Lúc Miên Phong đi vào trong phòng, bên trong chỉ có một mình Quý Sĩ Khang.
Giữa bàn tròn lớn bày đầy món ăn, có thể là do để để lâu nên màu sắc món ăn cũng không coi là đẹp.
Quân trang của người đàn ông được treo trên kệ áo ở góc tường, anh ta kéo ống tay áo sơ mi trắng, dời bước đến chỗ ngồi ven sân thượng, ngồi xuống. Trên bàn trà đặt một cái ấm tử sa, phối thêm hai cái chén nhỏ.
“Đến đây mồi lửa cho tôi.”
Miên Phong nhìn anh ta, không thoải mái, sao cô thoải mái được, chỉ là vẫn ngoan ngoãn đi qua, nhặt lấy cái bật lửa bạch kim trên bàn, cúi người, bật lửa lên.
Đầu thuốc lá sáng lên ánh hồng, Miên Phong vừa muốn lui lại, liền bị người đàn ông nắm lấy tay, kéo cô ngồi lên đùi anh ta.
Bắp đùi kiên cố, tản ra hơi nóng cách một tầng vải.
Quý Sĩ Khang bắt lấy tay trái của cô, vân vê từng ngón tay, anh ta rất thích bàn tay cô, thon dài cân xứng xinh đẹp, lại còn hơi mềm mại vừa vặn.
Trong nháy mắt, cuống họng Miên Phong khát khô, không được tự nhiên mà uốn éo cái mông: “Anh cả à, anh làm cái gì vậy?”
Trong tay trống rỗng, Quý Sĩ Khang đổi sang véo cằm Miên Phong, híp hờ mắt thổi một làn khói trắng về phía cô: “Xem ra, quan hệ giữa hai người đã yên ổn rồi.”
Miên Phong nắm tay lại, ho khan hai tiếng, phất tay xua đi sương mù, chạm phải ánh mắt của người đàn ông, cảm thấy bỗng nhiên chìm xuống.
“Đây không phải điều anh muốn sao?”
“Đúng!”
Quý Sĩ Khang một tay mở ra cúc áo trên cổ, phủi tàn thuốc, bỗng nhiên ôm ngang Miên Phong lên, dứt khoát đặt cô ngồi lên tủ quầy bên cạnh cửa sổ.
Rèm cửa dưới cái thổi của gió mùa hè bay lên mặt Miên Phong, Quý Sĩ Khang đẩy bắp đùi cô ra kề sát tới, đưa một tay kéo cổ áo Miên Phong ra. Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài, theo sự dây dưa của người đàn ông, nửa bên ngực cô đã lộ ra trong không khí. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Quý Sĩ Khang dùng tay xoa hai cái lên nội y viền ren mỏng manh, chuẩn xác bắt được đầu vú nhô lên, ngón tay xoa bóp, trong lòng thưởng thức, lập tức chế trụ hai tay đối phương ra phía sau, để tránh khỏi bị cô vùng vẫy phản kháng. Thân thể Miên Phong dựa vào phía trước, nửa đầu vai trần mượt mà hiện ra.
“Anh"
Miên Phong nhíu mày, gương mặt trắng muốt từ từ đỏ ửng lên, Quý Sĩ Khang dứt khoát giật phăng áo ngực ra, chôn đầu xuống ngậm lấy bầu ngực của cô.
Sau một trận dây dưa lộn xộn im ắng, người đàn ông tháo thắt lưng rồi mở hai chân cô ra, nắm chặt đầu gối cô rồi cắm vào.
Vật kia vừa tiến vào, Miên Phong liền ngẩng cổ lên, phía sau lưng gắt gao lạnh lẽo, móng tay cô bấm chặt vào cánh tay Quý Sĩ Khang.
“Chặt quá.” Trưởng quan Quý rút ra một nửa rồi lại đâm mạnh vào bên trong, trong nháy mắt, quy đầu bị thịt mềm co rút hút chặt: “Đúng là hơi khô, vẫn chưa đủ nước.”
Anh ta một phát rút cà vạt trên cổ xuống, quấn hai ba vòng trói cổ tay Miên Phong lại, anh ta cười đưa mặt qua, dùng chóp mũi chạm vào cô, kéo xuống cổ áo còn vương lại, làm cho nửa bộ ngực chập trùng lên xuống hiện dưới tầm mắt.
Anh ta hôn lên bên má cô, đưa đầu lưỡi liếm về phía sau tai cô, một tay dùng sức xoa bóp bầu vú, một tay hạ xuống cơ quan sinh dục của cô, đầu ngón tay thành thạo đè xuống kích thích cướp đoạt viên trân châu, xoa đến khi nơi đó trướng thành một viên tròn.
Sắc mặt Miên Phong rất khó coi, hơi thở nặng nề kìm nén của người đàn ông phả lên mặt cô, phía dưới lại va chạm kịch liệt, cô nhịn không được mà khẽ ngâm nga một tiếng.
Sau khi kêu lên lại thẹn quá hoá giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh đây là đang chơi đùa một màn, a, yêu đương vụng trộm à?”
Quý Sĩ Khang không tức giận một chút nào, tách chân đẩy cô dựa vào mặt tường, như thế này thì anh ta đã có thể nhìn thấy rõ côn thịt tráng kiện của mình đi vào bên trong động mềm non nớt như thế nào, lại có thể triệt để ra ra vào vào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Anh ta đâm vào rất mạnh, cơ bắp từ cánh tay đến sau vai hiện ra căng cứng, lúc thở dốc cũng không quên kích thích cô: “Không phải tôi yêu đương vụng trộm, mà là em, là em có lỗi với giáo sư Dung nhà người ta, lại ngoại tình với anh cả của mình ở quán cơm.”
“Nhìn miệng nhỏ phía dưới của em kìa, đã chảy bao nhiêu nước rồi.” Quý Sĩ Khang ngậm lấy môi của em gái nhỏ, tinh tế cắn, lại đưa đầu lưỡi đến tận cổ họng cô: “Có phải là nằm mơ cũng đều mộng thấy anh cả làm em không, hả? Phải tự mình dùng tay mà?”
"Anh, a, a, anh nhìn trộm tôi."
Miên Phong há mồm muốn cắn đầu lưỡi của anh ta, lại bị anh ta bóp chặt hai má, nước bọt bị kìm lại không chảy ra được.
“Nhóc dâm đãng hút chặt như thế sao, thả lỏng một chút, anh cả không muốn nhanh như thế đã bắn vào em đâu.”
Anh ta cố tình áp đặt tội lỗi lên đầu cô, khiến cô đáng thương, khiến cô dơ bẩn, khiến anh ta có thể lấy cớ muốn làm gì thì làm với cô.
Cứ như thế anh ta không cần lựa chọn, anh ta đã có thể yêu cô, vì cô mà bày sẵn con đường nửa đời sau. Cũng có thể xâm phạm chiếm hữu cô, túm chặt cô vào lòng bàn tay.
Có thể là anh ta đắc ý về việc nắm chắc thắng lợi nhưng cũng có thể là không có, mặc kệ là có hay không thì lúc anh ta rút vật hơi mềm đi một nửa từ trong tiểu huyệt mềm nhũn run rẩy ra ngoài, nghênh đón anh ta chính là một bình hoa đập thẳng vào đầu.
Miên Phong khép hai chân lại từ trên hộc tủ nhảy xuống, cái bình hoa sứ thanh hoa này theo sự va chạm của người đàn ông đã sớm muốn lăng từ trên tủ bát xuống dưới.
Nói chung là nó cũng muốn vỡ rồi, Miên Phong cố gắng khiến cho nó vỡ cũng phải có công lớn một chút.
Quý Sĩ Khang mím chặt môi mỏng, một dòng máu đỏ thẫm từ trên thái dương uốn lượn chảy xuống, dòng máu đỏ nhỏ mà nhiều, chậm rãi nhỏ giọt lên phần da nơi mí mắt của anh ta.
Miên Phong tùy tiện vén cổ áo lên, rồi nở một nụ cười với anh ta, Quý Sĩ Khang rất khó hình dung nụ cười này có ý gì, Miên Phong đã xoay người nhặt được mảnh vỡ, không để ý sự sắc bén trên mảnh sứ mà cầm lên cắt qua mặt anh ta. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Quý Sĩ Khang né tránh vô cùng nhanh, nhưng vốn dĩ Miên Phong cũng không phải muốn vạch mặt anh ta, bàn tay chuyển hướng xuống, cương quyết đâm góc sứ vào ngực trái anh ta.
Cứ như vậy một chút, cảm nhận mảnh sứ vỡ cắm bên trong thịt người, nhất thời, Miên Phong nhận thấy vô cùng sảng khoái.
Mảnh sứ vỡ không lớn không nhỏ, vừa đủ để cô cầm trên tay, nhưng lại không đủ để đâm thẳng vào trái tim người ta.
Nơi lòng bàn tay nhỏ xuống dòng máu âm ấm, người đàn ông nắm lấy cổ tay cô, cũng không vội vã đẩy cô ra, cả khuôn mặt toàn là mây đen giăng kín: “Em điên rồi?”
Miên Phong văn nhã hứ một cái với anh ta, thu tay mình lại, tiện thể cũng lau vết máu trên lòng bàn tay trái phải lên áo sơ mi trắng của anh ta.
Chỉnh trang quần áo hai lần, cô nghiêng nghiêng mặt, chớp đôi mi thanh tú, lại bắn ánh mắt về phía anh ta: “Anh mới có bệnh đó.”
Tiếp theo cô liền tuyên bố, muốn dọn ra khỏi dinh thự họ Quý.