nhiên bị nhìn thấu, Thẩm Dật cảm thấy hơi mất mặt, hắn dựa lưng vào sofa, liếc mắt nhìn anh, thử dò xét hỏi: “Cậu cảm thấy cậu có thể giết hắn ta không?”
“Không thể, anh ta hạng nhất, mà tôi còn chưa lên hạng ba.”
Câu trả lời của Tạ Trì vô cùng dứt khoát và bình tĩnh, Thẩm Dật lại sửng sốt: “Vậy tại sao cậu dám đi?”
“Bởi vì anh sẽ cho tôi đạo cụ mà?” Tạ Trì hơi chớp mắt.
Thẩm Dật: “……”
Mặc dù đây chính là điều mà hắn sắp xếp, nhưng bị Tạ Trì nói ra trước, nhất thời hắn không thể đỡ nổi.
Tạ Trì mỉm cười: “Cùng là một loại người, anh không tiện nói thì để tôi chủ động nói ra, bây giờ tôi cũng chủ động xin đồ, để anh đỡ xấu hổ còn gì.”
Thẩm Dật vừa tức vừa buồn cười: “Thế tất cả là suy nghĩ cho tôi à?”
Tạ Trì lại chớp mắt: “Anh là nhân vật lớn, cãi nhau với tôi thì mất giá quá.”
Thẩm Dật bị sặc không nói được nên lời.
“Hai chúng ta ai với ai..” Tạ Trì đang định thuận miệng bắt quàng làm họ, Thẩm Dật cắt ngang như cười như không: “Hai chúng ta ai với ai?”
“Hm…” Tạ Trì không hiểu vì sao hắn lại khăng khăng phân cao thấp tới như vậy.
Thẩm Dật im lặng một lúc: “Tôi đại diện cho số 0, lớn hơn cậu, cậu gọi tôi một tiếng..
anh, tôi sẽ cho cậu đạo cụ, cậu không mang đạo cụ màu đỏ vào được, cho cậu chọn màu cam chưa khóa.”
“Không được.” Rõ ràng điều kiện hết sức mê người, Tạ Trì lại từ chối.
Chỉ có một anh trai mà thôi.
Thẩm Dật ngẫm nghĩ, trong mắt ẩn chứa ý cười: “Thế cậu chỉ có thể gọi tôi giống như các fan của tôi, là..
ba ba Thẩm Dật.”
Tạ Trì ngỡ rằng tai mình có vấn đề, dùng ánh mắt như nhìn kẻ tâm thần mà nhìn hắn, thầm nghĩ người này muốn trên cơ mình?
Đừng bảo đang thả thính nha?
Tạ Trì giả vờ ngây người ra.
Hiển nhiên Thẩm Dật cũng ý thức được mình mất phong độ, nghiêm mặt nói: “Tôi đã chọn xong đạo cụ rồi, cậu quay về có thể nhận được, cả tin tức bộ phim Dịch Hòa Tụng muốn đi nữa.”
Tạ Trì cười tươi: “Được rồi.”
Anh lập tức đứng lên cáo từ.
Sau khi rời khỏi nơi này, Tạ Trì ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho Túc Thanh.
【Anh chú ý bạn trai của anh vào.】
Túc Thanh: 【。。。。。。】
Tạ Trì nhìn sáu chấm tròn kia, cảm thấy đêm nay đúng là một buổi đêm khiến người ta mê man.
.