Âu Thần

Translator: Nguyetmai

Thời gian trôi nhanh, chỉ loáng cái đã đến một giờ chiều ngày hôm sau, trong giảng đường lớn của trường Trung học Phổ thông Thực nghiệm, một nhóm học sinh thức tỉnh tập trung ở trong đó sôi nổi thảo luận.

"Mong chờ quá, mong chờ quá, hôm nay không biết sẽ thông báo cho chúng ta tin tức gì đây."

"Đúng vậy, chưa biết chừng chúng ta có thể vào bên trong dị cảnh đi dạo một vòng, vậy thì tôi có thể phổng mũi cả đời mất!"

"Cậu bớt đi, bên trong dị cảnh rất nguy hiểm, đừng có chui vào được mà không chui ra được nha."

"Biến đi, đồ miệng quạ, biết nói chuyện không thế!"

Đám học sinh kia rào rào bàn tán, bên phía Hồng Tiểu Phúc thì chụm lại một chỗ thảo luận nhỏ cùng Tô Oánh và Triệu Minh.

Tô Oánh hỏi: "Tiểu Phúc, có tin tức nội bộ gì không?"

Hồng Tiểu Phúc lắc đầu: "Không có, mà đằng nào cũng sắp được biết rồi, sớm hay muộn gì một chốc một lát này đâu. Tớ đoán hôm nay Chủ nhiệm Hàn sẽ nói hết những chuyện có thể nói được cho chúng ta nghe."

Triệu Minh hỏi: "Ê, bên trong chắc nguy hiểm lắm nhỉ? Cậu nhìn thấy Đại Tráng hôm qua chưa, bị thương quá thảm luôn còn gì?"


Trương Dương ở bên cạnh gật đầu như bổ củi: "Còn phải nói à, đến lúc đó chắc chắn chúng ta không tới nơi nguy hiểm như vậy. Cậu cũng không cần lo, cứ làm tốt vai trò vú em của cậu đi, tóm lại đến lúc đó chủ yếu dựa vào Lý Thiên Kỳ thu hút hỏa lực."

Lý Thiên Kỳ: "???"

Chẳng lẽ tôi là một cái bao cát chịu đòn à?

Mấy người họ đang thảo luận, cửa lớn của giảng đường nhanh chóng mở ra, đám học sinh nối đuôi nhau đi vào.

Cửa lớn đóng lại phát ra một tiếng rầm.

Có thể nhìn ra được, cuộc họp lần này rất nghiêm túc.

Trên bục chủ trì chỉ có mình Hàn Phong.

"Mọi người đến đông đủ cả rồi chứ? Ngồi đi." Hàn Phong nhìn gương mặt của các học sinh bên dưới, chầm chậm cất tiếng, "Hôm nay mời mọi người đến đây là muốn giảng giải một số thứ cho mọi người cùng biết."

Học sinh bên dưới im lặng lắng nghe.

"Hôm qua mọi người đều đến tận nơi và thấy cầu dị cảnh rồi, đúng không?" Hàn Phong đứng trên bục chủ trì, điều chỉnh thiết bị. Trên màn hình nhanh chóng hiện ra hình ảnh cầu dị cảnh, "Hôm qua mọi người cũng thấy rồi đấy, bên ngoài cầu dị ảnh là mấy trăm nghìn chiến sĩ vác súng canh gác, vì sợ động vật bên trong có thể xông ra ngoài qua cầu dị cảnh. Nói thật lòng, quốc gia chúng ta có thể ổn định đến ngày hôm nay thực sự không dễ dàng. Mà lần này, liên quan đến dị cảnh số Mười Chín bên trong cầu dị cảnh này, bởi vì số lượng động vật quá lớn, chỉ dựa vào quân đội đã rất khó đối phó. Cho nên quốc gia hạ lệnh khẩn, có thể chiêu mộ người dân thường thức tỉnh tiến vào dị cảnh, hỗ trợ cho quân đội."


Anh ta nói xong câu này rồi dừng lại trong chốc lát, sau đó mới hỏi: "Mọi người có gì muốn nói không?"

Lập tức có học sinh bên dưới giơ tay lên: "Chủ nhiệm Hàn, thực lực của chúng em có đủ không?"

Câu hỏi này vừa thốt ra, học sinh bên dưới bỗng chốc thảo luận ào ào.

"Đúng vậy đó Chủ nhiệm Hàn, chúng em mới LV1, cho dù gia đình có điều kiện dùng nhiều thuốc kích thích cũng mới LV2, vào đó cũng chưa đủ xem xét tình hình nhỉ?"

"Chủ nhiệm Hàn, trong đó có thể đảm bảo an toàn không? Em không muốn chết trong đó đâu."

"Chủ nhiệm Hàn, vào đó không thành vấn đề, nhưng nhiệm vụ của bọn em có nặng không?"

Nghe được câu hỏi của các học sinh bên dưới, Hàn Phong nói: "Được rồi, câu hỏi của mọi người rất thực tế, sau đây tôi sẽ trả lời từng câu một."

"Trước hết, về cấp bậc của mọi người, chuyện này mọi người không cần lo. Quốc gia của chúng ta đã điều động kịp thời hơn hai trăm quân nhân là người thức tỉnh tới xung phong, những quân nhân này đều ở LV2 trở lên, thực lực rất mạnh. Hỏa lực chủ yếu là ở những quân nhân này."

"Nhiệm vụ của các bạn cũng không quá nặng, bởi vì số lượng động vật bên trong đó quá nhiều, cho nên chúng ta cố gắng đẩy mạnh chiến lược đánh đâu chắc đấy. Các quân nhân sẽ phụ trách tách nhỏ các đàn động vật, sau đó nhiệm vụ của mọi người là làm công việc hậu cần, phụ trách xử lý các con thú lạc đàn, coi như một phần khảo nghiệm. Ngoài ra, bởi vì sự xuất hiện của cầu dị cảnh Thẩm Thành, các trường đại học trong nước cũng bắt đầu tập trung ở Thẩm Thành, không ít các trường thành lập ban xử lý lâm thời. Nói một cách đơn giản, nếu như lần này biểu hiện của các bạn xuất sắc, rất có thể sẽ được các trường đại học đặc cách tuyển thẳng. Tôi được biết trong số đó có các trường đại học top đầu như Đại học Thanh Hoa, Đại học Thủ đô, Đại học Giao thông đã đến rồi."


Nghe đến đây, các học sinh bỗng chốc kích động hẳn lên!

Nếu như là thật thì tốt quá rồi!

Thế giới này bắt đầu thay đổi, các trường đại học lớn vốn hướng các học sinh bình thường sau này chắc chắn sẽ đi đầu trong lộ tuyến của người thức tỉnh!

Chuyện này giống như các môn phái trong tiểu thuyết huyền huyễn đó, Đại học Thanh Hoa và Đại học Thủ đô tương đương với các môn phái cao nhất!

Dựa gốc cây to hưởng gió mát có biết không hả?!

Hàn Phong tiếp tục nói: "Vấn đề an toàn mọi người có thể yên tâm, chiến lược trước mắt của chúng ta không đột phá vùng này, mời mọi người xem hình ảnh."

Nói rồi anh ta điều chỉnh một tấm ảnh hiện ra trên màn hình chiếu, đó là một tấm ảnh hai chiều, trung tâm là một vòng tròn nhiều màu sắc. Xung quanh vòng tròn kia có tám chấm đen to, có mũi tên hướng ra ngoài. Ở giữa chấm đen và cầu dị cảnh có nhiều chấm nhỏ màu đỏ.

Hàn Phong tiếp tục nói: "Thứ ở giữa đây chính là cầu dị cảnh. Tám chấm đen ở bên ngoài chính là tám nhánh quân lính người thức tỉnh, mỗi một nhánh lại chia thành năm đội nhỏ. Họ là những người xung phong đầu tiên, vững bước tiến vào trong. Các chấm đỏ phía sau chính là vị trí của các bạn. Nói một cách đơn giản, sau khi tiến vào dị cảnh, một là các bạn phải làm tốt công tác hậu cần, hai là các bạn cần làm tốt công tác hỗ trợ, mỗi người phát huy năng lực của mình. Các bạn sẽ vào đó theo từng đội, năm người hoặc sáu người thành một đội, phối hợp với nhau. Nhất định không được cậy mạnh, hiểu hết chưa? À phải rồi, lần này không chỉ có các bạn mà người thức tỉnh bình thường khác cũng tới, cho nên chỉ cần không tự tìm đường chết thì về vấn đề an toàn không có gì cần lo lắng."

Nhìn nội dung trên hình ảnh, các học sinh có mặt ở đó đều gật đầu.

Nhìn như vậy quả thực an toàn hơn rất nhiều, đến lúc đó chỉ cần không theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân mà đánh đâu chắc đấy thì chắc chắn không có vấn đề gì đâu.

Ít nhất sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Dù gì thức tỉnh cũng là một chuyện tốt, chuyện tốt của mọi người. Nếu để chuyện tốt biến thành việc tang thì lợi bất cập hại rồi.


"Được rồi, mọi người còn thắc mắc gì không?" Hàn Phong nhìn các học sinh có mặt trong giảng đường, "Nếu có cứ nói."

Hồng Tiểu Phúc suy nghĩ rồi giơ tay lên: "Chủ nhiệm Hàn, à ừm… Đến lúc đó đi đâu là do cấp trên hay chúng em có thể tự chọn?"

Với tư cách là đội trưởng của chiến đội "Những đứa con được ông trời thích nhất", quyền lựa chọn của cả đội nằm trong tay cậu, Hồng Tiểu Phúc tất nhiên phải hỏi cho rõ ràng.

"Có thể tự chọn, cũng có thể do cấp trên sắp xếp." Hàn Phong cười cười, "Nếu như cảm thấy bản thân mình đi đâu cũng được thì cấp trên sẽ sắp xếp hướng đi cho mọi người.

Hồng Tiểu Phúc lập tức gật đầu: "À, vâng, đã rõ rồi ạ."

Hàn Phong tiếp tục: "Được rồi, nếu đã như vậy, tôi bắt đầu giảng giải cho mọi người về hành trình tới cầu dị cảnh lần này."

"Dị cảnh số Mười Chín, theo tư liệu do thám có được hiện nay, diện tích ước chừng một trăm chín mươi sáu nghìn kilomet vuông, giống như dị cảnh trước đó, là một hòn đảo trôi nổi trong vũ trụ. Hòn đảo này to cỡ nào nhỉ? Nó lớn hơn diện tích tỉnh Liêu Ninh của chúng ta 25 phần trăm. Sản vật trong dị cảnh nhiều vô số kể. Tư liệu mà hiện tại chúng ta do thám được cũng chưa đến một phần vạn."

Các học sinh ở bên dưới phải hít một hơi thật sâu!

To hơn diện tích tỉnh Liêu Ninh tới 25 phần trăm!

Diện tích này thật là đỉnh!

Bên trong đó chưa biết chừng có đồ tốt nè!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận