Trên đường trở về, Miên Phong phát hiện thái độ của Liêu Kim Ngọc hơi thay đổi, cô vẫn luôn rất mẫn cảm với cảm xúc của người khác, dù sao thì khi đã làm việc trong một nhóm có thể không để ý những thứ khác, về việc quan sát và đánh giá thái độ cử chỉ của một người phải xếp vào phạm vi trực giác.
Liêu Tấn Vân sánh bước với cô, thời gian bây giờ không sớm không muộn, có nhiều người chỉ vừa mới vào ca chiều, cũng có thể có nhiều người tuyên bố về sớm. Bọn họ đều im lặng, Liêu Tấn Vân đốt một điếu thuốc rồi lại che bụng.
Khi đã sắp đến cổng đồn cảnh sát, bỗng nhiên anh ta nói: “Thật là khéo ghê, sau khi cô đi không bao lâu thì bụng của tôi liền đau vô cùng, khó chịu đến nỗi phải đi mượn giấy vào nhà vệ sinh, lúc đi ra lại đụng phải một người bạn.”
Người bạn này thực ra là một đồng nghiệp của anh trai anh ta, một người đàn ông làm thương gia bách hoá trong phòng tài vụ của ông chủ Lục.
“Tôi cũng không quen anh ta lắm, là anh ta nhận ra tôi trước, gọi tên anh trai của tôi.”
Miên Phong nghe đến đây vẫn như không có chuyện gì mà chậm rãi cất bước, so với sóng to gió lớn trong cuộc đời mà cô đã từng gặp phải thì mấy lời này chẳng đáng là gì.
Mặc dù trong lòng cô vẫn còn áy náy với anh ta.
“Ha.” Liêu Tấn Vân cười nhẹ: “Có phải cô không thấy hứng thú với mấy lời tôi vừa nói không?”
“Sao có thể chứ.” Miên Phong nghiêng đầu nhìn anh ta một cái, mà ánh mắt của anh ta cũng đang chờ cô.
Liêu Tấn Vân tiếp tục nói thêm mấy phút về anh cả của anh ta, khuôn mặt buồn bã, trong mắt hàm chứa nỗi đau khổ mà người đàn ông này đã che giấu bấy lâu.
Miên Phong chỉ coi như không biết, thi thể của Liêu Hoa Bình đã được xử lý sạch sẽ, Liêu Tấn Vân sẽ không thể tìm được người anh ruột của mình trên đời này nữa.
Cô không phải là kiểu phụ nữ điển hình kia, lòng mang đầy nỗi thương xót, dễ dàng bị những biểu hiện đau lòng yếu đuối của phái nam tác động, cho nên cô cũng rất tò mò vì sao Liêu Tấn Vân lại nói mấy lời này với cô, nhưng anh ta nói thì cô cũng nghe. Còn muốn hỏi hỏi hay không đây, đến cửa văn phòng, cô vẫn mời anh ta vào uống tách trà, kết quả vẫn là hỏi luôn rồi, thuộc về giao tiếp căn bản giữa người với người. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Liêu Tấn Vân cười nhẹ một tiếng, nhưng trên mặt vẫn mang theo nét buồn bã, đổi thành người phụ nữ khác thì có lẽ sẽ sẵn lòng ôm anh ta vào ngực mà vuốt ve an ủi.
Anh ta nghiêng đầu, lười biếng tựa lên sofa: “Có thể cô không biết, mắt của cô biết nói đó.”
“Tôi sẵn lòng nói cho cô nghe.”
Miên Phong cảm thấy anh ta rõ ràng là đang nói nhảm, thế nhưng Liêu Tấn Vân vừa nói xong thì đã phóng khoáng rời đi.
Cô đóng cửa lại, tìm khăn tay rót trà lên rồi nấp sau tủ lau phần thân dưới của mình.
Bên dưới mềm nhuyễn vừa nóng lại còn sưng, nhìn thấy vết trắng đục sền sệt trên khăn tay xanh lam, mang theo một tia dâm đãng nhàn nhạt sau tính sự, tình cảnh Cố Thành vận động trên người cô lại lần nữa ập tới, hai cánh môi phía dưới mấp máy, vậy mà lại có thứ gì đó chảy ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Cô không nghĩ ra bước ngoặt của chuyện này nằm ở đâu, trước đây nhiều lần như vậy, nếu bọn họ thật sự có tình yêu nam nữ thì chuyện nên xảy ra cũng đã xảy ra từ lâu rồi.
Theo như anh nói thì lý do rất đơn giản, nếu như cô thật sự cần một người đàn ông, đây cũng là chuyện khó mà tưởng tượng được đã tồn tại trên người cô nhiều năm qua, thì anh có thể thỏa mãn cô.
Sau khi giặt sạch khăn rồi phơi trên bệ cửa sổ, chỗ này vẫn còn nắng nên sẽ mau khô thôi.
Thời gian thoáng cái trôi qua mấy ngày, cuộc sống của Miên Phong nói tốt thì có tốt, bởi vì trên tay đã không còn chuyện gì cần phải xử lý, ngay cả khi đi đến khoa điện dịch nhận điện báo mấy lần cũng là hạ thấp trực tuyến. Cô rõ ràng đã trở thành một người chân không trong cục rồi. Chuyện này tất nhiên đều tính lên đầu Quý Sĩ Khang. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Quý Sĩ Khang đang điều tra cô.
Anh ta cũng không chịu gặp cô.