Quý Sĩ Khang thu hết cái phản ứng kia của cô vào đáy mắt, anh ta đặt ly rượu xuống, cúi người, đưa hai cánh tay thon dài chống bên cạnh Miên Phong: "Bây giờ anh trai hỏi em, có phải buổi chiều em ở cùng Trọng Sùng Sơn không?"
Miên Phong lười biếng lùi ra sau, ánh mắt nhìn thẳng vào gương mặt anh ta, trong một giây rất nhỏ, khuôn mặt này trùng với một hình ảnh nào đó.
Một giây đồng hồ này nổi lên vô cùng bất ngờ, qua đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại ôm lấy cổ anh ta, môi mang theo nụ cười ngà ngà say, Miên Phong nỉ non ba tiếng anh trai, đến một tiếng cuối cùng, cô theo trực giác tăng thêm hai chữ. Chữ “anh” cuối cùng khẽ vang vô cùng ưu buồn, giống một bình rượu cũ bí mật được ủ lâu năm, dường như còn mang theo cả hương thơm.
Đầu óc Quý Sĩ Khang ong ong rung động hai lần, mí mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi khép mở của Miên Phong, Như Ngọc cũng từng gọi anh ta là anh trai, nhưng cô ấy gọi rất non nớt, như là một đứa trẻ thuần túy. Mà Thúy Vi gọi lại trực tiếp khiêu khích mạch tinh thần của anh ta, nói câu dẫn cũng không phải, nói làm ra vẻ cũng không đúng. Giống như một loại thân cận vô cùng bí mật hơn, kín đáo không truyền ra, bí mật không biểu đạt, không phải thứ có thể tùy tiện đạt được.
Miên Phong bật cười, quả thật cũng không khó chịu giống như mình tưởng tượng: "Gặp ở ngoài cửa của cửa hàng bách hóa, cho nên tùy tiện hàn huyên hai câu."
Ngón tay của Quý Sĩ Khang rơi xuống dưới hàm của cô, quệt đi giọt rượu còn vươn lại, gộp ngón tay đưa đến bên môi cô: "Chỉ hàn huyên hai câu mà lái xe lại bảo không thấy em đến một tiếng?"
Miên Phong mút ngón tay của anh ta một cái, nghiêng đầu ngửi gió lạnh bên ngoài truyền vào: "Không có lừa anh, chúng tôi chỉ nói một lát thôi."
Một đôi môi mềm mỏng rơi xuống bên môi cô, tinh tế hôn vết rượu còn sót lại, Miên Phong nhíu mày quay đầu, đối diện với một đôi mắt tịch mịch: "Anh cả, anh làm thế này là sao?"
Quý Sĩ Khang u ám lạnh lùng nói: "Tôi không tin."
Bỗng nhiên, người đàn ông nhấc bổng Miên Phong lên, đưa tay nhấn công tắc ở bên cạnh, tủ sách trượt sang hai bên.
Bên trong là một căn phòng rộng lớn mang phong cách phương Tây, bên trong đặt một chiếc giường lớn bằng đồng kiểu dáng Châu Âu, Quý Sĩ Khang xốc tấm đệm lưng bằng sa tanh màu xanh sẫm lên, đặt người xuống đó. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Tủ sách lại lần nữa khép lại, trong phòng chỉ còn lại một chiếc đèn đầu giường, phát ra ánh sáng màu ấm nhàn nhạt.
Anh ta đứng cạnh giường cởi quân trang ra, Miên Phong còn chưa bò lên đã bị anh ta nặng nề đè xuống, bên trong không gian vừa hỗn loạn lại hỗn độn, quần áo rơi rớt tán loạn, hai thân thể trần trụi quấn quýt cùng một chỗ.
Khi môi và môi chạm nhau, bên trong trào dâng một sự hoảng sợ như một con sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Môi lưỡi Miên Phong bị anh ta dùng sức cắn mút, mút đến nóng trướng đau nhức, suýt chút nữa cô đã không hít thở được, đầu óc từng trận mê man hồ đồ.
Nơi ngực có một cánh tay lớn đặt lên, toàn bộ bao phủ lên bầu ngực sữa bên phải cách một lớp áo lót xốc xếch, sau đó ra sức vân vê đầu vú chỉ cần kẹp một phát đã cứng, dùng sức xoa nắn từng lần từng lần.
"A, không muốn đâu anh cả."
Cô nghe được tiếng rên rỉ vỡ vụn của mình, yếu ớt giống như con mèo cái động dục, người đàn ông thay đổi ngậm lấy phần dưới hàm của cô, đầu lưỡi mềm mại ướt át chần chừ quét qua: "Không phải em muốn sao?"
Cái tay xoa ngực kia giờ bóp lấy vòng eo xoa nắn, tiếp theo trượt đến quấn quýt uốn éo trượt đến giữa hay chân, không khách sáo xé rách quần tất, cởi quần lót ra thô bạo ném xuống đất, nhưng lại nhẹ nhàng phác thảo từ trên xuống dưới miệng huyệt.
Sau khi phác họa nơi trắng mịn kia, Quý Sĩ Khang chậm rãi chen ngón giữa vào trong mật huyệt đang khép chặt, trong giọng điệu tràn đầy hung tàn: "Anh trai sẽ thỏa mãn em, nhưng cái thứ kia tuyệt đối không thể chạm vào một đầu ngón tay của em."
Ngón giữa xoay tròn ở bên trong, thịt mềm giống như có sức sống, không ngừng bao bọc, mút chặt đốt ngón tay của anh ta, Quý Sĩ Khang hít một hơi thật sâu, bắp thịt phía sau lưng như muốn nổ tung.
Trên lý trí mà nói, anh ta vừa muốn phòng ngừa em gái nhỏ đi phát tình lung tung ở bên ngoài, đồng thời cũng muốn "giáo dục" cô, cái gì gọi là anh lớn như cha. Nhưng đối mặt với sự yếu ớt và say đắm của Thúy Vi, Quý Sĩ Khang rất khó xem cô đơn thuần chỉ như em gái.
Trong chớp mắt, từng làn sóng liên tiếp va chạm nghiền ép bên trong, anh ta chỉ hi vọng cô chỉ đơn thuần là một người phụ nữ, chẳng là cái thá gì, chính là một người phụ nữ anh ta có thể mạnh mẽ làm.
Hai tay cô bị anh ta chế trụ đặt trên đỉnh đầu, Miên Phong hoảng hốt lắc đầu, nơi tư mật bị dị vật cắm vào khó chịu, đầu tiên là căng đau khó chịu, sau đó là ngứa ngáy kỳ quái, giống như có vô số con kiến lít nha lít nhít phân tán khắp bụng dưới.
"Nhóc dâm đãng, có phải là muốn thế này không, dễ chịu không?"
Quý Sĩ Khang ra sức xoay hai cái, nơi đó phát ra tiếng nước nhóp nhép, anh ta ra sức phác thảo, giày vò cô, ngón tay dùng sức đẩy sâu vào hai lần, bỗng nhiên Miên Phong ngẩng đầu lên, rồi lập tức bật người ngã xuống.
Khóe mắt cô ướt át, thịt trai kịch liệt co rút bóp chặt ngón tay, Miên Phong bất đắc dĩ hôn lên cổ người đàn ông: "Anh mau ra đi, ra đi, a, không muốn đâu, thật khó chịu."
Được đôi môi mềm nóng của đối phương rơi vào hầu kết, hô hấp của Quý Sĩ Khang dồn dập bất ổn, đầu ngón tay không ngừng tấn công vào, chạm đến một chỗ nhô lên, anh ta tàn nhẫn kích thích chỗ kia, Miên Phong chợt cắn một cái vào bả vai anh ta, một dòng chất lỏng nóng hổi từ trong đường hầm phun ra.
Đầu óc cô hoàn toàn hư ảo trống không, tứ chi trống rỗng bất lực giống như bọt biển, cô mềm mại nằm trên chiếc giường lớn như đang nằm mơ, chợt hai chân bị người triệt để mở ra, Quý Sĩ Khang nằm lên người cô, ngậm lấy bầu ngực của cô, đưa hàm răng tinh tế cọ xát đầu vú, lại hút vào một mảng thịt sữa lớn, ngậm đến khi bên trên ứa đầy nước. Cô vịn bả vai anh ta đẩy ra ngoài, hai chân hướng ra ngoài không khép lại được. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Quý Sĩ Khang mút thân thể của cô xong, chuyển cái đầu dần xuống từng tấc từng tấc, cuối cùng anh ta quỳ giữa hai chân cô.
Cô thân là em gái của anh ta, anh ta không thể cắm cô thật.
Quý Sĩ Khang đưa chớp mũi đến, đưa ngón tay mở ra môi âm hộ, đầu lưỡi giống như con dao câu hồn của ma quỷ, dùng sức thăm dò, vượt qua hang động trắng mịn đi vào trong.