Chiều hôm đó, Thoại Anh và Long cùng nhau chia tay với Duy và Diễm làm 2 ng bàng hoàng, tuyệt vọng. Nhi cũng gửi 1 bức thư đến Trang Nhung thông báo tình hình. Xong xuôi mọi việc, tất cả cùng nhau về nhà chuẩn bị cho chuyến du lịch đặc biệt đi vào bãi biển Nha Trang.
Sáng hôm sau. Trời còn phảng phất hơi lạnh, trên phiến lá, những giọt sương vẫn còn đọng lại. Sáng mùa đong trong lành thật.
Đúng 7h sáng. 8 ng gồm: Gia Vũ, Gia Kỳ, Nguyệt Nhi, Thoại Anh, Vũ Phong , Hoàng Lâm, Nhật Long, Kiều Phương đều có mặt ở nhà xđ thành phố. Mỗi ng đều mang theo 1 cái balô ưà 1 cái valy. Riêng Nhi thì có đến 2 ng khuôn đồ nên Nhi chỉ đeo 1 túi sách nhỏ gọn nhẹ thôi. Chắc hẳn ai cũng nghĩ ng mang đồ cho Nhi là Vũ và Kỳ nhỉ? Chỉ đúng 50% thôi nhé! Vũ chỉ mang đồ của Vũ thôi. Ng kéo valy cho Nhi là Kỳ và Phong đó.
Vì muốn ít bị chú ý nên Nhi khăng khăng đòi ngồi cuối mặc cho Kỳ đã nói rằng ngồi cuối rất xóc nhưng cô bé vẫn ko chịu nghe. Vậy là Phong, Kỳ, Vũ và Nhi ngồi ghế cuối. Lâm ngồi với Phương vì anh chàng là 1 vị quản gia riêng và vô cùng đặc biệt của Phương mà. Chỉ có Thoại Anh và Long là ko vui tí nào. Nhưng biết sao đc, chẳng nhẽ ngồi với ng lạ? Xe lăn bánh đc 1 lúc thì Phương, Thoại Anh và Nhi lăn ra ngủ.
Phương ngả đầu vào vai Lâm làm anh chàng đang ngắm cảnh giật mình nhìn lại. Oa! Lần đầu tiên anh đc nhìn Phương ở cự ly gần thế này nha! Phương thục nữ, ko cá tính như Nhi, cũng ko dữ dằn như Thoại Anh. Phương đẹp, 1 nét đẹp dịu dàng. Cô bé rất giỏi nữ công gia chánh. Tự dưng Lâm lại nhớ về hồi nhỏ. Lần đầu tiên Lâm sang nhà Phương chơi...
Cậu đang đi lòng vòng trong vườn thì đụng phải 1 cô bé tóc đen, mái tóc đc làm theo kiểu đầu công chúa nhỏ trong cổ tích. Điểm nhấn trên mái tóc đen đó là 1 chiếc kẹp nơ màu xanh da trời. Ở cổ có 1 dây ruy-băng cùng màu với kẹp nơ. Cô bé đó mặc váy sa-tanh cũng màu xanh nốt. Trên tay cầm 1 quyển sách gì đó rất dày. Đụng trúng Lâm, cô nàng mở to đôi mắt đen láy long lanh nhìn cậu như vật thể lạ. Cũng từ lần gặp mặt đó, Phương và Lâm thân nhau và có chung 1 sở thích là rất thích đọc sách. Mỉm cười, cậu khẽ vén vài sợi tóc còn vương trên má cô rồi nhẹ nhàng choàng 1 cái áo lông thỏ cho Phương