- Nhiều thứ thế này ! Toàn đồ hóa trang ! Đâu ra nhiều vậy ? Mượn của mẹ Tường Vy à ?
- Tớ sưu tập đấy ! Sở thích của tớ đấy !.... " Tường Vy sành điệu thật ! "...
- Ngồi yên , đừng nháy mắt !
- Nhưng khó chịu lắm
- Cố chút xíu sẽ xinh !
- Không hóa trang được không ?
- Không được , phải hóa trang chứ ... mà xong rồi nè , đẹp không ?
- " Đây là mình sao ? Đẹp quá ! Phải mình không ? "
- Tuy chưa bằng Tường Vy nhưng cũng không đến nỗi nào . Thôi nhanh lên muộn rồi , đừng soi gương nữa .... - Xin lỗi tụi này đến trễ
- Lâu thế Tường Vy
- Gì chứ ? Các bạn thường ngày đến trễ sao hôm nay đúng giờ thế ?
- Biết sao được ! Lần này quen những cậu dễ thương đẹp zai mà .
- Chưa bao giờ dự tiệc kết bạn với trường mình ?
- Nhờ công tui đấy ! Giỏi không ?
- " Tường Vy nói đúng thật , toàn người khôi ngô ! "...
- À các bạn còn 1 người chưa đến ... tụi này chờ gặp người đó đó
- Cậu ý sắp đến rồi ... cái cậu này mọi hôm đúng giờ lắm mà .
" Tính tong "... - Đến đây ! Bên này Hải Phương .... - " Cái gì ? Sao lại thế ? " ...
- Các cậu làm gì thế ? Lại làm quen các cô nhóc , bộ tính chơi búp bê bày hàng à ?
- Hải Phương biết giữ lời hứa nhỉ ?
- Tại tớ thua cá độ các cậu thôi !
- Thôi được rồi , cậu đến rồi thì ngồi xuống đi
- Thiệt tình ... Rồi Hải Phương nhìn thấy Ni ... Hải Phương chỉ tay vào Ni ... - Sao cô lại ở đây ?
Ni nghe nói vậy để lộ vẻ mặt nhăn nhó đến tội nghiệp , Ni im lặng không nói gì , mấy người kia hỏi ...
- Hải Phương quen cô bé ?
- Anh Hải Phương quen Ni ? Sao Ni không cho tụi này hay là Ni quen anh Hải Phương ? Cả 2 quan hệ ra sao ?
Hải Phương bực bội : - Chẳng quan hệ gì với cô ta cả ! Được chưa ? Các cậu cứ việc vui đi kệ tui ...
- Quả xứng danh thủ lĩnh trường , dễ sợ !
- Nhưng cũng đẹp trai quá , bao nhiêu cô thương thầm nhớ trộm
- Đủ mặt rồi , mời tự giới thiệu ! - Mình là Bảo Hoàng , đây là Gia Huy , Chu Đình và A Minh . Còn cậu này thì ai cũng biết rồi , Hải Phương , thủ lĩnh trường , trông cậu ta thế thôi chứ thực ra tốt lắm...
- Đừng có nịnh tôi !
-Hình như cả 2 rất thân nhau !
- Mình là Phương Loan , thích hát và nhảy
- Bảo Lam , thích sưu tập tài liệu - Diệp Chi , thích vẽ và hát . Mọi người nghe đây , tôi xí Hải Phương rồi , không ai được tranh đấy !
- Sao ? Nhắc lại xem ! Nói thế mà cũng nói được à ?
- Hải Phương đào hoa ghê
- Nói tầm bậy ... - Nào khỏi cãi nhau ! Hôm nay có chuẩn bị 1 tiết mục đặc biệt ! Đây chính là cây gậy thần kỳ . Hôm nay sẽ dùng quyết định đối tượng .
- Nghe hay đấy ! Dễ thương ghê !
- Được chơi thử đi !
- Gậy trái tim là sao hả Tường Vy ?
- Cùng chỉ ra 1 đối tượng mình muốn kết bạn , đơn giản vậy thôi ! Chưa chơi bao giờ à ? Nào tất cả chuẩn bị xong chưa ? Vậy ta bắt đầu nhé ! .... 1 ... 2 ... 3 ... cây gậy ... - " sẽ chỉ đối tượng ? " ... thần ... Thật bất ngờ , 3 cây gậy đều chỉ nào Ni .
- Gì chứ ? Đều chọn Ni
- Chắc vì biết trước tụi mình đều chọn anh Hải Anh nên làm vậy
- Bạn tên Ni ? Bạn có vẻ ngoan !
- Tôi cũng thích cô bé dễ thương mà sao Ni không chọn ai ?
- Nào Ni chọn ai đi ! Chọn đại cũng được !
- " Chọn đại được sao ? Vậy tớ chọn bừa nhé ! ... 1 ... 2 ...3 " ... rồi cây gậy chỉ vào .... A Minh
- Chà cuối cùng cũng thành đôi
- A Minh may mắn nhỉ !
- Ngại ghê !
- Cả 2 qua kia trao đổi đi
- Nào Ni chúng ta đổi chỗ vì bọn họ sẽ ghen tị
- À đúng ! Đi đi ! Tụi này không muốn thấy cậu
- Mừng Ni đã có bạn
- Ghen với họ ghê , biết trước vậy mình cũng chọn người khác cho xong
- Giờ nói ích gì ! Trong khi tụi mình so kè nhau vậy ! Nhưng anh Hải Phương tuyệt nhất !
- Ni ! Đi thôi
Hải Phương thấy cảnh đó liền đập bàn , trừng mắt nhing A Minh
- Nè , cậu buông tay tay ra ! ... Bảo buông tay ra thằng nhóc , nghe không ?
- Dễ sợ ! Buông rồi đó ... Lạ quá ! Sao cậu lại phản ứng như thế ? Bực bội chuyện gì à ? Hay Ni là bạn gái của cậu ?
- Nhiều chuyện ! Cô ta là người làm nhà tôi !
- Người làm ? Osin của cậu ấy ? Thời đại này mà còn có osin ? Có nhầm không đó ?
Cảm giác như sắp khóc , Ni quay lưng chạy đi . Vội vã , Ni va phải cô phục vụ quán làm đổ hết các thứ cô phục vụ đang cầm . Thấy vậy mấy người kia liền phá lên cười ... Cô phục vụ luống cuống :
- Quý khách có bị phỏng không ?
- Nhìn Ni ngượng chưa kìa !
- Bẩn quá ! Dính đầy sốt !
- Osin phải thế mới là osin ! Hợp với nó quá rồi còn gì ! ... - Ni không sao chứ ? Đừng để ý mấy lời cô đó nói , mấy cô đó ghen tị với Ni đấy ! Đợi ở đây để Tường Vy đi lấy áo khác cho Ni thay .
Ni thấy rất buồn , những giọt nước mắt thi nhau rơi .
- " Chẳng quan hệ gì với tôi cả ! "...
- " Thấy tội nghiệp nhận nuôi cô thôi ! " ...
- " Ai nói cô là con nuôi vậy ? " ...
- " Mồ côi phải biết thân phận mồ côi ! " ...
- Vậy ta đi chỗ khác nhé !
- Đúng ! Chơi trò khác đi ! Mình biết nhiều chỗ vui lắm . À thế anh Hải Phương định sao ?
- Thích chơi thì các cậu chơi đi , tôi về đây !
- Sao ? Đừng đi chứ !
- Khoan ! Hải Phương
- Gì thế ?
- Định đi à ? Ít nhiều cũng phải xin lỗi Ni chứ !
- Sao ? - Ban nãy ... cậu nặng lời với Ni . Tuy không biết cả 2 quan hệ ra sao . Nhưng với con gái ... cậu không được làm như vậy .
- Liên quan gì đến cậu ? Bớt nhiều chuyện đi thằng ranh ! Tưởng cậu là ai ? ... Rồi Hải Phương chỉ tay vào mặt A Minh : - Cảnh cáo cậu ! Tốt nhất nên tránh xa cô ta ra . Bằng không tôi không khách sáo đâu !
- Cậu nói sao ? Đừng hống hách quá đáng ! Tưởng cậu là ai chứ ? Tưởng biết đánh lộn là giỏi lắm sao ? ...
Vừa dứt câu Hải Phương đã đấm 1 cú trời giáng vào mặt làm A Minh ngã nhào ra đất ...
- Đúng ! Tôi đánh lộn giỏi thì sao nào ? Nói chung không được chạm vào mọi thứ của tôi !
Hải Anh đi học về , bấm chuông cửa nhưng mãi không có ai ra mở cửa
- Gì thế ? Không ai ra mở cửa à ? Có chuyện gì ở nhà rồi ? Sao đây ? Cứ đứng đây chờ ? Hôm nay quên đem chìa khóa và di động , xui thiệt ! Xem ở đâu có điện thoại công cộng ! Thời gian lãng phí tính ra tiền thì ...
Hải Anh đang lẩm bẩm thì thấy Ni thất thểu đi về
- Đi đâu về trễ thế Ni ? Chui chỗ nào giờ mới về ? Anh không đem theo chìa khóa nên cứ chờ cô mãi ! Xem ra hôm nay không có cách nào đến lớp học ôn ! Chuyên làm hỏng việc ...
- Sao anh cứ trút lên đầu tôi ? Anh không nhớ đem chìa khóa là lỗi của tui sao ? Anh có gì hay chứ ? Lúc nào cũng vênh váo ! Nhà giàu có gì mà lên mặt xem thường người khác . Cứ coi tôi như osin rồi giận cá chém thớt . Anh tưởng dễ ăn hiếp con mồ côi sao ? Tôi cũng đâu có muốn mồ côi ...
Rồi Ni khóc . Hơi ngỡ ngàng trước thái độ của Ni , Hải Anh thản nhiên :
- Cô đang viết tiểu thuyết hả ? Hay kịch bản phim ? Tưởng rằng mình là nữ nhân vật chính trong phim ? Hay muốn tranh thủ thông cảm ? Hay cô không có lòng tự trọng ? Thế giới này đâu có dễ ngoi lên ! Khóc lóc thương tâm vô ích ! Nếu bất mãn thì cố gắng học đi ! Sau này sẽ công thành danh toại ! Tôi xem thường loại người không chịu cố gắng , chỉ oán trách cuộc đời , không phục thì cố gắng thành đạt cho tôi xem .
Hải Anh xổ 1 tràng làm Ni tức nghẹn họng , không nói lại được câu nào .
- Hết chịu nổi rồi ! Anh cực kỳ đáng ghét ... Ni gào lên ... - Tôi ra vẻ đáng thương bao giờ ? Chính các anh ... mới là những tên tự cao hết thuốc chữa . Hãy chờ xem ! Sau này nhất định tôi sẽ thành công và trả thù ...
- Sao ? Cậu nói cái gì Hải Phong ?
- Tôi bảo tôi không thích làm nghệ sỹ nữa , tôi chán lắm rồi !
- Trịnh Hải Phong ! ... Giám đốc tức giận quát , rồi đi ra khỏi phòng làm việc .
- " Suốt ngày ngồi trong văn phòng không thì hộc tốc quay ! Mình muốn có cuộc sống bình thường như những cậu trạc tuổi mình " ...
----