Âu Thần

Editor: Nguyetmai

Những lời của Lưu Hoa Quân khiến tất cả mọi người có mặt trong phòng đều sôi sục nhiệt huyết!

Năm đó liên quân tám nước phá vỡ cánh cổng Hoa Hạ, sự sỉ nhục đó đều khắc sâu trên người con dân Hoa Hạ!

Bây giờ, cuối cùng cũng có cơ hội để báo thù rửa hận!

Mục đích lần này của Lưu Hoa Quân là bắt bọn chúng phải ở lại đây mãi mãi, muốn trở về, sợ rằng sẽ không dễ dàng như vậy!

"Được rồi, tiếp theo chúng ta sẽ sắp xếp nhiệm vụ." Lưu Hoa Quân đảo mắt quanh phòng, trầm giọng nói: "Lần này chúng ta phải bố trí thật cẩn thận. Dù sao đây cũng là trận chiến lớn, sau trận này, chí ít đám phần tử bạo lực trên thế giới sẽ phải ngoan ngoãn hơn rồi."

Mọi người cùng gật đầu.

Nếu như kế hoạch lần này thuận lợi, như vậy đám phần tử bạo lực trên thế giới ít nhất cũng phải chết hơn phân nửa trong dị cảnh số 19.

Đến lúc đó bọn chúng bị tổn thương nguyên khí nặng nề, trong thời gian ngắn chắc chắn không gây nên nổi sóng gió gì.

Lưu Hoa Quân lớn tiếng nói: "Sở Phi nhận lệnh!"

Sở Phi lập tức đứng lên, nghiêm chỉnh giơ tay chào: "Sở Phi có mặt!"

"Từ giờ trở đi." Lưu Hoa Quân trầm giọng nói: "Cậu phụ trách bảo vệ Thẩm Tiểu Linh hai tư trên hai tư, cho đến khi cô bé hoàn toàn thăng cấp lên LV4, bất kỳ kẻ lạ nào có ý đồ hãm hại cô bé, giết chết không cần luận tội! Đến khi bắt đầu cuộc chiến, chúng tôi sẽ nghĩ cách tìm cho cậu một kết tinh năng lực phù hợp làm phần thưởng!"

Sở Phi lập tức nói: "Đã rõ!"

Sau đó anh nhanh chóng rời đi.

Không nói thắng hay bại, bất kể tương lai kết quả của cuộc chiến như thế nào, hiện tại năng lực của Thẩm Tiểu Linh cũng là một trong những việc quan trọng nhất, cho nên nhất định phải bảo vệ cẩn thận, không thể để xảy ra chút sai sót nào.

"Thủ trưởng Phương." Lưu Hoa Quân tiếp tục: "Nhiệm vụ của cậu là dẫn đầu đoàn quân nhân, dốc toàn lực thăm dò địa hình trong dị cảnh số 19, vẽ bản đồ càng chi tiết càng tốt, thu thập tư liệu về các giống loài càng hoàn chỉnh càng tốt!"

Lúc này thủ trưởng Phương đứng dậy: "Đã nhận lệnh!"

"Tư lệnh Mạnh Đình Huy." Lưu Hoa Quân nhìn về phía Mạnh Đình Huy: "Nhiệm vụ của cậu, là bắt đầu triệu tập quân nhân LV2 của cả nước, ba nghìn người, sau đó bắt đầu tiến hành tập huấn, chờ tập huấn xong, xâm nhập vào dị cảnh, ẩn náu ở bên trong chờ đến khi kế hoạch bắt đầu!"

Mạnh Đình Huy: "Đã rõ!"

"Những người khác." Lưu Hoa Quân nói: "Khi cả nước bắt đầu giới nghiêm, hãy phòng ngừa tổn thất do bạo loạn và lũ dã thú thức tỉnh gây ra. Trước mắt đã bắt đầu sản xuất hàng loạt cơ giáp Phúc Linh số một, mọi người có thể xin cấp trên."

Mọi người cùng đứng dậy: "Đã rõ."

Đến cuối cùng, chỉ còn lại mấy người Hồng Tiểu Phúc, lúc này Lưu Hoa Quân chau mày suy nghĩ kỹ một hồi.

Dựa theo kế hoạch của ông, chờ Thẩm Tiểu Linh kết thúc đột phá, sau đó để LV3 bên Nhật Bản và nước Pháp trở thành nửa LV4, tiếp theo là tung tin tức chờ nước Mỹ mắc câu.

Nếu tính toán như vậy thì vẫn còn khoảng chừng mười ngày.

Ông không lo gì khác, hiện tại chỉ lo cho Hồng Tiểu Phúc.

Năng lực của đứa nhỏ này đối với Hoa Hạ bây giờ là vô cùng quan trọng.

Trong phạm vi nhỏ, vận may giống như việc rút lá bài cuối cùng để quyết định thắng thua. Trong phạm vi rộng hơn thì nó sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia.

Thật ra dựa theo tình huống thông thường, đương nhiên Hồng Tiểu Phúc thăng cấp lên LV4 là tốt nhất, bởi vì như vậy sẽ đồng nghĩa với việc sức ảnh hưởng vận may của cậu sẽ được tăng thêm một bước.

Nhưng dựa vào lượng linh quả cần để LV3 thăng lên LV4, hiện tại Lưu Hoa Quân không dám chắc đến lúc đó Hồng Tiểu Phúc sẽ cần bao nhiêu...

Nếu may mắn, tầm vài nghìn hay một vạn quả không phải là vấn đề.

Nhưng nhỡ đâu đến lúc ấy bởi vì năng lực của Hồng Tiểu Phúc quá đặc biệt, quá mạnh mà cần tận mấy chục nghìn linh quả...

Tài nguyên không thành vấn đề, vấn đề là đến lúc đó ăn cũng không ăn nổi...

Hơn nữa bởi vì còn tồn tại thời kỳ đói bụng, cũng có nghĩa là, một khi xuất hiện tình huống đột ngột nào đó, cậu chạy cũng không kịp...

"Tiểu Phúc, về phần cháu..." Lưu Hoa Quân cẩn thận suy nghĩ kỹ một hồi, cảm giác chọn cái gì cũng không thích hợp, cho nên ông chỉ có thể hỏi: "Cháu muốn thăng cấp hay là tạm thời vẫn như thế này?"

"Cháu nghĩ trước tiên cứ như thế này đi." Hồng Tiểu Phúc suy nghĩ, sau đó nói: "Chí ít cũng phải để chuyện lần này qua đã, khi tình hình thế giới ổn định cháu sẽ nghĩ đến chuyện đột phá. Nếu không rơi vào thời kỳ mấy chục ngày đói bụng, cháu sẽ không có chút sức lực nào, như vậy lại càng dễ gặp phải nguy hiểm."

Mấy người xung quanh cùng gật đầu: "Có lý!"

Đúng vậy, hiện tại đối với Hoa Hạ, linh quả không phải là vấn đề. Dù đã bán không ít, dù bên Thẩm Tiểu Linh ngày nào cũng ăn, thế nhưng muốn cung ứng cho một người thăng cấp, tuyệt đối cũng không thành vấn đề.

Vấn đề thật sự là ở thời gian.

Nước Mỹ sẽ không để Hoa Hạ được nhàn nhã bán linh quả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sắp tới bọn họ sẽ phát động một cuộc tấn công.

Đến lúc đó Hồng Tiểu Phúc nấp ở trong phòng y tế uống nước trái cây, thật sự xảy ra chuyện gì thì cũng không chạy nổi...

Nếu không vì sao nhất định phải chờ đến khi Thẩm Tiểu Linh hoàn thành giai đoạn đột phá mới có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch? Đó chính là vì nguyên nhân này.

LV4 đến kỳ đói bụng, không hề có sức chiến đấu.

"Ừm, đúng vậy, không khác suy nghĩ của ông lắm." Lưu Hoa Quân vuốt râu, sau đó bỗng nhiên như làm ảo thuật, ông lấy ra mấy viên thuốc từ trong túi áo: "Đây là thuốc LV3, đặc biệt chuẩn bị cho cháu năm viên, mặc dù tạm thời cháu không thể thăng cấp lên LV4, có điều tăng chỉ số lên đôi chút cũng tốt."

Tăng chỉ số, chuyện này cũng rất quan trọng.

Dù sao dù cùng một cấp bậc, chỉ số cao gần như chắc chắn có thể áp đảo chỉ số thấp.

Chỉ số của Hồng Tiểu Phúc luôn bị kẹt ở mức 5.2222, lúc trước quên tăng lên, bây giờ nhớ ra, tăng lên một chút đúng là chuyện tốt.

"Vậy cũng được, ông, cháu uống trước đây." Hồng Tiểu Phúc cười nhận lấy thuốc LV3 và nuốt.

Nuốt xong một viên, cảm giác không tệ.

Máy đo chỉ số ở ngay bên cạnh, Hồng Tiểu Phúc đưa tay đo thử. Chỉ số trước mắt: 5.3333!

Mọi người: "Oa!"

Nói thật bọn họ rất hâm mộ Hồng Tiểu Phúc, chỉ số tăng thật quá dễ dàng...

Sau đó Hồng Tiểu Phúc tiếp tục uống, 5.4444.

Uống thêm viên nữa, khi mọi người ở đây cho rằng Hồng Tiểu Phúc sẽ tiếp tục uống, Hồng Tiểu Phúc đột nhiên dừng lại, sau đó cả người như thất thần, đứng ngây ra đó một lúc.

"Tiểu Phúc." Lưu Hoa Quân lo lắng, nhỏ giọng hỏi: "Cháu... Không sao chứ?"

"À, không sao ạ." Hồng Tiểu Phúc nhanh chóng lắc đầu, cười nói: "Chỉ là vừa rồi lượng thông tin hơi lớn, cho nên khiến cháu ngẩn người một hồi."

Lượng thông tin quá lớn?

Tất cả mọi người đều tò mò, Triệu Minh hỏi: "Tiểu Phúc, có chuyện gì? Chỉ số bây giờ của cậu chắc đã là 5.5555 rồi đúng không?"

"Đúng vậy, chỉ số đã cao như vậy đấy." Hồng Tiểu Phúc cười trả lời: "Có điều đến mức này cũng coi như tớ đã hiểu được đại khái một số điều về năng lực của tớ rồi."

Mọi người: "Oa!"

Lưu Hoa Quân vội vàng nói: "Sao vậy? Cháu mau nói đi! Để mọi người yên tâm."

"Được ạ." Hồng Tiểu Phúc khẽ gật đầu một cái, nói: "Năng lực của cháu, về tầm ảnh hưởng trước mắt sẽ có một tác dụng phụ so với người có chỉ số bằng cháu hoặc là thấp hơn cháu, hoặc là kẻ thù đồng cấp có chỉ số cao hơn cháu. Tác dụng này nói đơn giản là có thể xáo trộn nhịp điệu tấn công của kẻ địch, nhưng không phải là năng lực mạnh đặc biệt. Nó hoàn toàn không có hiệu quả với người cấp cao hơn cháu. Người có chỉ số bằng cháu hoặc là thấp hơn cháu, về cơ bản sẽ chịu ảnh hưởng bởi năng lực của cháu, có điều trong lúc đó cần thời gian để có hiệu lực."

Mọi người nghe xong, lập tức "ồ" lên một tiếng.

Không có hiệu quả với kẻ địch cấp cao hơn, điều này không đáng sợ.

Chỉ có tác dụng phụ với người đồng cấp có chỉ số cao hơn với Hồng Tiểu Phúc, điều này cũng không có gì.

Trọng điểm ở chỗ, chí ít mọi người biết kẻ địch nào có thể đối phó, kẻ địch nào gặp chỉ có thể chạy trốn.

Nếu không đang ngơ ngơ ngác ngác bỗng nhiên có tai họa bất ngờ xảy ra, đến lúc đó chẳng phải là chết như thế nào cũng không biết hay sao?

Có nhược điểm không đáng sợ, chỉ sợ không biết nhược điểm mới dễ xảy ra chuyện.

"Cái này có thể xảy ra." Lưu Hoa Quân vỗ mạnh vào đùi: "Không khác những gì ông nghĩ lắm, ông mãi không dám để cháu đi làm chuyện quá nguy hiểm cũng là vì sợ điều này. Quá tự tin cho rằng mình vô địch, người như vậy thường không sống thọ."

Mọi người cùng gật đầu: "Có lý!"

Vì sao Lưu Hoa Quân không chịu để Hồng Tiểu Phúc đi tìm Vua Hổ kia, chẳng phải là do nguyên nhân này sao?

Bạn cho rằng vận may của bạn rất tốt liền đi tìm Vua Hổ ra oai, vậy có khác nào phơi mình ra cho người khác đánh chết hay không?

"Sau đó là về động vật." Hồng Tiểu Phúc tiếp tục nói: "Động vật thì đơn giản hơn loài người, cơ bản là động vật cấp cao sẽ thân thiện với cháu, cháu không chọc giận nó thì nó cũng sẽ không chủ động tấn công cháu, điểm này cũng có tác dụng với nhóm bạn của cháu."

Mọi người: "Oa!!!"

Năng lực này trâu bò thật!

Điều này có ý nghĩa gì? Bây giờ Hồng Tiểu Phúc có thể đi lại ngang nhiên giữa động vật LV4! Chỉ cần cậu không chủ động chọc vào bọn chúng, bọn chúng tuyệt đối sẽ không cắn cậu!

"Động vật cùng cấp với cháu thì sẽ tôn kính." Hồng Tiểu Phúc tiếp tục nói: "Nghĩa là ấn tượng đầu tiên về cháu sẽ rất tốt, sẽ rất thích tiếp xúc với cháu, nếu như cháu bị tấn công, bọn chúng sẽ chủ động hỗ trợ. Còn động vật thấp hơn cháu một cấp là sùng kính, khá dễ khống chế. Thấp hơn hai cấp, là sùng bái, cơ bản sẽ chấp hành trăm phần trăm lời của cháu."

"Tốt! Quá tốt rồi!" Lưu Hoa Quân hào hứng vỗ đùi đen đét: "Trong dị cảnh, thứ khác thì không nhiều, nhưng động vật thì không thể thiếu được! Bây giờ cháu có năng lực này, có thể đi dạo ngang nhiên ở dị cảnh đấy!"

Thật sự ông không hề nói khoa trương.

Ngoại trừ Vua Hổ bây giờ vẫn chưa thể chọc vào, những nơi khác đúng là Hồng Tiểu Phúc muốn đi đâu thì đi đó.

"Sau đó vẫn còn tin tức khác nữa." Hồng Tiểu Phúc nói đến đây, khẽ thở dài, nói: "Một năng lực nữa tên là "Hoàng đế may mắn giá lâm", sức ảnh hưởng lớn hơn bây giờ rất nhiều. Kỹ năng là "chính nghĩa trời giáng", kiểu như người ác đứng trước mặt cháu sẽ bị sét đánh..."

Mọi người: "..."

Cậu nghiêm túc đấy chứ?

Năng lực này thật sự quá trâu bò!

Kẻ ác bị sét đánh, chính là sấm sét trời giáng trong truyền thuyết đấy, không phải nói đùa đâu!

Triệu Minh ở bên cạnh rùng mình một cái: "Sau này tớ sẽ không thề nữa... Thật sự sẽ bị sét đánh đấy!"

Mọi người: "..."

"Vậy..." Lúc này Lưu Hoa Quân hỏi một câu hỏi mang tính then chốt: "Giai đoạn thăng cấp tiếp theo cần bao nhiêu linh quả LV3?"

Không thể không nói, Lưu Hoa Quân thật sự luôn biết cách hỏi vào trọng điểm.

Vấn đề bây giờ không phải có thể thăng cấp hay không, mà là cần ăn bao nhiêu.

Nếu chỉ cần năm nghìn quả linh quả là được.. M* nó, thế thì cần quái gì phải nghĩ? Cứ thăng cấp luôn đi!

"Ông, cái này... Cháu cần nhiều hơn Tiểu Linh." Nhắc đến chuyện này, Hồng Tiểu Phúc cũng không có cách nào: "Chắc khoảng… Năm mươi nghìn linh quả LV3."

Mọi người đồng loạt hít sâu!

Năm mươi nghìn quả!

Ăn xong sẽ không no quá mà chết đấy chứ?

Mặc dù số lượng linh quả cần thiết có tỷ lệ tương đương với thực lực, nhưng cái này... M* nó chứ, hình như cậu cần quá nhiều rồi thì phải?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui