Editor: Nguyetmai
Bây giờ đã bắt được người, lại có máy ép trái cây, đương nhiên chuyện tiếp theo sẽ đơn giản hơn hẳn rồi.
Tô Oánh là người đầu tiên bắt đầu hành động: "Tớ đi hái trái cây đây."
Triệu Minh đứng đó yên lặng lắp đặt máy ép trái cây.
Bruno nhìn cảnh tượng trước mắt, toàn thân lạnh toát, hắn ta nhớ lại cảnh tượng lúc hắn ta sát hại mười bốn đứa trẻ vị thành niên...
Nói ra thì nếu bọn Hồng Tiểu Phúc muốn giết người trước mặt này thật sự là chẳng có chút gánh nặng nào trong lòng.
Một tên đồ tể tay nhuốm đầy máu tươi, một tên côn đồ đã giết hại một trăm ba mươi sáu người dân thường, đối với mọi người ở đây thì điểm khác biệt duy nhất chính là A: bây giờ giết, hoặc là B: nuôi cho hắn ta lên đến nửa LV4 rồi sau đó giết.
Mọi người thầm lặng làm câu trắc nghiệm đó.
Sau đó cùng chọn B...
Cơ hội tốt như vậy đương nhiên là nuôi trước rồi giết sau đúng không?
Đối với đám buôn người kia, bọn họ hận đến muốn băm vằm ra thành nghìn mảnh, càng huống chi một tên đồ tể hai tay dính đầy máu tươi như thế này?
"Nhanh nhanh nhanh, mọi người nhanh lên nào." Ngày trước lúc Tô Oánh lướt Weibo, chuyện khiến cô căm phẫn nhất chính là đám người ra tay với cả trẻ con. Lúc này cô hái linh quả phải nói là rất nhanh, không chỉ hái nhanh mà còn không ngừng kêu gọi mọi người hái giúp: "Tất cả mọi người nhanh lên một chút, nhớ đừng nương tay!"
Bruno bị đông cứng trên mặt đất, đói đến mức toàn thân run rẩy, vừa run vừa nói: " Chúng mày... Muốn... Làm cái gì..."
Triệu Minh cầm lấy một đống trái cây bắt đầu ép nước: "Đừng lo lắng, Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi...*"
(*) Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi: câu nói kinh điển của Phan Kim Liên trong cảnh đút thuốc cho chồng là Võ Đại Lang trong "Thủy Hử truyện", thuốc ở đây chính là thuốc độc. Về sau, câu này mang hàm ý bảo người khác chết đi.
Mọi người: "..."
Nói ra thì ăn quả thanh ly này quả thật rất nhanh, kích cỡ quả không lớn, lại ép lấy nước, Triệu Minh ép được một bình sau đó trực tiếp bắt Bruno uống.
Một lần vậy thôi đã là hơn năm mươi quả...
Toàn bộ quá trình rất nhanh, cũng chỉ khoảng hơn một ngày, Bruno đã ăn được hơn một nghìn quả thanh ly. Lúc hắn ta ăn được đến khoảng một nghìn hai trăm quả thì cát trên mặt đất bắt đầu dịch chuyển, năng lực cộng hưởng rồi!
"Nhanh như vậy đã thăng cấp lên nửa LV4 rồi!" Mọi người nhìn nhau, Thẩm Tiểu Linh muốn đạt được nửa LV4 thì phải ăn gần mười ngày, kết quả Bruno này...
Thiên phú, thiên phú đó...
"Ai ra tay?" Triệu Minh hỏi: "Hoặc là, chúng ta kéo búa bao quyết định?"
Mọi người: "..."
Luna vẫn đứng ở một bên quan sát, chậm rãi rút thanh đao dài ra, nói: "Chuyện giết người để chị làm cho, trước đây chị từng giết một tên côn đồ ở nước chị, mấy chuyện này đối với chị không có gánh nặng tâm lý lớn đến thế."
Mọi người cùng gật đầu: "Được!"
Thật ra mấy chuyện giết người này quả thực là nói dễ hơn làm...
Mấy người Hồng Tiểu Phúc có thể chiến đấu vì đất nước, thế nhưng suy cho cùng bọn họ cũng là học sinh trung học, đến lúc thật sự phải giết người, quả thật vẫn còn chút chướng ngại tâm lý.
"Đừng, đừng giết tôi!" Bruno liều mạng cầu xin: "Tha cho tôi đi, chỉ cần tha cho tôi, các người bắt tôi làm gì cũng được!"
"Trước kia lúc mày giết những người dân thường đó, bọn họ chắc chắn cũng đã nói qua những lời giống vậy." Luna cầm theo đao đi tới trước mặt Bruno, hai mắt cô lạnh lẽo, cô lạnh giọng nói: "Tao liều mạng rèn luyện chính là để giết chết hết đám cặn bã của nhân loại như mày đấy!"
Cô nói xong câu này, trực tiếp đâm một nhát xuống.
Đâm thẳng vào tim.
Bruno run rẩy kịch liệt một lúc rồi tắt thở luôn.
Mấy người Hồng Tiểu Phúc đều cảm động và khâm phục.
Bọn họ thật sự chỉ biết chị Luna là một nữ sát thủ có kinh nghiệm chiến đấu khá dồi dào, lại không nghĩ đến bên trong còn có nhiều câu chuyện như vậy...
"Phù..."
Rất nhanh sau đó, cả người Bruno biến thành tro bụi, hoàn toàn tiêu biến...
Hiện trường chỉ còn lại một viên kết tinh năng lực màu đỏ.
"Ủa? Màu đỏ?" Triệu Minh nhìn viên kết tinh năng lực này trên mặt đất, nghi ngờ nói: "Cái mà lần trước Lý Thiên Kỳ dung hợp không phải màu xanh sao?"
Tô Oánh suy nghĩ một lúc, sau đó nói: "Chắc là phân loại dựa theo năng lực? Hệ công năng là màu xanh, hệ nguyên tố là màu đỏ?"
Mọi người nhìn nhau, cùng gật đầu: "Có thể lắm!"
Bây giờ Bruno đã chết, kết tinh năng lực đã tới tay, còn việc viên kết tinh năng lực này ai sẽ dùng chính là vấn đề lớn nhất lúc này.
Lý Thiên Kỳ nhìn viên kết tinh đó, nói: "Tiểu Phúc, sao giờ?"
"Trước tiên đừng gấp gáp." Hồng Tiểu Phúc sờ cằm suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cũng không biết những món này mỗi người có thể dung hợp mấy viên, nhiều nhất có thể dung hợp thêm một viên, hay là có thể được nhiều viên..."
Mọi người cùng gật đầu: "Ừm, nghe có lý đấy, cái này thật sự nên thử đấy."
Đây đúng là một việc rất quan trọng.
Nếu như có thể dung hợp được nhiều viên, như vậy đương nhiên càng nhiều càng tốt.
Thế nhưng nếu chỉ có thể dung hợp một viên, vậy thì cần phải cẩn thận chọn lựa năng lực để dung hợp, dù sao thứ này cũng không thể hồi lại.
"Vậy để tớ thử trước." Lý Thiên Kỳ nói xong liền cầm viên kết tinh năng lực kia lên.
Tâm trạng của mọi người đều căng như dây đàn.
Không xảy ra dung hợp.
Điều này chứng tỏ mỗi người chỉ có thể dung hợp tối đa là một viên.
Như vậy lúc chọn lựa năng lực thứ hai cần phải thận trọng. Lỡ như dung hợp sai lệch một chút thì đó chưa chắc là chuyện tốt...
"Triệu Minh có đồ đựng không?" Lý Thiên Kỳ cầm viên kết tinh năng lực, hỏi: "Chúng ta phải bọc nó vào rồi đánh dấu, tránh trường hợp đến lúc cần dùng lại không biết là năng lực gì."
"Có đấy." Triệu Minh lục ba lô sau lưng lấy ra một quả trứng Ultra*: "Thứ này tớ mang theo không ít, chỉ chuyên dùng để đựng viên kết tinh năng lực! Ái chà, thứ này thật sự giống y chang trái ác quỷ**..."
(*) Trứng Ultra: loại đồ chơi nổi tiếng ở xứ Trung có thể biến hình thành Ultraman.
(**) Trái ác quỷ: một loại quả đặc biệt trong bộ truyện tranh, phim hoạt hình "Vua hải tặc". Khi một người ăn phải loại quả này sẽ sở hữu một năng lực đặc biệt, nhưng bù lại sẽ không bao giờ có thể bơi dưới biển.
Mọi người: "..."
Đến cả thứ này cậu cũng đem theo?
Đến màu sắc cũng tương xứng nữa, đỏ, vàng, xanh đúng không?
Lý Thiên Kỳ cẩn thận bỏ viên kết tinh năng lực vào bên trong trứng Ultra, sau đó dùng bút mực đen viết hai chữ lên trên: "Cát."
Điều này tượng trưng cho việc bên trong trứng Ultra là năng lực cát.
"Tiểu Phúc." Triệu Minh cất trứng Ultra này xong, sau đó hỏi: "Viên kết tinh năng lực này chúng ta có dùng tới không?"
Mọi người đều nhìn về phía Hồng Tiểu Phúc.
Thực ra viên pha lê năng lực hệ nguyên tố này cũng vất vả lắm mới có được, có dùng tới đương nhiên là tốt nhất, nhưng Hồng Tiểu Phúc lại lắc đầu, nói: "Tớ đề nghị là không dùng nó trước. Các cậu nghĩ xem, kết cấu đội của chúng ta không phù hợp với thuộc tính cát, dù cho là ai thì lúc sử dụng năng lực này đều hơi phá vỡ nhịp tấn công của cả đội. Thiên Kỳ thì không nói, Trương Dương và chị Luna đều là sát thủ, dùng năng lực cát đều không phù hợp, hơn nữa năng lực băng của Tô Oánh cũng không hề phù hợp với năng lực này."
"Nói cũng có lý." Triệu Minh sờ cằm, nói: "Tuy tớ thật sự muốn có năng lực thứ hai lắm, nhưng vẫn nên là năng lực phù hợp với thuộc tính chung của cả đội mới là tốt nhất. Nếu không năng lực cát này vừa phát động, người khác liền không còn chỗ chơi nữa."
Mọi người cùng gật đầu: "Đúng vậy."
Lời của Hồng Tiểu Phúc nói thật sự rất có lý.
Năng lực thứ hai mặc dù tốt, tuy nhiên vẫn nên phù hợp với thuộc tính của cả đội mới là tốt nhất.
Ví dụ như Lý Thiên Kỳ, bản thân cậu ấy chính là MT của hệ năng lượng khôi phục, dung hợp năng lượng của Yama, có thể đỡ có thể đánh, đó là hoàn hảo nhất.
Nhưng nếu như có một người nào đó trong đội dung hợp năng lực cát này thì...
Những người khác còn chơi được gì nữa?
"Vậy quyết định thế nhé." Trương Dương gật đầu: "Đương nhiên là phải dung hợp năng lực phù hợp nhất rồi, dù sao đi cùng Thần may mắn ăn ngon uống ngon, chắc chắn không phải lo lắng về năng lực!"
Lập tức mọi người đều cười: "Đúng vậy, chắc chắn không phải lo lắng!"
"Chúng ta cất đống quả này trước đã." Việc đầu tiên mà Tô Oánh làm chính là đi hái những linh quả còn sót lại: "Muốn thu thập năng lực thì mình phải chuẩn bị nhiều linh quả một chút, nếu không đến lúc đó thì không nuôi được."
"Đúng đúng đúng, chuẩn bị nhiều một chút!"
Mọi người vừa hái linh quả vừa tán gẫu với nhau, Tô Oánh hỏi Luna: "Chị Luna, chắc là lúc trước chị đã gặp phải rất nhiều chuyện nhỉ?"
Nghe thấy lời này, ngay lập tức mọi người đều nhìn về hướng Luna.
"Đúng vậy." Luna ngồi xuống đất, hướng mắt nhìn lên bầu trời, nói: "Linh khí hồi phục rồi, đây là thời đại rất tốt, nhưng cũng là một thời đại rất tồi tệ. Chị có một người chị em cực kỳ thân thiết ở Ukraina. Bọn chị đã lớn lên cùng nhau, đùa nghịch cùng nhau. Cô ấy giống như em gái của chị vậy, nghịch ngợm, đáng yêu."
"Nhưng vì linh khí đã hồi phục, có rất nhiều người bắt đầu thức tỉnh. Sở hữu năng lực là chuyện nằm mơ cũng muốn có được của rất nhiều người, nhưng cũng là cơn ác mộng của nhiều người khác."
"Năng lực càng mạnh, trách nhiệm càng lớn. Việc này không hoàn toàn là đúng, còn phải xem người này là người tốt hay là người xấu nữa..."
"Lần đó, người chị em kia của chị chỉ đến ngân hàng rút tiền như thường lệ, thế mà lại gặp ngay một tên người thức tỉnh đi cướp ngân hàng. Đó là một người thức tỉnh cấp LV2, hắn ta đã giết tất cả mọi người bên trong ngân hàng, người chị em kia của chị cũng không thoát được..."
"Chuyện này đã tạo thành cú sốc cực kỳ lớn đối với chị. Cho nên khi chị đột phá, trở thành LV3, chị đã đuổi giết tên người thức tỉnh đó cả ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng giết chết hắn ta. Nhưng sau đó thì còn có thể làm được gì? Người chết cũng đã chết rồi. Người chị em kia của chị cũng không thể nào sống lại được nữa..."
Luna nói đến đây, cô nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt đang rơm rớm nơi khóe mắt.
Mấy người Hồng Tiểu Phúc nghe xong đều yên lặng suy ngẫm.
Thời đại đã không giống trước nữa, vì sinh tồn, vì bảo vệ người thân, bảo vệ bạn bè của mình, bằng mọi giá phải trở nên mạnh mẽ...
Đặc biệt là lần này, những tên cướp đi vào bên trong dị cảnh số 19 này, có thể nói hầu hết tay ai cũng đều dính đầy máu tươi!
"Không nói chuyện này nữa." Triệu Minh lấy dược phẩm LV3 ra ném vào miệng, hung dữ nói: "Tớ đây từ nhỏ đã có một ước mơ, hy vọng bạn bè của tớ đều có thể sống tốt. Bây giờ thế giới đã thay đổi rồi, đã không còn có thể ca múa thanh bình, sinh sống ổn định như ngày trước nữa rồi. Tớ nói ngay đây, chính ở dị cảnh số 19 này, tất cả những kẻ xâm lược đều là kẻ địch của tớ! Vú em cũng biết giết người đấy!"
"Nói đúng lắm!" Mấy người cùng gật đầu, Hồng Tiểu Phúc cười nói: "Mọi người cố gắng lên! Chúng ta có thể giết thêm vài tên, lấy thêm vài viên kết tinh năng lực. Như vậy thì thực lực của chúng ta sẽ được nâng cao, sẽ có thể giết nhiều kẻ xấu hơn nữa. Khi đó người thân, bạn bè của chúng ta có thể an toàn hơn nữa!"
Mọi người nhìn nhau, rồi cùng vươn tay: "Cố lên!"
"Đúng rồi." Triệu Minh bỗng nhiên nói: "Nghĩ lại thì, liệu chúng ta có quên chuyện gì không?"
Mọi người ngờ vực: "Hả? Chuyện gì cơ?"
"Là thế này, kế hoạch của chúng ta không có vấn đề gì cả, thế nhưng mấy người này lúc nào mới đột phá, hình như chúng ta không thể nào khống chế được nhỉ..." Triệu Minh nói đến đây liền thấy hơi buồn bực: "Các cậu nghĩ xem, chỉ số cao muốn đột phá còn phải xem thiên phú, chỉ số thấp thì càng không cần phải nói. Chúng ta muốn tìm kết tinh năng lực cũng không hề dễ dàng đâu."
Chuyện mà cậu ta nói quả thật là một vấn đề. Luna suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Nhắc đến chuyện này, chị còn nhớ ra một chuyện."
Hồng Tiểu Phúc nghi ngờ hỏi: "Chuyện gì vậy chị?"
"Đó là, thực ra bên trong dị cảnh có một loại linh quả có thể kích thích người thức tỉnh cấp LV3 có chỉ số từ 5.8 trở lên trực tiếp đột phá lên LV4." Luna hạ giọng, nói: "Đây là chuyện Chính phủ bên kia từng nói với chị. Loại quả đó gọi là quả hắc minh, được cho rằng chỉ sinh trưởng trong đầm lầy. Tên LV4 của nước Anh lúc trước chính là ăn quả hắc minh này mà trực tiếp đột phá."
Còn có thứ như vậy sao?
Mấy người nhìn nhau, sau đó đều rút điện thoại di động ra mở bản đồ trong app, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về một chỗ: "Đầm lầy nước độc!"