Translator: Nguyetmai
Nhà Trắng nước Mỹ.
Tổng thống Wallace nhìn bản báo cáo trong tay, trán nhăn lại.
"Kết tinh nguyên tố hỏa của chúng ta chỉ còn lại hơn hai trăm kilogam sao?" Tổng thống Wallace hỏi người trợ lý đứng bên cạnh, rồi hỏi tiếp: "Tiêu hao nhanh như vậy sao?"
"Đúng vậy, thưa Tổng thống." Người trợ lý gật đầu, nói: "Vì nghiên cứu thêm cả pin nữa cho nên trước mắt mới tiêu hao nhanh như vậy."
Tổng thống Wallace sờ tay lên cằm, lát sau hỏi: "Thế việc phát hiện ra nguyên tố mới thế nào rồi?"
Người trợ lý nhún vai với vẻ bất lực, nói: "Tạm thời vẫn chưa, thưa Tổng thống. Ngài cũng biết bản chất đáng sợ của những sinh vật nguyên tố đó, mỗi một nguyên tố đều có thực lực cấp LV3 trở lên, chúng ta đã đầu tư tổng cộng sáu trăm triệu đô la Mỹ, hy sinh sáu mươi tám người mới hủy diệt được ba sinh vật nguyên tố trong dị cảnh số 8, điều này đã là may mắn lắm rồi, nếu như có nhiều sinh vật nguyên tố hơn, chúng ta sẽ không có cách nào cả."
Những lời nói này của trợ lý đương nhiên là Tổng thống Wallace đã biết.
Thực ra bọn họ đã rất may mắn.
Trong dị cảnh số 8, bọn họ đã phát hiện ra ba sinh vật nguyên tố hỏa, chỉ có ba sinh vật!
Nhưng cho dù như vậy, bọn họ cũng đã phải trả giá đắt mới tiêu diệt được hết ba sinh vật nguyên tố này.
Sau đó bọn họ phát hiện ra kết tinh của nguyên tố hỏa, quả thực đây lại là thứ tốt, có thể làm ổn định triệt để pin thép dị giới!
Bây giờ là thời đại lên ngôi của nguồn năng lượng này. Nắm được nguồn nguyên liệu sạch mới này có ý nghĩa như thế nào, ngài ấy rõ hơn ai hết!
"Đồ tốt, nhưng đáng tiếc là quá ít." Wallace day day huyệt Thái Dương.
Trợ lý khép quyển ghi chép trong tay lại, lát sau nói: "Nhưng mà nếu như pin có thể đột phá thì vẫn rất phù hợp, thưa ngài Tổng thống."
"Điều này là đương nhiên." Wallace hơi nheo mắt, gõ nhẹ các ngón tay lên bàn.
"Chúng ta có những thứ này, đó là ưu thế của chúng ta." Wallace suy nghĩ trầm ngâm một lúc lát sau quay ra đập bàn một cái: "Truyền lệnh xuống, cấp thêm năm tỉ đô la nữa, đẩy nhanh tiến độ xử lý đống phế thải đó cho tôi! Ngoài ra tiếp tục tìm kiếm kỹ lưỡng dị cảnh, không được bỏ qua ngõ ngách nào hết, ra sức cố gắng để tìm ra nơi tập trung nguyên tố hỏa!"
Trợ lý gật đầu: "Vâng!"
...
Trong phòng họp ở tường vây cầu bao.
Khi Lưu Hoa Quân về đến đây, mấy ông lớn trong quân đội cùng với viện sĩ Hầu Chí Thiên đang nghiên cứu mấy viên đá trên bàn.
"Có chuyện gì thế?" Lưu Hoa Quân vừa bước vào cửa liền hỏi: "Nghe nói đã phát hiện ra thứ gì đó ghê gớm trong hang châu chấu? Là văn minh của dị giới sao?"
"Không phải." Viện sĩ Hầu Chí Thiên cầm lấy viên đá đưa cho Lưu Hoa Quân, nói: "Lão Lưu, ông xem cái này đi, viên đá này với viên đá lúc trước chúng ta phát hiện ra có điểm gì đó không giống nhau."
"Để tôi xem thử." Lưu Hoa Quân cầm lấy viên đá và quan sát tỉ mỉ.
Hình dáng viên đá rất bình thường, không có gì đặc biệt cả, rõ ràng không phải là tạo vật sinh mệnh có trí tuệ.
Nhưng vấn đề ở chỗ, lớp vỏ ngoài của viên đá có dấu vết bị cháy, mặt trên viên đá có dấu tích đã bị thủy tinh hóa.
Có thể đốt viên đá thành trạng thái ngọc lưu ly, điều này chứng tỏ nhiệt độ lúc đó tương đối cao.
"Viên đá này được phát hiện ở đâu? Có ảnh chụp hiện trường không?" Lưu Hoa Quân hỏi.
"Có." Viện sĩ Hầu lấy ra mấy bức ảnh nói: "Diện tích bên trong hang châu chấu tương đối lớn, trên vách động ở khu phía trước đều là trứng côn trùng, đi tiếp vào phía trong có một đường nhỏ, các chiến sĩ của chúng ta men theo con đường đó đi xuống dưới, sau đó đi tiếp khoảng bảy, tám trăm mét bèn phát hiện càng đi vào trong càng nóng, sau đó thì phát hiện ra những viên đá này."
"Ừm…" Lưu Hoa Quân sờ tay lên cằm, nhìn vào bức ảnh chụp đường đi bên trong.
Những bức ảnh này chụp tương đối rõ, có thể nhìn ra chiều cao của địa đạo khoảng ba mét, chiều rộng hơn hai mét, dường như những viên đá tứ phía đều bị thiêu đốt, đặc biệt là bên trên, những viên đá gần như đã bị đốt đến trong suốt.
Từ trước tới giờ, mọi người đều chưa gặp tình huống này, quan trọng nhất là đây rõ ràng không phải thứ do sinh mệnh trí tuệ cố ý thiêu đốt ra, hơn nữa, cho dù sinh mệnh trí tuệ muốn đốt ra hiệu quả này thì cũng không thể không để lại dấu vết gì.
Có điều gì đó bí ẩn trong chuyện này.
"Tiểu Phương, anh nghĩ sao?" Lưu Hoa Quân hỏi thủ trưởng Phương: "Anh linh cảm đây là cái gì?"
"Tôi không cảm nhận được đây là cái gì." Thủ trưởng Phương nhún vai khó hiểu, nói: "Hiện tại vẫn đang khảo sát tiếp xuống phía dưới, đây là tư liệu truyền về đầu tiên."
"Ừm…" Lưu Hoa Quân sờ tay lên cằm, lát sau nhìn về phía Mạnh Đình Huy hỏi: "Anh thì sao?"
"Không dễ đánh giá." Mạnh Đình Huy suy nghĩ, lát sau nói: "Nhiệt độ trong động rất cao, xấp xỉ ba mươi lăm độ. Sau khi phát hiện ra tình hình này, các chiến sĩ của chúng ta bèn nhanh chóng chụp ảnh sau đó gửi tài liệu về, những người còn lại vẫn đang tiếp cận vào sâu bên trong. Theo nhiệt độ như thế này tôi đoán bên trong chắc chắn có liên quan đến lửa."
Điều mà Mạnh Đình Huy nói giống với những gì Lưu Hoa Quân nghĩ.
Bên trong nhiệt độ cao, mặt đất có vết tích bị nhiệt độ cao đốt cháy, chẳng lẽ trong đó có...
Nghĩ tới đây, lồng ngực của Lưu Hoa Quân đập thình thịch: "Không thể nào. Sao có thể trùng hợp như vậy được?"
"Các chiến sĩ sẽ không đánh nhau với thứ trong đó đấy chứ?" Lưu Hoa Quân chau mày nói: "Trước khi tiến vào thăm dò thông tin đã sắp xếp như thế nào?"
"Chúng ta phong tỏa triệt để lối vào, sau đó cử năm chiến sĩ vào." Thủ trưởng Phương trả lời: "Chính là tiểu đội của Thạch Đào, thực lực của bọn họ tương đối cao, có thể ứng phó với những tình huống bất ngờ xảy ra. Hơn nữa tôi cũng dặn dò kỹ điểm mấu chốt là khi bắt gặp sinh vật thì phải nhanh chóng rút quân, đồng thời báo cáo ngay thông tin về."
Nghe thủ trưởng Phương nói như vậy, Lưu Hoa Quân cũng cảm thấy yên tâm.
Tình hình cũng không cần gấp gáp lắm, chú ý an toàn là trên hết.
Bởi vì nơi này là dị cảnh, chỉ có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì, bây giờ vội vàng đi thăm dò, ngộ nhỡ thật sự dẫn dụ ra thứ gì cao cấp, vậy thì chẳng phải những người bình thường đang chuyển gạch ngoài kia sẽ xảy ra chuyện ư?
Một đám người đang lo lắng đợi tin tức trong phòng họp.
Lại hai giờ đồng hồ nữa trôi qua, lúc này Thạch Đào mới vội vàng bước vào phòng họp, vừa bước vào cửa đã nói: "Báo cáo, phát hiện trong hang châu chấu có sinh vật hệ nguyên tố."
Sinh vật hệ nguyên tố!
Nghe thấy câu này, mọi người đều hết sức ngạc nhiên!
Sinh vật hệ nguyên tố là cái gì vậy?
"Có hình ảnh không? Mau đưa tôi xem!" Lưu Hoa Quân gấp gáp nói: "Các cậu không bị phát hiện đấy chứ?"
"Không." Thạch Đào nói: "Chúng em rất cẩn thận." Vừa nói anh vừa lôi ra mấy tấm ảnh: "Thủ trưởng, mời thầy xem."
"Đưa tôi xem." Nhận lấy bức ảnh, Lưu Hoa Quân và mấy ông lớn trong quân đội cùng nhau xem.
Trong ảnh là hang động rất lớn trong lòng đất, nhìn tỷ lệ chuẩn trong bức ảnh, hang động này có kích thước khoảng mấy nghìn mét vuông!
Trong hang động dưới lòng đất này, khu vực trung tâm là cái hố lớn hình tròn, bên trong có dung nham đỏ đang cuộn chảy.
Thực ra cái này không phải vấn đề, trọng điểm chính là bên trong hang dưới lòng đất này có mười mấy ngọn lửa đang di động!
Những ngọn lửa này đang không ngừng thiêu đốt, có thể nhìn thấy bên trong ngọn lửa có một viên đá lớn màu đỏ. Những thứ này không có hai chân nhưng khi di chuyển trên mặt đất có hơi giống đang đi lại, quan trọng là trên những ngọn lửa này có thể nhìn thấy rõ ràng kết cấu giống như một đôi mắt, còn có cả hai tay nữa!
"Chẳng lẽ đây..." Cả người Lưu Hoa Quân ngẩn ra: "Chẳng lẽ đây chính là sinh vật nguyên tố hỏa?"
Các ông lớn trong quân đội hết người này nhìn người kia rồi cùng nhau gật đầu: "Có thể! Tôi cảm thấy đây chắc là sinh vật nguyên tố hỏa đó!"
Sinh vật nguyên tố hỏa, đây là hình thái sinh vật hoàn toàn khác với loại sinh vật trên Trái đất.
Cụ thể là chúng sinh ra như thế nào đều không ai biết, nhưng dù sao nơi đây cũng là dị cảnh, có những thứ như thế này cũng chẳng có gì là lạ, quan trọng là thế mà lại có sinh vật nguyên tố hỏa, vậy có phải là sẽ có kết tinh nguyên tố hỏa?
"Giàu to rồi, lần này thật sự giàu to rồi!" Lưu Hoa Quân đập mạnh tay xuống bàn: "Có thứ này xuất hiện, khả năng xuất hiện kết tinh nguyên tố hỏa là vô cùng lớn!"
Kết tinh nguyên tố hỏa, nói thật đây cũng là lần đầu tiên mấy ông lớn có mặt ở đây nghe thấy, do đó mọi người nhao nhao hỏi: "Thầy Lưu, kết tinh nguyên tố hỏa là gì vậy?", "Đúng vậy, rất quan trọng sao?"
"Mọi người cũng không biết nhỉ? Thực ra hôm nay tôi cũng mới nghe thấy." Lưu Hoa Quân giải thích với mọi người: "Kết tinh nguyên tố hỏa là vật liệu quan trọng để phát triển ra nguồn pin năng lượng mới. Sau khi dung hợp với thép dị giới có thể khiến pin có tính ổn định hoàn hảo. Địa điểm phát hiện ra vật liệu này thông thường đều là nơi tập trung của sinh vật nguyên tố. Trước mắt trên thế giới, kết tinh của sinh vật nguyên tố hỏa có giá là tám triệu Euro một kilogam! Tám triệu Euro đấy!"
Vừa nghe Lưu Hoa Quân nói ra câu này, tất cả mọi người có mặt đều rất ngơ ngác!
Tám triệu Euro một kilogam, ôi trời ơi, vậy một tấn thì bao nhiêu tiền đây?
Tám tỉ Euro!
Một tấn!
"Đù má, chơi khô máu luôn!" Đột nhiên một ông lớn trong quân đội ở phía dưới bực tức hít một hơi thuốc: "Nói thế nào cũng phải lấy bằng được cái hang dưới đất này!"
Những người khác nhao nhao phụ họa theo: "Nhất định! Thứ có giá những tám tỉ một tấn cơ mà, đừng sống cuộc đời nhạt nhẽo mãi!"
Nhìn thấy đám người phía dưới phừng phừng khí thế, mặc dù không muốn nhưng Lưu Hoa Quân cũng chỉ có thể dội cho bọn họ một gáo nước lạnh: "Mọi người cũng đừng vội vui mừng quá sớm, mặc dù quả thực thứ này rất tốt, nhưng không phải là dễ lấy. Theo như tình báo tôi vừa mới nhận được, toàn bộ những sinh vật nguyên tố này đều có thực lực cấp LV3 trở lên, cụ thể đạt chỉ số bao nhiêu vẫn rất khó nói. Vấn đề cốt lõi nằm ở chỗ, mọi người có phát hiện ra hình thái sinh mệnh của chúng hay không?"
Mọi người lại cẩn thận nhìn ảnh chụp, thủ trưởng Phương thận trọng hỏi: "Bởi vì chúng là sinh vật ngọn lửa?"
"Không sai." Lưu Hoa Quân trầm giọng nói: "Sinh vật nguyên tố này, Sở Phi cũng chưa chắc có thể giải quyết được nó."
Vừa nghe câu này mọi người đột nhiên trầm xuống.
Đúng vậy, Sở Phi hiện là kẻ mạnh số một thế giới, thực lực ở vào cấp LV4 gần đến LV5. Bây giờ lại đang ngâm mình trong nước hồ ở sơn động ngày ngày tu luyện, thực lực của anh không có gì đáng nghi ngờ cả, nhưng vấn đề là, anh ấy là thuộc tính điện chứ đâu phải thuộc tính nước, lấy điện đi đánh nhau với lửa…
Sao mà có thể được?
Rõ ràng là không có hiệu quả gì rồi...
Hơn nữa điều quan trọng nhất nằm ở, bây giờ Sở Phi đang ở trạng thái cân bằng tuyệt vời với con hổ ở vùng núi phía Nam kia.
Nếu anh vào hang này ra tay với nguyên tố hỏa, có trời mới biết con hổ kia sẽ có phản ứng gì?
"Thầy Lưu." Lúc này rõ ràng thủ trưởng Phương hơi do dự, cẩn thận dè dặt mà hỏi: "Hay là chúng ta dùng… Bảo vật quốc gia mang tính chiến lược?"
"Làm càn!" Lưu Hoa Quân không nghĩ ngợi gì đã dứt khoát nói: "Mọi người ghi nhớ cho tôi, bình thường bảo vật quốc gia mang tính chiến lược muốn đi đâu là đi đó, chúng ta chỉ có thể đưa ra lựa chọn cho cậu ấy, cậu ấy đi hay không đi phải xem cậu ấy có bằng lòng hay không!"
Mọi người: "…"
Thầy có cần bảo vệ con cháu đến thế không…
Có điều ông ấy nói cũng có lý. Bảo vật quốc gia mang tính chiến lược chọn đi thì chính là ngầu, nhưng nếu người ta không chọn đi, chẳng lẽ bạn còn có thể ép người ta đi sao?
...
Buổi tối hôm đó, trong nhà của Hồng Tiểu Phúc.
Nhóm năm người của Hồng Tiểu Phúc đã đi dạo một ngày trong dị cảnh, cơ bản chính là muốn được nghịch thanh kiếm thân súc* mà Hồng Tiểu Phúc đã lấy được, sau đó lại cùng Tam Pháo, Husky, Chuột Bự đi tìm Gấu Lớn chơi một vòng.
(*) Kiếm thân súc: thanh kiếm lúc trước Hầu Chí Thiên cho Hồng Tiểu Phúc, là loại kiếm mà lưỡi có thể kéo dài hoặc rút ngắn như ăng ten đài thời xưa.
Sau đó là hỗ trợ chuyển một ít gạch...
Nói ra thì cũng rất thú vị đấy chứ, khi Hồng Tiểu Phúc vừa mới trở thành người thức tỉnh vẫn chưa đạt được cấp LV2, cậu chính là một người chuyển gạch. Kết quả sau đó chuyển gạch ở bên ngoài dị cảnh, bây giờ lại bắt đầu chuyển gạch bên trong dị cảnh.
Chẳng lẽ đời này cậu lại có duyên với chuyển gạch thế sao?
"Anh Phúc." Một đám người đang quây quần tại bàn ăn cơm, Triệu Minh gắp một miếng thức ăn, vừa ăn vừa hỏi: "Ngày mai chúng ta làm gì nhỉ? Đừng có nói với tôi là lại đi chuyển gạch đấy nhé…"
Mọi người cùng nhau gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta cũng không thể cứ đi chuyển gạch lúc nhàn rỗi được?"
Thẩm Tiểu Linh nói: "Anh, ngày mai là thứ Bảy rồi đấy, em muốn vào dị cảnh chơi, có được không?"
"Cái này thì…" Hồng Tiểu Phúc suy nghĩ một chút, lát sau gật đầu cười ha ha: "Cũng được, vừa đúng lúc ngày mai Tiểu Linh được nghỉ, ngày mai chúng ta mang ít đồ vào đó cắm trại được không?"
Ồ, đề nghị này hay đấy!
Vừa nghe dứt, đám đông liền rất phấn khởi!
Anh Phúc nói lần này muốn đi cắm trại, vậy thì chắc chắn là phải đi đâu đó xa xa rồi!
Thẩm Tiểu Linh lập tức vỗ tay: "Tốt quá rồi! Anh, em biết là anh thương em nhất mà!"
Bây giờ ở trong đó muốn cưỡi ngựa có cưỡi ngựa, muốn đường đi có đường đi, ngày mai một đám chúng ta sẽ đến nơi có núi, có suối, có rừng cây rồi dựng trại nấu ăn, thế mới gọi là tuyệt cú mèo, đúng không?
"Được được được!" Triệu Minh là người đồng ý đầu tiên: "Tôi sẽ gọi người chuẩn bị lều trại và những thứ cần thiết!"
Cậu ta nói xong liền lấy điện thoại gọi cho quản gia để sắp xếp đồ đạc, sau khi gọi điện xong, điện thoại của mỗi người đều vang lên tiếng "ting", cả đám người tò mò cầm di động lên xem, nhất thời kinh ngạc!
Vì trong app những người thức tỉnh lại bắt đầu cập nhật!
Trên hướng dẫn cập nhật lần này chính là một câu nói…
[Hệ thống đã thêm chức năng bản đồ, mời mọi người nhanh chóng cập nhật.]