-2 ng thực sự chắc chắn là muốn cho Nhi với Phong tiến xa hơn chứ? Như chúng tôi đã nói, con bé Nhi sẽ sống ko qua đc tuổi 21- mẹ Nhi trầm giọng. Cả căn phòng rơi vào im lặng.
-2 đứa có vẻ tiến triển rất tốt. Nếu cứ để tình cảm này phát triển, tôi e là Phong ko chịu nổi cú sock tinh thần này- ba Nhi dè dặt lên tiếng.
-Đó đã là định mệnh thì đâu ai thay đổi đc. Chúng tôi cũng đã nói rồi, dù cố tình cho thằng Phong đi học muộn 2 năm nhưng 2 đứa vẫn gặp nhau như duyên trời định đấy thôi- mẹ Phong day day 2 thái dương thở hắt ra.
-Dù ta muốn thay đổi số phận cũng ko thắng nổi trời. Cứ để mọi việc xảy ra theo tự nhiên đi- nét mặt ba Phong khẽ khắc vài nét đau buồn.
--- - - - -
-Bar ko?- Phong hất mặt hỏi. Nhi ậm ừ đồng ý. Dù sao thì gọi luôn cả Thoại Anh, Phương, Lâm và Long nữa. Lâu lắm cả lũ ko tụ tập quậy phá rồi.
Bao năm vẫn vậy, tập đoàn rắc rối vẫn nổi tiếng như ngày nào. Vẫn đi trong tiếng hò reo, sự ngưỡng mộ của mọi ng.
-Sao? Bao giờ mới cho tớ ăn cỗ cưới đây?- Nhi lắc lắc ly Vodka nở nụ cười mê mị.
-Cậu hết đó. Chờ mỗi cậu nữa thôi- Long nhảy vào nói với Nhi. Nhanh chóng, cậu bị Thoại Anh nhéo 1 cái rõ đau.
-Ủa? Sao chờ tớ? Chờ gì tớ?- Nhi mắt tròn mắt dẹt ngô nghê hỏi.
-Thôi. Có giải thích đến sáng mai thì cậu cũng ko hiểu đâu- Lâm xua tay như muốn đổi chủ đề.
-Nhi này, tao thấy mày, khác qúa- Phương nhẹ giọng ngập ngừng nói với cô bạn.
Câu nói làm cả nhóm giật mình. Ừ cũng phải. 1 Bạch Nguyệt Nhi năng động với mái tóc cột cao, áo bò lửng, quần jeans, giày thể thao ko còn mà giờ đây là 1 Nhi với mái tóc xõa ra, luôn khoác lên mình những chiếc váy đen chững trạc, đôi giày cao gót tới 10 phân.
Nở nụ cười gượng gạo có phần chua chát, Nhi uống cạn ly rượu rồi đưa mắt nhìn khắp ngóc ngách của bar. Chợt, ánh mắt Nhi dừng lại ở 1 điểm nhất định. Ở đó có 1 ng con trai mái tóc màu hơi ngả vàng. Cả nhóm tò mò nhìn theo hướng Nhi nhìn. Thoại Anh và Phương thốt lên 1 tiếng kinh ngạc rồi vội che miệng lại.
Trong đầu Phong có hàng ngàn câu hỏi tuôn trào. Ng con trai Nhi nhìn là ai? Có quan hệ thế nào với Nhi? Tại sao Thoại Anh và Phương lại kinh ngạc đến vậy?...
-Tao đi vệ sinh 1 lát- Nhi toan đứng dậy.
-Mày ổn chứ? Tao đi cùng mày nhá?- Thoại Anh vội níu tay cô bé lại.
-Ko sao. Tao ổn.