Trên đường trở về thành phố, Miên Phong ngồi trên một chiếc xe phía trước, Miêu Thiến Thiến thì ngồi ở chiếc xe kéo phía sau.
Ban đầu bọn cô cùng đến đây bằng một chiếc xe, nhưng lúc này lại bị Miên Phong độc chiếm. Vùng ngoại ô rất khó gọi xe taxi, ngược lại có hai chiếc xe kéo tay canh giữ ở bên ngoài trường đua ngựa, phơi nắng mặt trời một buổi trưa, trên mặt hai phu xe hoàn toàn đỏ rực, giống như say mèm sau khi uống phải hai vò rượu cao lương vậy.
Miên Phong ném tiểu thư Miêu lên một trong hai chiếc xe kéo đó, mình thì mạnh mẽ bước đi nhảy lên xe của dinh thự họ Quý, người tài xế này thường xuyên chở trưởng quan Quý và tiểu thư Diệp, tiểu thư Diệp một thân chật vật bước lên, cũng nghiêm túc dặn dò, anh ta cũng liền ngoan ngoãn lái xe đi.
Lái được hai dặm đường, nghe thấy tiếng chửi bậy, lời nói khó nghe của người phụ nữ ở phía sau. Miên Phong hô một tiếng ngừng, mở cửa nhảy từ trên xe xuống, đi thẳng đến đón chiếc xe kéo tay ở phía sau, chìa tay muốn kéo cổ áo của cô ta. Miêu Thiến Thiến sợ hãi kêu lên rồi rúc về phía sau, cảnh giác nói: “Cô muốn làm gì?”
Miên Phong vẫn túm người lại, mặt áp sát mặt, thổi một hơi về phía cô ta: “Không muốn ngồi xe kéo? Bằng không thì đi bộ về đi?”
Miêu Thiến Thiến trừng mắt: “Cô dám?”
Miên Phong nhíu mày: “Cô xem tôi có dám hay không.”
Cô cảm thấy lời này còn chưa đủ, vì vậy tiếp tục nói tiếp: “Bây giờ sắp đến năm giờ rồi, còn một tiếng nữa là trời sẽ tối, dựa vào đôi chân vô dụng của cô, đoán chừng sẽ không vào thành phố kịp.” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Cô đến gần tai của tiểu thư Miêu, đột ngột cười lên: “Cô đoán xem, dung mạo cô xinh đẹp như vậy, da mịn thịt mềm, sẽ có người đàn ông lỗ mãng có ý đồ với cô đẩy cô vào rừng cây hay đồng ruộng không.”
Lúc ô tô gần đến phố Tứ Phương, có tấm quảng cáo lớn dán chắn ngang hiện ra ở phía góc phố bên kia, chiếm một khoảng không trên mặt tường của quán trà.
Gương mặt của Hứa Chấn Sinh trên hoành phi quảng cáo vẫn được vẽ xanh xanh đỏ đỏ như cũ, tầm mắt Miên Phong lia từ trái sang phải nhìn anh ta mấy giây, thật ra cô vẫn luôn không thưởng thức được tinh hoa của hí khúc, càng không thưởng thức được người “sư đệ” sắm vai nữ diễn viên kịch này. Tuổi của cô không phải lớn nhất trong đội, nhưng theo vai vế ở trên nên luôn chiếm được mấy phần tiện nghi.
“Cứ dừng xe ở đây đi”, Miên Phong nói một câu, vừa vặn gặp phải kẹt xe trong thành, chờ xe ổn định xong cô từ bên trên bước xuống: “Anh trở về chờ ở cửa thành phố đi, nếu như cô Miêu đến thì anh cứ chở cô ta trở về.”
Miên Phong chen vào trong đám người đang cuộn trào, thuận theo dòng người đi về phía rạp hát, đứng xếp hàng bên trái cổng rạp hát trước một cửa sổ bán vé mua một tấm vé. Bởi vì không phải đặt trước nên cô cũng không chiếm được vị trí gì tốt, tiến vào bên trong sàn diễn ngồi ở vị trí hàng thứ hai đếm ngược. Hứa Chấn Sinh bây giờ phô trương hơn rất nhiều, chưa đợi anh ta lên sàn diễn đã có người mua bóng màu treo ở bên màn che, chờ anh ta mặc hí phục từ phía sau đi đến, một câu đối vàng rắc kèm kim tuyến từ trên lầu bay xuống, cả sảnh đường reo hò khen hay.
Miên Phong xem nửa cảnh hí cũng không xem ra được bất kì tinh hoa gì, chỉ cảm thấy động tác của anh ta rất nhu hòa, đường kẻ mắt dày và đen, người sư đệ này ẩn ý đưa tình, trong từng câu chữ hát ra tràn đầy bi ai. Cô nhặt một hạt dưa trong dĩa đưa đến bên miệng, xuyên qua Hứa Chấn Sinh nhìn thấy Cố trạch ngày xưa, nhìn thấy Cố Thành nhíu mày một cái nở một nụ cười. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Đột nhiên, nơi ngực tuôn ra mệt mỏi dày đặc, trong lòng mịt mờ, nhất thời không nhận rõ đêm nay là đêm nào.
Hứa Chấn Sinh qua loa hai câu với chủ gánh hát mới quay về gương tẩy trang, nhìn thấy bóng người nào đó ở phía sau lóe lên một cái rồi biến mất từ bên trong tấm gương, động tác trên tay anh ta cũng chậm rãi ngừng lại.
Nhân lúc phía trước đang lộn xộn, hai người chạm mặt ở phía sân sau.
Trong sân có một cây hòe già, nhánh cây uốn lượn chạc cây um tùm, Miên Phong ngắt một chiếc lá trên đầu.
Hứa Chấn Sinh nói: “Cô không nên đến đây.”
Miên Phong gật đầu, nói phải, chỉ là đột nhiên cô muốn tùy hứng một chút, muốn nói hai câu với người quen thuộc, chỉ là người đến trước mắt lại không biết nói cái gì. Cô bèn hỏi đơn giản gần đây anh ta như thế nào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Hứa Chấn Sinh vẫn còn mặc hí phục, trên mặt chỉ mới tẩy một nửa, dứt bỏ phong quang vừa rồi, lộ ra điêu tàn không trọn vẹn. Anh ta đi với Miên Phong mấy phút, trong động tác bước đi và nhìn người mang theo khí chất nữ tính rõ ràng. Dường như có hơi gượng gạo, bọn họ rất hiếm khi mặt đối mặt ở chung một mình.
Bầu không khí có hơi yên tĩnh, cũng có chút kỳ quái.
“Được rồi, vậy tôi đi trước đây, anh bảo trọng.”