- Mấy ng là ai? Sao lại bắt tôi?- Như ngước mặt lên nhìn. Tia nhìn kiên định và căm thù khiến ng ta vô thức nản lòng.
"CHÁT"- 1 bạt tai giáng xuống má Như, in rõ 5 ngón tay.
-Tại sao à? Ha, mày nghĩ mày là ai? 1 đứa ko cha ko mẹ. Chân ướt chân ráo vào trường mà đòi đi cùng hội học sinh cao qúy à?- 1 cô nàng khoảng học lớp 11 túm tóc Như giật ngược ra sau nói với giọng mỉa mai.
-Chị, tốn hơi làm gì. Dậx nó 1 bài học luôn đi- đám đàn em gồm cả gái lẫn trai nhao nhao lên.
-Ừ. Phải dậy con hồ ly tinh này thôi. Cho nó hết mơ- cô gái kia gật đầu và cất bước chân về phía chiếc ghế gần đó ngồi rồi phẩy tay.
Y lệnh, 1 tốp nam đi lên trói chặt chân tay Như vào ghế. Sau đó, họ lấy ra 1 túi nilông hình trụ, thủng 2 đầu rồi chụp lên đầu Như. Lấy băng dính dính 1 đầu ở cổ Như lại, 1 đầu kia họ bắt đầu......đổ nước lên và bịt nốt đầu kia lại.
Như vẫy vùng nhưng ko sao thoát đc. Nước ngập đến tai cô. Cảm giác thiếu oxi thật khó chịu. Ngay lúc cô dường như muốn ngất đi thì đám ng đó lại thả đầu bên trên cho nước chảy ra. Như ho sặc sụa, suýt nữa Tử Thần mang cô đi rồi.
Chúng tiếp tục lặp lại lần 2. Nhưng đâu có dễ đc như lần đầu, lần này chúng giữ lâu hơn. Và tất nhiên, cái gì cũng có giới hạn của nó. Như ngất đi trong túi nilông đầy nước.
-Mẹ kiếp. Chưa chi đã ngất rồi. Tao chưa chơi đã- cô gái đang ngồi trên ghế kia dậm chân bực bội.
Trong nhà kho tối tăm, 1 vật sắc nhọn bằng kim loại lóe sáng...
-Để xem, mất đi khuôn mặt này thì mày làm hồ ly tinh kiểu gì?- cô ả mơn trớn vài đường trên khuôn mặt trắng bệch của Như.
-Chị, nhỏ thêm vài giọt axit nữa chị- đám đằng sau lại nhao nhao lên như đang xem kịch vậy.
"RẦM"- cánh cửa nhà kho bị đá bung bản lề.
Ánh sáng tràn vào khiến cả đám chói mắt. Ai dám phá việc vui ko biết.