Quý Sĩ Khang không vội đâm rút, thứ kia cắm vào bên hoa huyệt ấm áp cực kỳ, cảm nhận bên trong ôm lấy siết chặt, bụng dưới dán chặt vào bụng dưới của Cố Miên Phong dùng sức cọ xát hai cái, hàng mi của cô cau lại, đôi mắt mù sương ẩm ướt.
“Thân thể này đã được anh ta dạy dỗ từ sớm rồi phải chứ?”
Nơi Quý Sĩ Khang áp lên đã ngứa ran: “Chẳng trách trên giường lại chủ động vậy.”
Anh ta cọ hàm răng lên cằm cô, cắn lên môi dưới của cô: “Trừ việc không có cắm vào, việc nên làm chẳng phải đã làm như nhau cả rồi sao, huh?”
Miên Phong vùng vẫy né tránh, thân dưới lại đón lấy va chạm kịch liệt thật sâu, một tiếng a rít lên từ trong cổ họng tràn ra ngoài.
“Không có, không có!”
Quý Sĩ Khang bật cười một tiếng trầm thấp mang theo một tia hậm hực điên cuồng: “Ngu ngốc, đến bây giờ mà em còn cho rằng tôi không biết chút gì về chuyện của Cố trạch các em sao?”
Nói rồi anh ta bắt đầu bóp mông cô, chậm rãi cắm vào rồi rút ra hơn phân nửa, đồng thời đè đầu ép cô nhìn xuống.
Đường nét mềm dẻo thắt chặt nơi đùi trong, bên dưới lông mao ẩm ướt, tiểu huyệt bị nới rộng hết cỡ, côn thịt tím đỏ dính đầy dâm thuỷ ướt át đến sáng lên, gân xanh nổi hết cả lên.
Miên Phong thấy hoa huyệt của mình cố gắng nuốt lấy anh ta như vậy, cứ như đang nỗ lực muốn ăn thứ đó vào, trên mặt liền nóng bừng lên.
Còn một đoạn rất dài vẫn đang ở bên ngoài, Quý Sĩ Khang đưa tay đến bầu ngực vui sướng đến nảy lên của Miên Phong mà thô bạo xoa nắn, rồi nhéo đầu nhũ cứng rắn đến khác thường: “Nhìn thấy chưa, bên trên toàn là chứng minh dâm đãng của em đó.”
Miên Phong vặn vẹo cơ thể, dưới sự va chạm của anh ta, lưng cô đập phải tường đá, rất nhanh phía sau bị ma sát đến phát đau một mảng lớn.
Tiếng rên rỉ của cô cứ ngắt quãng lúc cao lúc thấp, túi bìu của người đàn ông kia cứ va chạm bạch bạch bạch vào kẽ mông của cô, đến nỗi nơi đó cũng là một mảng ướt đẫm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Lần này anh ta làm rất lâu, giống như đặc biệt muốn nhìn vở kịch hay của cô vậy, thẳng đến khi bụng dưới muốn tiểu, Miên Phong mới hỗn loạn thở gấp nói: “Đừng mà anh dừng lại đi xin anh đó!”
Quý Sĩ Khang quả thật dừng lại, bàn tay đè lên bụng dưới của cô, ánh mắt lưu luyến tựa như mềm mại lại có ánh đao: “Nói đi, chỉ cần em chịu nói ra chỗ đặt chân của Cố Thành thì tôi sẽ không tính mối thù trước đây. Nhà họ Quý chúng tôi muốn nuôi thêm một ả đàn bà là một chuyện rất dễ dàng.”
“Trước đây không phải em nói thích tôi sao, bây giờ chứng minh cho tôi xem đi.”
Miên Phong ai oán yếu ớt tựa lên tường nghỉ ngơi, đôi chân đã mỏi đến không chịu nổi, cô nhìn anh ta, dùng ánh mắt của mình điêu khắc ngũ quan của anh ta, biết rõ những lời anh ta nói bây giờ đều là giả dối, đều là dụ dỗ, đều là những thủ đoạn tầm thường.
Một giọt mồ hôi trên lông mi ai chảy xuống, hết rồi, Miên Phong chỉ nói: “Xin lỗi, tôi không biết.”
Sắc mặt của Quý Sĩ Khang tức thì trở nên cực kỳ đáng sợ: “Từ đầu đến cuối đều xem em là một quân cờ, tên đó tốt như vậy sao?”
“Đây không phải là vấn đề tốt hay không tốt, việc gì cũng có quy tắc riêng của nó.”
Người đàn ông đâm vào tận gốc, Miên Phong cảm thấy mình như bị cắm đến nứt ra làm hai, ý muốn tiểu càng ngày càng đậm, bị thao làm dưới tần suất cao, nước chảy phốc phốc trào ra ngoài.
Quý Sĩ Khang thoáng cái đã rút côn thịt ra, Miên Phong choáng đầu hoa mắt, sự xấu hổ khiến cô nhắm chặt mắt lại, âm đạo không thể kiềm chế được mà tiểu ra ngoài.
Chờ cô tiểu xong, Quý Sĩ Khang thả tay lên tên giường đá, đè mặt cô xuống rồi đẩy mông lên cao, mạnh mẽ khai phá vùng kín nhơ nhớp sưng tấy kia từ phía sau.
Sau khi làm xong anh ta cũng không lập tức rời đi mà cầm áo khoác ngoài đắp lên người, sau đó ôm ngang cô lên chuyển sang một gian phòng khác. Gian phòng giam này giống như một gian nhà trọ tư nhân, trên giường đá trải chăn đệm mới tinh, trong phòng đặt bàn ghế kiểu Âu thoải mái, trên tủ bốn góc còn lắp một máy điện thoại.
Quý Sĩ Khang rửa tay xong, ngồi bên bàn sách, trên bàn đặt một chai rượu ngoại hàng tốt, một cái gạt tàn thuỷ tinh, một quyển ghi chép và một cây bút.
Anh ta ngả người về sau, đào một cái lỗ dưới trần nhà nửa tấc, lắp một cái quạt lên trên.
Ánh sáng u ám bên ngoài hắt vào từ quạt gió đang quay nhanh, tạo thành một cái bóng mờ sáng trên gương mặt anh ta.
Quý Sĩ Khang châm một điếu thuốc nhưng không hút, mà để kẹp trên ngón tay.
Trên người Miên Phong một mảnh vải, mặc dù bên ngoài có khoác áo khoác ngoài của anh ta nhưng cặp chân trắng tuyết vẫn không tránh khỏi bị lộ ra dưới ánh đèn, bên trong lộ rõ vết bầm xanh tím.
Quý Sĩ Khang cũng không bạc đãi cô ở phương diện ăn uống, nhưng cứ không cho cô mặc đồ vào. Cũng may ở đây có lắp lò sưởi nên cũng không lạnh lắm.
Có vẻ như anh ta chẳng có việc quan trọng gì cần phải xử lý cả nên cứ ở nơi này canh giữ cô, chịu đựng cô, sau đó chẳng chút quy củ gì mà kéo cô đến mọi ngóc ngách để giày vò.
Hôm nay anh ta để cô tựa lưng vào ngực mình, nơi đó bị anh ta tách rộng ra hai bên, phần bụng trướng đến đau để ăn vào thứ đó của anh ta.
Cặp ngực trắng nõn nảy lên trong không trung, Miên Phong nghiêng về sau ôm lấy cổ anh ta, âm hạch trơn trượt sưng tấy lên dưới sự chơi đùa xoa nắn của ngón tay.
Nơi giao hợp của hai người đã vô cùng dính dớp, đâu đâu cũng là thứ trắng đục, Quý Sĩ Khang nâng mông của cô lên rồi hạ xuống, bờ môi mỏng mút lấy dái tai của cô khiến cô phải nhìn thẳng về phía trước. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Miên Phong nhìn thấy chính là một bức tường chắn mà thôi.
Quý Sĩ Khang vươn cánh tay dài qua, vặn ra một cây cột xi măng hình trụ, thế là cảnh tượng ở gian phòng giam bên cạnh liền rơi vào tầm mắt.
Bên kia cũng chính là gian phòng giam cô ở trước kia, người phụ nữ nằm ngửa trên giường đá, quần áo của người phụ nữ đó chính là của cô.
Ngay khi nhìn thấy cô ta, tự bản thân Miên Phong cũng sắp tin người đó chính là mình.
“Em nói xem chừng nào Cố Thành mới đến cứu em đây?”
Côn thịt hung hăng đỉnh lên trên một cái, da đầu của Miên Phong liền căng chặt.
Tiếng chuông điện bỗng vang lên, bên môi Quý Sĩ Khang cong lên thành một nụ cười quỷ dị, trực tiếp rút côn thịt ra rồi tuỳ tiện lau qua hai cái, khoác áo choàng lên rồi đi đến nhận điện thoại, sau khi nghe được đôi câu thì ý cười trên khuôn mặt anh ta càng phóng đại hơn, ánh mắt tinh nhuệ sắc bén nhìn thẳng vào Miên Phong: “Lúc Miêu Thiến đi chơi ra khỏi cổng thành Nam thì bị thổ phỉ bắt đi.”
Miên Phong nắm chăn che ngực, bụng, và phía dưới của mình rồi nhìn anh ta với vẻ khó hiểu và khẩn trương, em họ của anh ta bị bắt mà anh ta còn cười được ư?
Dây thần kinh trong đầu chợt căng thẳng, cô đã hiểu được nụ cười này của anh ta rồi.
Cha nuôi đã ra tay rồi, anh đang dụ rắn ra khỏi hang.
Cũng giống như vậy, Quý Sĩ Khang cũng đang dụ rắn ra khỏi hang.
Người đàn ông tâm trạng tốt ngồi sau bàn sách, cụp mi xuống, một ý vị quỷ mị bao phủ lên bề ngoài của anh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Hai phút sau, ngón tay thon dài quay hai vòng trên máy điện thoại, anh ta nhẹ nhàng nói với ống nghe: “Phái một đội ra khỏi thành phố đi đàm phán với bọn chúng, nếu như đàm phán không thành thì cứ trực tiếp nổ súng.”
Nếu như Cố Thành muốn để Miêu Thiến Thiến làm con tin, vậy thì anh sẽ không dễ dàng để cho cô ta phải chịu tổn hại gì.
Thế nhưng đến nửa đêm, nhóm người phái đến bên kia chuộc người vẫn còn đang giằng co, ở Thành Bắc lại xảy ra vụ phóng hỏa ác tính.
Địa điểm phóng hỏa chính là kho quân giới của nhà họ Quý.
Quý Sĩ Khang cố nén cơn giận, trở tay muốn kéo cô, bàn tay sắp đến gần thì bỗng dừng lại. Anh ta vội vã ra ngoài, sau khi cửa sắt kẽo kẹt một tiếng, cả căn phòng chỉ còn lại sự tĩnh mịch.
Miên Phong nhìn chằm chằm lên đồng hồ báo giờ trên tường, kim đồng hồ thay nhau xoay vòng từng phút từng giây, tích tắc tích tắc, xoay đến bốn giờ sáng.
Rất nhanh, cô liền biết sự tức giận của Quý Sĩ Khang vào mấy tiếng trước chỉ là diễn kịch mà thôi.
Đèn điện trên đỉnh đầu bỗng nhiên tắt ngúm, bên ngoài vang lên tiếng súng, tiếng đập phá cùng tiếng đánh nhau hỗn loạn.
Cả bức tường dưới tay cô đều rung lên, Miên Phong nhanh chóng mò mẫm trong bóng tối chạy đến cái lỗ dưới mắt, kéo trụ đá xuống, bên kia loé lên tia lửa do viên đạn bắn vào tường. Cô vừa định hô lên về phía này, một bàn tay lớn dùng sức bịt chặt miệng cô lại, hai chữ đi mau cũng bị bàn tay đè trở lại.