Editor: Nguyetmai
Ba trăm chiếc xe buýt dừng lại theo trình tự từng chiếc một, sau đó người thức tỉnh đến từ các quốc gia trên toàn thế giới bắt đầu đi xuống từ những chiếc xe buýt này.
Tướng mạo đám người thức tỉnh này rất đa dạng, mặc trên người những bộ quần áo kỳ quặc, ánh mắt dữ tợn, thỉnh thoảng lại liếm môi... Những linh quả LV3 có giá trên trời này, đủ để khơi gợi lòng tham mãnh liệt nhất từ tận đáy lòng của bọn chúng!
"Bức tường lớn này xây khá phết đấy chứ." Reid Doug dẫn theo đội ngũ của hắn đứng trên quảng trường, tò mò nhìn lướt địa hình xung quanh.
Bọn chúng đến đây với thân phận là lính đánh thuê quốc tế.
Lần này vì nước Mỹ của bọn chúng dẫn đầu các nước liên minh trên thế giới, bọn chúng đề ra kế hoạch là cùng nhau đến.
Dù sao chỉ có nhiều người thì mới có lực sát thương thực sự, nếu từng đám một hàng trăm người lẻ tẻ lao vào đánh nhau loạn xạ, vậy cũng chỉ là đưa đồ ăn cho đối phương.
Đám người thức tỉnh bắt đầu đi vào cầu dị cảnh.
Ngay lúc bọn họ đi đến lối vào cầu dị cảnh, sáu chiếc camera siêu rõ nét bắt đầu đồng bộ thu nhập dữ liệu và đối chiếu khuôn mặt.
Bên trong phòng họp lớn, Lưu Hoa Quân và một đám lão làng trong quân đội nhìn tin tức đồng bộ đã được gửi đến...
"Tiểu đội Bernei, đến từ nước Đức, đội trưởng là Bernei cấp LV3, là người năng lực hệ cường hóa tổng hợp, thành viên trong đội lần lượt ở cấp bậc LV3, LV2, LV2, LV2, LV2."
"Tiểu đội Auston, đến từ nước Anh, đội trưởng là Auston cấp LV3, người năng lực hệ công năng, sở hữu khả năng khiến người khác rơi vào giấc ngủ trong nháy mắt, thành viên trong đội lần lượt ở cấp bậc LV3, LV3, LV2, LV2, LV2."
"Bruno, đến từ nước Ý, cấp LV3, hệ nguyên tố năng lực cát, có thể điều khiển đất cát, là người thức tỉnh độc hành. Hắn từng giết một trăm ba mươi sáu người dân thường trong một nhà thờ ở Ý, trong đó bao gồm mười bốn trẻ vị thành niên. Hiện nay đang bị quốc tế truy nã, treo thưởng năm mươi triệu Euro."
Đống thông tin này cứ liên tục đưa đến.
Đám người Lưu Hoa Quân xem xong thông tin biểu cảm nghiêm túc.
Trong tất cả mười nghìn năm trăm tám mươi hai người đến dị cảnh số 19 lần này, bị nhận diện ra và có tư liệu là bảy nghìn năm trăm hai mươi ba người, trong đó có sáu nghìn một trăm năm mươi hai người cấp LV2, một nghìn ba trăm bảy mươi mốt người cấp LV3.
Còn có ba nghìn không trăm năm mươi chín người không thể nhận ra trong tư liệu. Trong đám người này vẫn chưa rõ có bao nhiêu LV2, bao nhiêu LV3.
"Đợi đã." Lưu Hoa Quân đang nhìn màn hình đột nhiên ấn tạm dừng, nói: "Người này... Sao thấy có chút quen thuộc nhỉ?"
Sau đó mọi người nhìn kỹ, đợi xác thực xong thông tin của người đó, lập tức cả phòng họp bùng nổ!
"Đó là Clive, thủ lĩnh tổ chức khủng bố Boko Haram! Nửa LV4! Hắn ta cũng đến rồi sao!"
"Trời ạ, tôi nghe nói năng lực của hắn ta là thể năng cường hóa + thị giác tiên tri, có thể đoán trước bất kỳ đòn tấn công nào của đối thủ!"
"Bản thân đã có thể chất mạnh mẽ của nửa LV4, lại còn có thêm thị giác tiên tri, tên này cực kỳ đáng sợ!"
Lưu Hoa Quân nhìn hình ảnh của Clive, trầm giọng nói: "Lập tức truyền tin tức xuống cho người của chúng ta, một khi gặp phải tên này, lập tức chạy trốn! Đối với hắn ta, LV3 bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ!...
Bên trong dị cảnh.
Mấy người Hồng Tiểu Phúc ẩn núp trong khu rừng U Ám, khoảng năm trăm mét ở phía sau chính là dòng sông đen.
Tất cả mọi người đều ẩn núp phía sau cây đại thụ, chăm chú nhìn về phía cầu dị cảnh.
Cây đại thụ run cầm cập. Nó đã bị chém ba nhát rồi, đám thú hai chân này thật là đáng sợ!
"Bây giờ đám người xâm lược đến từ nước ngoài kia đã bắt đầu tiến vào dị cảnh rồi, Hồng Tiểu Phúc nhìn tin tức mới nhất được đăng tải trên ứng dụng ở điện thoại, cậu trầm giọng nói: "Toàn bộ mười nghìn năm trăm tám mươi hai người thức tỉnh nước ngoài đang bắt đầu đi qua cầu dị cảnh. Dựa theo thông tin truyền tới từ bên cầu dị cảnh, sau khi bọn chúng tiến vào cầu dị cảnh thì bắt đầu tản ra khắp nơi trong dị cảnh. Ước chừng vài tiếng đồng hồ nữa sẽ có người đến chỗ chúng ta, tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"
"Ok, tớ biết rồi." Triệu Minh đứng một bên lấy ra thuốc LV3 ném vào miệng, vừa nhai vừa nói: "Bây giờ lượng "sữa" của tớ chắc chắn đầy đủ!"
Tô Oánh dẫn theo Lam mập cũng ở một bên nhỏ giọng nói: "Mọi người cố lên!"
"Cố lên, tất cả cẩn thận hơn chút." Hồng Tiểu Phúc gật đầu, tiếp tục xem tin tức trên ứng dụng đã cung cấp.
Cuộc chiến bảo vệ dị cảnh lần này là mỗi một tiểu đội đều tự mình chiến đấu, nếu thật sự không trụ được nữa thì mới có thể tìm trợ giúp.
Cho nên vụ việc này chính là thử thách sức mạnh của mỗi tiểu đội, cũng như độ nhuần nhuyễn trong sự phối hợp lẫn nhau giữa các thành viên trong đội.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Mọi người đợi thêm một lúc, đột nhiên nhìn thấy rừng cây trước mặt sụp đổ từng chỗ một, cùng lúc đó trên mặt đất truyền tới một hồi âm thanh xào xạc.
"Có cái gì đó đang đến đây!" Trương Dương cầm chiến đao LV3 trong tay, ngồi xổm trên mặt đất cách Hồng Tiểu Phúc khoảng ba mét, trầm giọng nói: "Không rõ năng lực, trước mắt không nhìn thấy bóng dáng quân địch."
Tiếng xào xạc càng ngày càng gần, chớp mắt đã dừng lại và đứng cách xa mấy người khoảng hai mươi mét.
Sau đó, một bóng người từ từ xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
"Xuất hiện rồi." Hồng Tiểu Phúc ngay lập tức dùng ứng dụng trên điện thoại di động quét qua một cái, sau đó liền thấy một người đàn ông trung niên mặc áo khoác dài màu đen xuất hiện trên màn hình, cùng lúc đó trên màn hình cũng hiện lên thông tin của người đứng trước mắt.
"Bruno, đến từ nước Ý, cấp LV3, năng lực cát hệ nguyên tố, có thể điều khiển đất cát, là người thức tỉnh độc hành. Người này cực kỳ hung hãn, từng giết một trăm ba mươi sáu người dân thường ở một nhà thờ ở Ý, trong đó có mười bốn trẻ vị thành niên."
"Hiện nay đang bị quốc tế truy nã, treo thưởng năm mươi triệu Euro."
Hồng Tiểu Phúc cất điện thoại di động đi và hơi nheo mắt, nói: "Mọi người cẩn thận, hắn ta là hệ nguyên tố, năng lực là điều khiển cát! LV3! Hắn ta từng giết một trăm ba mươi sáu người dân thường ở Ý, là tội phạm bị quốc tế truy nã, treo thưởng năm mươi triệu Euro."
Hệ nguyên tố LV3, thật sự có thể nói là kẻ mạnh xưng bá một phương rồi.
Theo lẽ thường tình, người thức tỉnh hệ nguyên tố trời sinh là đã có lực tấn công mạnh hơn những người thức tỉnh của các hệ khác!
Nhất là mức độ hung hãn của hắn ta, vừa nghe được lời của Hồng Tiểu Phúc, toàn bộ mấy người có mặt ở đây đều lập tức nghiêm túc hẳn lên.
Đó là một người thức tỉnh đã từng giết dân thường!
Một tên đồ tể như vậy, tuyệt đối không thể cho hắn sống sót trên đời này!
"Ồ, để xem tao phát hiện ra cái gì rồi này." Bruno nhìn xung quanh khu rừng, mỉm cười nói: "Tao ngửi thấy mùi con người. Đi ra đi, bọn nhãi con, tao nhìn thấy bọn mày rồi!"
Hắn chậm rãi bước một bước về phía trước.
Hắn phát động năng lực, lập tức lấy hắn làm trung tâm, mặt đất nhanh chóng biến thành cát, chỉ trong nháy mắt mặt đất nằm trong phạm vi bán kính hai mươi mét đều biến thành vùng cát lún, cây cối nhanh chóng héo rũ, sụp xuống, bất kỳ nơi nào Bruno đi qua thì trong nháy mắt đều biến thành một sa mạc.
"Năng lực thật đáng sợ, rút!" Hồng Tiểu Phúc thấy Bruno đã biến mảnh rừng mà họ ẩn núp thành sa mạc chỉ trong khoảng thời gian không quá hai lần hít thở, không nói nhiều lời, chạy là thượng sách!
Đây cũng không còn cách nào khác, nếu trực tiếp cứng đối cứng với hắn ta thì chỉ có bị lún xuống cát thôi chứ còn đánh đấm được gì nữa, trước tiên tìm cách ứng phó đã.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thực sự chiến đấu nghiêm túc với kẻ địch.
Hôm nay đám côn đồ người nước ngoài có thể đi tới đây, trên chín mươi phần trăm đều là sống mái một phen để sống sót đến cùng.
Nước ngoài đã loạn rồi, hoàn toàn trở thành một thế giới dùng luật rừng, kẻ mạnh nhất là kẻ sống sót.
Hoàn toàn không thể so sánh được với tình hình trong nước.
Cho nên Lưu Hoa Quân nói không sai, bất kể tình huống gì xảy ra, trước tiên đảm bảo bản thân an toàn mới là quan trọng nhất.
Đặc biệt là đối mặt với người được treo thưởng năm mươi triệu Euro này, thực lực của hắn không cần hỏi cũng biết, tuyệt đối không dễ đối phó!
"Đừng chạy nữa, bọn nhãi con." Bruno nhàn nhã đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Chiến đấu mới là ý nghĩa tồn tại của con người, chạy không có ý nghĩa gì cả. Sinh ra ở thế giới khốn khổ này, chỉ có cái chết mới là sự giải thoát vĩnh viễn. Bọn mày còn có thể chạy đi đâu? Nếu tao muốn, cả khu rừng này tao đều có thể biến thành sa mạc. Đến lúc đó ngay cả một chỗ để trốn tránh chúng mày cũng không có đâu, he he he he..."
Mấy người Hồng Tiểu Phúc tìm một góc trốn đi, Hồng Tiểu Phúc nói: "Năng lực điều khiển cát, có thể khiến cho mặt đất bị chạm vào biến thành cát, đồng thời hấp thụ nước bên trong cơ thể của các sinh vật. Mặt khác, bởi vì đặc thù năng lực nên cơ thể hắn cũng có thể biến thành cát, vì vậy tấn công vật lý đối với hắn không có hiệu quả."
Biến mặt đất thành cát còn không vấn đề gì, nhưng đến cơ thể cũng biến thành cát thì chính là BUG rồi...
Lúc này Triệu Minh ở một bên ngẩn người một hồi, bỗng nhiên nói: "M* kiếp, cái này chẳng phải là năng lực của Sir Crocodile* trong "One Piece – Vua hải tặc" sao? Hắn ta có sợ nước hay không vậy?"
(*) Sir Crocodile: nhân vật có năng lực điều khiển cát do ăn trái ác quỷ trong bộ truyện tranh nổi tiếng "Vua hải tặc".Trong truyện, năng lực của nhân vật này sẽ biến mất khi rơi xuống nước.
"Tử Hỏa Hải**" là ba bộ phim hoạt hình, truyện tranh được cho là bất kỳ học sinh trung học nào cũng biết dù có xem qua hay chưa, mọi người vừa nghe được lời này của Triệu Minh thì ít nhất cũng đã biết được năng lực này chắc chắn có điểm yếu!
(**) Tử Hỏa Hải: tên tóm gọn của ba bộ truyện "Bleach – Tử thần", "Naruto – Ninja Hỏa Ảnh", "One Piece – Vua hải tặc".
"Hắn ta có sợ nước hay không thì khó nói lắm." Hồng Tiểu Phúc chau mày, nói: "Nhân vật trong phim hoạt hình sợ nước, nhưng ở ngoài đời thì ai biết được?"
Lúc này Tô Oánh sờ cằm, nói: "Không sợ nước, vậy có sợ băng không?"
Mọi người vừa nghe lời này, hai mắt lập tức sáng lên: "Ồ? Cũng có lý!"
Cho dù hắn ta không sợ nước, nhưng chỉ cần khiến cho hắn bị ướt rồi đóng băng lại thì chắc chắn không có vấn đề!
"Bọn mày thích chơi trốn tìm với tao đến vậy à?" Bruno tiếp tục đi về phía trước, diện tích sa mạc không ngừng khuếch đại. Hắn vừa đi vừa cười he he, nói: "Tao vừa mới nhìn thấy bóng dáng bọn mày, bọn mày vẫn còn là một đám nhóc đúng không? Một đám nhóc tham gia cuộc chiến đấu như thế này, mày nói làm vậy để làm chi chứ? Đi ra đi, đừng trốn nữa, mau tới cho tao xem nào, tao đảm bảo sẽ khiến chúng mày chết mà không có bất kỳ đau đớn nào nè... A ha ha ha ha!"
Hắn nói đến chỗ hưng phấn, kích động đến mức nước dãi cũng muốn chảy ra ngoài.
Hắn thích nhất chính là chơi trốn tìm, nhất là lúc bắt được những người đã bị dọa sợ gần chết, cảm giác này, đúng là nhớ lại cũng khiến người ta kích động!
Trong lòng nghĩ như vậy, Bruno bỗng nhiên phất tay phải một cái, lập tức một mảnh đất to gần bằng sân bóng rổ biến thành một bãi cát lún màu vàng nhạt, điên cuồng cuốn đến chỗ mấy người đang đứng!
Bruno hưng phấn nói: "Phát hiện ra bọn mày rồi, đám nhãi con đáng yêu!"
"Xè xè."
Âm thanh như kiểu rắn bò trên mặt đất phảng phất vang lên, vô số đám cát trườn đến chỗ mấy người Hồng Tiểu Phúc đang đứng, mấy người Hồng Tiểu Phúc lần này đều bị dọa sợ, lần thứ hai di chuyển vị trí.
Trong nháy mắt nơi bọn họ vừa đứng đã bị cát lún nuốt mất, đám cây đại thụ thi nhau héo rũ, nhanh chóng đổ sụp xuống.
"Tiểu Phúc, làm sao bây giờ?" Lý Thiên Kỳ ở một bên nhíu mày, nói: "Năng lực của hắn ta khá kỳ lạ, tớ không biết mình có thể hấp thụ năng lượng của hắn ta hay không nữa."
"Cố gắng đừng để rơi vào nguy hiểm." Hồng Tiểu Phúc nhìn Bruno tiếp tục đi từng bước về phía trước, nói: "Hắn ta không gấp gáp đến tìm chúng ta, chắc là tốc độ sẽ không quá nhanh, đây là điểm yếu của hắn ta. Tấn công vật lý không có tác dụng thì chúng ta có thể dùng nước rồi dùng băng khiến hắn đông cứng lại, bây giờ quan trọng là không có nước…"
Đây đúng là một vấn đề khó giải quyết.
Trong dòng sông đen đấy có nước thật đấy, nhưng nước đó là kịch độc, không đến bước đường cùng thì không ai dám đụng.
Lam mập cũng là nước, nhưng đó là thuộc về thân thể của nó, không thể phun ra ngoài...
Triệu Minh ở một bên suy nghĩ một chút: "Nước tiểu tớ khai, hay là cho hắn ta nếm thử một chút?"
Mọi người: "!!!"
Ái chà? Cách này hay đấy!
Tô Oánh tức giận: "Lúc này mà cậu còn có tâm trạng để đùa sao?"
Triệu Minh nhún vai: "Nếu không... Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ khóc sao?"
"Khóc?" Nghe đến chữ này, Hồng Tiểu Phúc bỗng nhiên ngẩng đầu: "Này, vậy các cậu nói xem, liệu hôm nay có mưa hay không?"