Âu Hoàng Bạo Hồng Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Ngay lúc Bạch Hi chuẩn bị rời đi, một ông già tóc trắng xách theo một chiếc túi vải tồi tàn bước ra.
Bạch Hi nhận ra ngay người này, Hàn Viễn Sơn, một viện sĩ của Học viện Khoa học Trung Quốc.
Hàn Viễn Sơn tựa hồ không có lái xe, Bạch Hi cũng lặng lẽ đi theo ông ấy tiến vào phụ cận khu dân cư.
Có lẽ vì bất tiện nên nhà Hàn Viễn Sơn ở tầng một.

Người mở cửa là một bà lão tốt bụng, có lẽ là vợ ông ấy Hoàng Mỹ Quyên.
Bạch Hi suy nghĩ một chút, từ trong túi lấy ra một tờ giấy, viết mấy chữ.
Xin chào Viện sĩ Hàn!
Ổ USB này chứa thông tin về máy quang khắc có độ chính xác 1 nanomet.

Mật khẩu là 148257.

Tôi hy vọng nó có thể đóng góp cho sự phát triển của đất nước.
Chữ ký là: Một công dân yêu nước không muốn để lại tên.
Viết xong, Bạch Hi đặt USB và tờ giấy trước cửa nhà Hàn Viễn Sơn rồi gõ cửa.

“Ai vậy?”
Hoàng Mai Quyên mở cửa ra nhìn, bà ấy đang thắc mắc tại sao không có ai ở ngoài thì nhìn thấy một chiếc ổ USB màu bạc cùng một tờ giấy ở bên ngoài nhà.

Bà ấy lại nhìn ra hành lang, cũng không thấy có ai ở ngoài, bèn nhặt ổ USB và tờ giấy rồi đóng cửa lại.
“Bạn già, ai vậy?” Hàn Viễn Sơn từ phòng bếp đi ra hỏi.
Hoàng Mai Quyên lắc đầu, giơ đồ trong tay lên: “Không biết, chỉ có một cái USB cùng tờ giấy này.”
“?” Hàn Viễn Sơn cầm lấy đồ mà bà Hàn đưa cho, đọc nội dung trên giấy xong, ông ấy lập tức cau mày.
"Lão Hàn, ông cho rằng chiếc USB này thật sự có công nghệ tiên tiến như vậy sao?"
Hiển nhiên, Hoàng Mai Quyên biết máy quang khắc 1 nanomet có ý nghĩa gì, vì vậy bà ấy có chút khó tin.
“Nhìn một chút sẽ biết.” Hàn Viễn Sơn nhìn Hoàng Mỹ Quyên hỏi: “Bạn già, máy tính cho Đậu Đậu chơi ở đâu?”
"Trong phòng ngủ của thằng bé." Hoàng Mai Quyên chỉ vào phòng ngủ thứ hai trả lời.
Hàn Viễn Sơn cầm ổ USB đi đến phòng ngủ thứ hai, Hoàng Mai Quyên tò mò đi theo.
Sau khi bật máy tính, Hàn Viễn Sơn rút cáp mạng, tắt WIFI, cắm ổ USB vào, quả nhiên, một giao diện mật khẩu xuất hiện.
Sau khi nhập mật khẩu ở tờ giấy vào, tập tin được mở ra.


Đó chính là năm tập tài liệu kỹ mà Bạch Hi đã thấy trước đó.
Hàn Viễn Sơn bấm vào tập tin có số 1.

Đoạn tóm tắt đầu tiên hấp dẫn ông ấy, sau đó ông ấy không kiềm chế được, thỉnh thoảng lại xúc động mà thở dài.
“Không thể tưởng tượng nổi.”
“Ý tưởng thiên tài!”
“Thì ra là thế, thì ra là thế!”
Phản ứng của Hàn Viễn Sơn khiến Hoàng Mai Quyên biết tin tức này có lẽ là sự thật, bà ấy rất vui vẻ, im lặng rời khỏi phòng, để lại thời gian và không gian của mình cho Hàn Viễn Sơn.
Sau khi đọc liên tiếp nhiều tài liệu, Hàn Viễn Sơn đã bị sốc bởi những ý tưởng hoàn toàn mới cùng thiết kế sáng tạo trong tài liệu.
Ông ấy nhanh chóng nhấc điện thoại di động lên và gọi cho một số viện sĩ mà mình biết.
"Lão Hoàng, ông nhanh tới nhà tôi đi, tôi có thứ tốt muốn cho ông xem, nhất định chuyến đi này của ông sẽ đáng giá!"
“Lão Ngô......”
“Lão Lý......”
Liên tục gọi mấy cuộc, Hàn Viễn Sơn đã cạn hết liên lạc, có những nơi quá xa, không đến được nên trực tiếp mở video call từ xa.
Nghe Hàn Viễn Sơn đọc nội dung, các viện sĩ bên kia mạng cũng sửng sốt.
"Lão Hàn, sao ông đột nhiên ngộ ra được? Ý tưởng này thật thú vị, giấc mơ tự do gắn chip của chúng ta có lẽ sẽ thành hiện thực."
Hàn Viễn Sơn cũng rất vui mừng.

Được đối phương tán thành, có lẽ tin tức này là sự thật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận