-Giờ sao đây?- Phong ngả ng ra giường thở hắt ra nói.
-Chắc hẳn tổ chức có ý định từ lâu rồi. Ko thuyết phục đc đâu- Phương rót 1 ly nước cho bản thân và nói
-Vậy ko lẽ phải đối đầu sao?- Lâm buột miệng nói. Tất cả chìm trong im lặng. Những con ng này đang đứng ở vạch ranh giới. 1 bên là tổ chức, 1 bên là quê hương. Ai cũng hiểu, chống lại DIS là vô cùng khó khăn. Cơ hội sống là rất mong manh.
-Suỵt!- Vũ ra dấu im lặng và hướng ánh mắt vào Nhi đang nằm ngủ yên bình trong lòng mình và nhẹ nhàng đặt cô bé xuống giường. Kỳ ra hiệu ọi ng đi ra ngoài.
-Giờ này mà Nhi vẫn ngủ đc sao?- Long nhíu mày.
-Nhi ko ngủ đâu. Nó đã ra quyết định rồi, giọng buồn buồn nhìn về phía cửa phòng Nhi. Tính cô bé thế nào, cả 4 ng: anh Vũ, anh Kỳ, Phương và cô đều hiểu rõ.
-Thôi đc rồi. Tất cả hãy nghỉ ngơi đi. Cuộc họp tiếp theo sẽ đẫm máu đấy- Vũ nhắm hờ đôi mắt nói. Cậu hiểu Nhi nghĩ gì và muốn gì. Cậu tự áp đặt rằng nhiệm vụ của mình phải làm theo ý Nhi. Dù phải đổi cả mạng sống.
Lúc này, trong phòng của Nhi
"Reng...reng"- tiếng chuông đt đổ dồn. Mắt nhắm mắt mở, Nhi bắt máy
-Nhi hả em? Tin vui nhé! Chị Thảo có thai rồi- giọng Như vui mừng ở đầu dây.
-Sao cơ? Vậy giờ thế này, em sẽ cho 4 vệ sĩ theo sát bảo vệ 2 chị. Còn nữa, 2 ng chuẩn bị đồ đi. 3 tiếng nữa sẽ có ng qua đón 2 chị đến biệt thự họ Bạch.
-Ừh. Vậy nhé! Em nhớ giữ sức khỏe đấy. Chị Thảo báo cho anh Vũ rồi. Bye em.
Như đã cúp máy. Nhi khẽ thở dài, nhắm hờ đôi mắt.
------
Vũ ngồi cạnh giường Nhi nằm. Đưa đôi mắt buồn nhìn cô em gái, cậu khẽ cất tiếng thở dài
-Anh 2, dừng lại đi- Nhi ngồi bó gối nhỏ giọng nói. Quyết định của mình, tự cô bé thực hiện thôi. Ko liên quan đến ai cả.