Quý Sĩ Khang sai người đi tìm cô Diệp, bảo vệ và vệ sĩ tản đi khắp cửa, kết quả không tìm thấy một chút dấu vết nào của Diệp Thúy Vi.
Anh ta lạnh mặt rời khỏi phòng tiệc, bảo Võ Chí Bình chuẩn bị xe.
Không đầy nửa tiếng, Võ Chí Bình vừa nhảy xuống xe mở dù ra, trưởng quan đã lướt qua anh ta đi gõ cửa nhà họ Diệp.
Cửa gỗ két một tiếng từ bên trong mở ra, một bà lão ló ra từ khe cửa, mái tóc chẳng còn đen xen lẫn vô số sợi bạc, khuôn mặt già nua đến độ toàn nếp nhăn.
Quý Sĩ Khang trầm giọng hỏi: “Tiểu thư nhà bà trở về rồi hả?”
Bà cụ chậm rãi há mồm lộ ra hàm răng lởm chởm, ánh mắt giống như không dễ sai bảo, Quý Sĩ Khang không kiên nhẫn mở lớn cửa ra, nhanh chân bước vào trong.
Đây là một ngôi nhà cũ có hai tầng, Quý Sĩ Khang xuyên qua nhà trước đi đến sân sau, giày bó giẫm trên nền đá xanh dày đặc nhịp nhàng, mang theo nước mưa bước lên lầu một, nơi này vẫn sáng đèn, trên giá áo ở góc tường móc một chiếc áo bành tô ướt—— Chính là chiếc áo hôm nay Diệp Thúy Vi đã mặc.
Võ Chí Bình đã theo tới, cũng thấy được áo khoác: “Xem ra cô Diệp đã về nhà rồi, người này cũng không có quy củ gì cả, rời đi cũng không....”
Trước giờ anh ta luôn không vừa mắt cái người gọi Diệp tiểu thư này, thấy hành vi hôm nay của cô, nhịn không được lại muốn nói một chút.
Quý Sĩ Khang liếc qua anh ta một cái: “Cậu ngậm miệng, canh giữ ở phía dưới là được rồi.”
Đi dọc theo cái thang gỗ đến lầu hai, có một cánh cửa phòng đóng không kĩ, phát ra tiếng vang cọt kẹt, Quý Sĩ Khang đi lên đẩy ra tiến vào, trong phòng không có đèn lớn, chỉ có duy nhất chiếc đèn bàn kiểu Mỹ vẫn sáng.
Trong phòng tắm đầu truyền đến tiếng vang ào ào, hơi nóng như sương mù bừng bừng từ trong khe cửa bay ra.
Quý Sĩ Khang thở phào một hơi, dạo bước đi đến trước cửa phòng tắm, trên cửa có khoét một lỗ vuông, phía trên khảm kính ngũ sắc, bóng người lờ mờ in phía bên trên.
Anh ta nhìn qua, cũng không có ý nhìn trộm, cong người ngồi một mình trên chiếc ghế sô pha cạnh cửa sổ. Anh ta móc ra hộp thuốc bằng bạc đặt lên bàn, rồi đưa tay nhấn mở công tắc điện trên tường, trong chớp mắt ánh đèn sáng ngời rọi khắp cả phòng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Quý Sĩ Khang lấy ra một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, cầm ở trong tay không đốt mà đưa mắt quét qua bài trí ở trong phòng.
Cửa phòng tắm bị người bên trong đẩy ra, cô gái mặc một bộ váy ngủ tím đậm, vừa lau tóc vừa bước ra, sau khi nhìn thấy anh ta dường như cũng không giật mình.
“Anh tới làm gì.”
Quý Sĩ Khang trượt con lăn trên bật lửa, bật lên ngọn lửa màu quất, cúi đầu châm thuốc lá.
Trước mặt người khác, cô luôn cho anh ta thể diện, nhưng ở phía sau người ta, cô lại thích làm gì thì làm nấy, giống như lúc này cô rất gan dạ bày ra vẻ mặt cho anh ta xem.
Quý Sĩ Khang không so đo, đổi chân bắt chéo lại, một tay đặt trên bàn trà ôm huyệt thái dương: “Sao đột nhiên lại đi, cũng không nói một tiếng nào, biết tôi lo lắng không.”
Đối phương cũng không trả lời anh ta, trực tiếp vén chăn leo lên giường, trên người có một loại trạng thái mệt mỏi.
Anh ta đứng dậy khỏi ghế sô pha, đứng trước giường, đưa tay muốn sờ mặt cô, lại bị cô nhanh chóng tránh đi.
“Anh đi đi”, sau đó cô ngã xuống, kéo chăn lên rồi nhắm mắt lại, lộ rõ vẻ mệt mỏi: “Tôi rất mệt, có lời gì ngày mai lại nói, được không?”
Sau khi người đàn ông rời đi được nửa tiếng, cô chịu đựng sau nửa tiếng lúc này mới nhảy khỏi giường, giống như ngạt thở đi loạn khắp phòng, bước đi vô cùng chật vật hỗn độn, thế là phất tay đập vỡ toàn bộ những gì có thể đập.
Hôm nay cô hoàn toàn ngủ không được, lê đôi chân trần đi xuống dưới lầu cầm một bình rượu Tây và một bình rượu đỏ trong tủ rượu, chuốt cho bản thân say đến ngã trái ngã phải đầu đau như sắp nứt, cô vịn bồn cầu gần như nôn cả dạ dày ra ngoài, dù như vậy nhưng cô cũng vẫn không ngủ được, mãi cho đến sáng sớm, bên ngoài hiện ra ánh sáng chói chang rực rỡ, cách đó không xa truyền đến tiếng gà gáy tiếng chó sủa.
Miên Phong mất sức quỳ xuống ghé vào bên cửa sổ, đưa cánh tay run run bắt lấy điện thoại trên đầu giường, gọi điện thoại đến văn phòng xin nghỉ.
Cô chôn mặt mình vào chăn, trái tim đã có xu hướng tê dại sau khi bị giằng xé cả đêm.
Có người rón rén đi vào trong phòng, bóng dáng cao cao dáng đi ưu nhã, anh vừa bước vào đã cởi ra áo khoác Âu phục, bước đến ôm Miên Phong đặt lên giường, rồi xoay người đến phòng tắm bưng chậu nước nóng đến lau mặt rửa tay cho cô. Làm xong những chuyện này, anh cũng đi vào bên trong tắm nước nóng, sau đó khoác một cái áo tắm màu trắng bước ra, vén chăn lên nằm xuống cùng một chỗ với cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Cố Thành kéo cô vào ngực, vỗ từng cái vào lưng cô, dỗ dành cô chìm vào giấc ngủ.
Miên Phong dán mặt vào lồng ngực của anh, chồm lên cọ mở áo tắm, thịt chạm sát vào thịt, cô dùng giọng nói đứt quãng khàn giọng gọi anh một tiếng cha nuôi.