Ba Chàng Hoàng Tử và Một Nàng Osin

- Nhìn kìa , phải Hải Anh không ?
- Đẹp trai ghê , không ngờ gặp ở đây !
- Nghe nói Hải Anh giỏi lắm ... rất nhiều trường đại học mời vào học !
- Tuyệt vời , đầu óc thông minh , khuôn mặt khôi ngô ... tương lai sán lạn !
- Không được ... không thể như thế được - Hải Anh vò đầu , trầm ngâm ... - thế này thì giai đoạn 2 phải tăng cường hơn , cứ thế này thì sẽ không thành công ! Tức thật . Hải Phong hại mình phải thay đổi kế hoạch !
- Hải Anh đang làm gì thế ? Có họp đột xuất mà !
- À ... tôi đi ngay !
- Cậu làm gì vậy ? Thấy bận bịu suốt ngày . Để xem giúp được gì không ... rồi nhìn vào màn hình vi tính ... - Gì đây ? Kế hoạch gì đây ? Kế hoạch 5 năm cho Ni ? Nói đi Hải Anh , tò mò quá ! Kế hoạch gì vậy ?
- Tốt nhất cậu không nên biết , nếu không cậu sẽ bị hủy diệt ! ... - " làm sao đây ? Sự việc đã đến nước này thì phải khai chiến toàn diện thôi ! " ...
" Khò .... reng ... reng " ... - chết thật ! - Hải Phong vùng dậy - Thiệt tình ! Trễ những 1 giờ ...
" Cạch ... cộp .. cộp " ... - Ni ! ... Đúng là chẳng thể nào có chuyện đến giờ cô bé vẫn chưa đi học ! ... Hải Phong nhìn thấy hộp cơm để trên bàn kèm theo lời nhắn ... - " hôm nay vốn định đi học chung , sẽ vui biết mấy ! ... cơm hộp ... à đúng rồi ! Chẳng hay sao ? Từ nay sẽ ăn trưa cùng Ni , sao mình không nghĩ ra nhỉ ?"..
" Cộp ... cộp " ... - " Thử tìm xem chỗ nào thích hợp ! " ....
- Hải Phong kìa !
- Thật chẳng dễ để tìm 1 chỗ yên tĩnh !
- Nghỉ trưa rồi ! Ta xuống cantin đi !
- " Tít ... lên sân thượng nhé Ni ! " ... - " Hải Phong kêu lên sân thượng ? " ...
- Còn làm gì vậy Ni ? Cùng ăn trưa nhé !
- Ừ ... được ... được !
- Tan học có ai bận không ? Đi dạo phố luôn !
- Hay Ni đi cùng nhé !
- Món này ngon ghê !
- " Chắc chẳng có gì ! Mình không muốn bị họ phát hiện mối quan hệ ... giữa mình và Hải Phong ! " ...
- Hay lắm ! Chính là chỗ này ! Tầm mắt thoáng quá ! Không khí trong lành ... tuy hơi lành lạnh ... nhưng vì thế mà không ai thèm lên ! ... Hải Phong nhìn xuống sân chơi bóng , nơi các học sinh đang chơi bóng ... - người y như con kiến !
Hải Phong dựa lưng vào tường đợi Ni nhưng 30 phút ... rồi 60 phút ... Ni vẫn không lên , mặt Hải Phong đượm buồn ...
- Lâu thế Ni ? ... sao giờ này còn chưa chịu lên ?...
- Chà ! Tan học rồi !
- Ai trực nhật ?
- Bạn về trước đi , hôm nay tui phải trực nhật !
- Được ! Về nhé !
- Kể ra thì ... Ni thở dài ... - Trưa nay mình đã xù Hải Phong ! Không biết nên nói gì ! Chắc cậu ấy giận lắm ! Chắc phải đi tìm để giải thích ...
" Cộp ... cộp " ... - " Hải Phong ? " ... Ni nhìn thấy Hải Phong đứng ở hành lang lớp , vờ đi qua coi như không biết nhưng .... - Sao Ni không đến ?
- Sao lại gọi đột ngột vậy ? Đã thỏa thuận ở trường là không quen biết mà ! Bị phát hiện thì làm sao ? Lần nào cũng làm người ta khó xử !
- Khó xử ? Tôi chỉ muốn ăn trưa cùng ni thôi mà ! Bộ thế là sai sao ?
- Đúng ! Lần nào cậu cũng chỉ nghĩ đến cậu thôi ! Cậu có nghĩ đến cảm giác của tôi không ? Tôi không muốn vì cậu mà mất hết bạn bè !
- Không phải vậy ! - Hải Phong nắm vai Ni - Chẳng phải đã nói với Ni là ...
- Buông ra đi - Ni hất tay Hải Phong - Ngốc lắm ! Bị bắt gặp thì sao ? Tôi sợ các fan của cậu lắm rồi ! Tôi không muốn thay đổi sinh hoạt hiện giờ ! Làm ơn đừng quan tâm tôi được không ? ... rồi Ni chạy đi ...
- Ni !Chịu đựng nhiều rồi ? Vì mình mà Ni lúng túng ... Chỉ muốn ở cạnh nhau thôi mà ... cùng ăn trưa ... cùng cười nói vô tư với tất cả ... chỉ là muốn ... Hải Phong đứng lặng lẽ ...
- 39,2o ... chết thật ! Càng lúc càng nặng ... Nguy quá ! Hải Phong dậy , tôi đưa cậu đi bệnh viện !
" Khụ ... khụ ... khụ " ... - Em không sao mà ! ... " khụ ... khụ ... khụ " ...
- Còn bảo không ! Cậu sắp chết đến nơi hay cậu bị viêm họng nặng ? Cậu sắp chuẩn bị làm ca sĩ đấy !
- Anh nói đúng ... " khụ ... khụ ... khụ " ...
- Gì cơ ?
- Anh nói ... dù yêu thương mấy ... Hải Phong thở nặng nhọc nói ... - cũng phải nghĩ đến cảm giác cúa người kia ... em suy nghĩ đơn giản quá ! Cứ tưởng bộc lộ lòng mình với người ta là được ... không ngờ đem rắc rối đến cho Ni ! Tất cả còn ở phía trước ... Ni bảo khó chịu hơn và ghét em hơn ... rồi Hải Phong khóc ... Hải Anh đứng lặng lẽ ...
- Thôi được ... cậu ngủ đi ... cần gì cứ gọi anh !
" Kẹt ... cạch ... cộp ... cộp " ... - Ya - Hải Anh reo lên - Thích quá ! Hay ! Tóm lại Hải Phong đã bị loại . Mặc dù biết là có lỗi với nó , nhưng biết làm sao ...
- Anh ... vừa lúc đó thì Ni đi ra khỏi phòng ... - Hải Phong sao rồi anh ? Bệnh nặng lắm à ?
- Nó hơi sốt thôi ! Mà sao giờ Ni vẫn chưa đi học ? Đã bảo anh sẽ chăm sóc Hải Phong mà !
- Em nghĩ chắc em cũng hơi quá đáng với cậu ấy . Cậu ấy bệnh 1 phần cũng do em nên em nghĩ có lẽ em ...
- Im , đi học ngay , định cúp à ? ... Rồi Hải Anh xoa đầu Ni ... - Đừng lo , không phải lỗi của em đâu , chẳng liên quan gì đến em nên em đừng lo !
- Tự trách ?
- Đúng , không cần phải trách bản thân mình , bệnh là do nó tự gây ra mà thôi ! Không cần thiết phải ray rứt . Nên em đừng nghĩ vẩn vơ ... - " chăm sóc Hải Phong ... lỡ Hải Phong thương hại thông cảm , rồi thành thân hơn ... không thể để cho Hải Phong có bất kỳ cơ hội nào " ...
Mấy ngày sau , sức khỏe đỡ hơn nhưng vì công việc nên Hải Phong phải đi ngay ...
- Ổn chứ con ? Nhớ giữ gìn sức khỏe nha !
- Mẹ đừng lo
- Này ... Hải Phong !
Ni gọi Hải Phong nhưng Hải Phong không nói gì mà quay lưng bước ra khỏi cửa ...
" Lễ hội nghệ thuật lần thứ 16 trường ... ( chưa nghĩ ra là tên trường gì ) " ...
- Anh ơi thông cảm đi mà ! Em đến đây như vậy rồi , cho em vào đi !
- Đã bảo không có thiệp mời thì không được vào !
- Xin lỗi , trách nhiệm của tụi này là gác cửa !
- Cô nhìn bên kia , cũng 1 đám con gái chờ được vào đấy . Cho cô vào tụi này biết giải quyết sao với họ ?
- Tức thật ! 1 lễ hội thôi mà ! Sao khó quá vậy ? Chẳng lẽ ... như thế mới chứng tỏ ăn khách ? Tức ghê ! Tường Vy này không chịu bỏ cuộc đâu ! ... Tường Vy móc điện thoại ra , bấm số rồi gọi ... - Alo ! Tường Vy đây ! ...
- Đây ! Mình đây ! Mau qua đây đi Ni !
- Có chuyện gì gọi mình thế ? ... - " Sao lại gọi đến trường ... ? " ...
- Đi ra đây với tớ ! ... - Nè em nói mấy anh nghe ! Cô bé này là em của anh Hải Phong đấy !
- " Hả ? " ...
- Sao ? Cái gì ? Hải Phương là anh ...
- Ni có nhìn vẻ mặt mấy anh chàng đó không ? - Tường Vy cười lớn - Hài ơi là hài ! Hải Phương quả là lừng lẫy giang hồ . Biết vậy rủ Ni đi từ đầu !
- Nè ! Rủ người ta đến đây vì chuyện đó hả ? Nếu anh Hải Phương biết thì tui chết chắc !
- Xin lỗi , vì người ta muốn được xem quá ! Lễ hội nghệ thuật của họ lại vào không dễ , không ngờ không cho vào ... nên đành phải nhờ Ni giúp !
- Xin chào ! Không ngờ lại gặp ở đây ! Tôi là Bảo Hoàng , đã gặp mặt lần trước ở tiệc kết bạn , nhớ không ?
- Làm sao giờ ? Bị bạn ổng phát hiện !
- Hay quá ! Đê tôi dẫn đường cho ...
- Cái thằng ranh Hải Phương ... cậu điên à ? Hôm nay họ phải diễn mà cậu đánh như vậy thì phải làm sao ? Bị cậu đánh gẫy xương sao lên sân khấu được ! Tức thật ! Bộ cậu sợ không ai biết cậu là chó điên ... " bốp "... Vĩnh Bảo ngã nhào xuống đất ...
- Biết trước là vậy mà !
- Nè cậu có sao không ?
- Hình như gẫy răng , đau quá ...
- Một lũ vô dụng ! Ai bảo các cậu không biết trời cao đất dày gì , đi gây sự với tôi . Lên sân khấu hả ? Đừng chọc cười ! Võ vẽ như các cậu mà dám lên sân khấu ! Xì ... Đừng có làm mất mặt trường mình !
- Vậy cậu lên đi ! - Vĩnh Bảo chỉ tay về phía Hải Phương - Chỉ tại cậu báo hại tụi này mất 1 người . Cho tụi này biết cậu giỏi cỡ nào , diễn cho tụi này xem đi ! Cậu nhanh nhạy vậy chắc không khó lắm nhỉ ?
- Thưa quý khách quan ! Buổi diễn sắp bắt đầu ! Xin mời quý khách quan đến lễ đường chính ... tiếng loa phát thanh báo hiệu ...
- Xin mời ! Chỗ này dành cho khách quý ! Còn phục vụ nước uống nữa . Các cô cứ xem đi nhé , tôi đi đây !
- Cảm ơn anh !
- Dạ chào anh !
- Anh ta hay đấy chứ ? Nhìn kỹ cũng rất dễ thương . Vậy mà chơi thân với anh Hải Phương , không tin nổi !
- Anh ấy có vẻ tốt ! Tìm cho bọn mình chỗ tốt thế này mà . Hay ghê !
- Nhìn bên kia xem , con gái đông nghẹt ! Không hiểu tài nào lấy được thiệp !
- Giờ xin bắt đầu lễ hội nghệ thuật lần thứ 16 trường ....
- Lợi hại , có dàn nhạc , vũ kịch và cả những điệu múa thịnh hành nữa ...
Trường ... tổ chức lễ hội với rất nhiều tiết mục và các thể loại khác nhau ....
- Hay lắm ! Phản ứng của khán giả rất tốt ! Chuẩn bị tiết mục tiếp theo !
- Nhớ điệu múa chưa Hải Phương ? Nếu không tự tin giờ rút vẫn kịp !
- Bỏ cuộc !? Trong từ điển của Trịnh Hải Phương này không có 2 từ " bỏ cuộc " ... Hải Phương giơ 1 ngón tay lên thách thức ...
- Vênh váo nhỉ ?
- Kế tiếp là tiết mục của nhóm EXILE nổi tiếng nhất trường ....
- Bắt đầu rồi !
- Chờ mãi mới được xem nhóm này biểu diễn ...
Hải Phương lao ra sân khấu bằng ván trượt đầu tiên , biểu diễn những động tác hiphop rất đẹp mắt ( ngôn ngữ hơi nghèo nên không biết tả thế nào ) . Kế đến là những người trong nhóm bước ra ...Ni rất ngỡ ngàng với bài biểu diễn của Hải Phương ...
- " Đây là anh Hải Phương sao ? Khác quá ! " ....
Đám con gái ở khán đài cổ vũ rất cuồng nhiệt ...
- Nhìn xem anh chàng kia là ai . Đẹp trai quá !
- Điển trai quá , nghệ sỹ chăng ?
- Trong EXILE có nhân vật này ? Chưa thấy bao giờ !
- Có lẽ mới gia nhập !
- Lạ vậy Ni , ra anh Hải Phương nhảy giỏi vậy !
- Trong chương trình này đâu có tên anh ấy , đây cũng vậy ...
- Bất ngờ ghê , cứ tưởng anh ấy chỉ biết đánh đấm ...
- Nè phải Trịnh Hải Phương không ? Sao lại trong đó ? Hắn đâu phải thành viên EXILE ...
- Nghe nói hôm qua hắn đánh gẫy tay 1 thành viên của nhóm nên có lẽ vì thế mà hắn phải ra thay ...
- Ối chà ! Gãy tay ? Dễ sợ thật ...
- " Tức ghê ! ... Vĩnh Bảo suy nghĩ ... - không ngờ nó lại biết nhảy ! Không tin được nổi , nó nhìn tụi mình duyệt có 1 lần thôi mà phối hợp hoàn hảo đến vậy ! Quả là quái vật mà ! " ....
- Tuyệt vời ! Bọn em yêu EXILE ...
- Trung Kiên !
- Dạ chào giám đốc Minh Đạt !
- Các cậu tập thế nào rồi ?
- Dạ , cũng thuận lợi . Cứ thế này thì 1 tháng nữa là xong . Chỉ có điều .... Hải Phong tập hăng quá , sợ sức khỏe cậu ấy không chịu được . Anh vào khuyên cậu ấy đi !
" Cạch " ... - Hải Phong à ! .... nhưng Hải Phong vẫn tiếp tục nhảy ...
- Nào , giải khát ... ông giám đốc đưa cho Hải Phong lon nước ... - Trung Kiên nói dạo này cậu cứ tự ép bản thân mình . Chắc cậu nên nghỉ ngơi 1 thời gian . Lúc đưa cậu ra mà sức khỏe sa sút thì không hay . Chẳng lẽ cậu thất vọng vì bị Ni cự tuyệt ?
- Bảo sao ? Ai thất vọng ? Chú không biết gì thì đừng nói , đừng xem thường tui !
- Xin lỗi ! Lỡ lời ...
- Chỉ là quyết định giảm tốc vụ Ni ... nóng vội quá sợ tổn thương tâm tư Ni !
- À dạo này Hải Phương khỏe không ?
- Chú có việc tìm anh ấy ?
- Đợt tuyển chọn này không ai xuất sắc nên nhớ đến Hải Phương ! Nếu Hải Phương tham gia bên cạnh Hải Phong thì hay !
- Chú cũng biết rõ tính anh Hải Phương rồi mà ! Lúc đó chính chú bảo anh ấy không thích hợp làm nghệ sỹ !
- Vì cậu ấy nóng nảy thô bạo quá ! Hở chút đánh đấm , tôi không yên tâm ! Nhưng kỹ thuật vũ đạo của cậu ấy và khuôn mặt cũng được , giờ nghĩ lại vẫn còn tiếc ... - Tuyệt quá !
- Hoàn hảo cực kỳ , cậu có nhìn phản ứng của khán giả không ?
" Bộp " ... - Nè , chờ chút xíu ! Thua cậu rồi , không ngờ cậu nhảy giỏi vậy ! Sao giỏi mà không nói gì ? Sao ? Có muốn tham gia vào nhóm bọn tớ không ? Với tài năng của cậu thì hợp lắm . Bọn tớ đủ kinh nghiệm , từ nay sẽ ...
- Nhóm múa hả ? Thôi đừng chọc cười nữa ... Những nhóm ba xu đó ... ai thèm tham gia , chọc cho chó mèo cười !
- Nè nhóc , nói lại coi ... mấy cậu bạn trong nhóm xúm vào can khi thấy Vĩnh Bảo định đánh Hải Phương ...
- Bình tĩnh đi!
- Cậu cũng biết tính cậu ta rồi còn gì !
- Định thách đấu à ? Muốn thách thì tui chiều ! Nhưng cậu chuẩn bị quyết tử đi !
- Người nào đập nó giùm tôi không ?
- Hải Phương ! Sao cậu không nói cậu có em gái ?
- Em gái ?!?
- Đúng , trước kia sao cậu không nói ? Cái cô tên Ni là em gái cậu ... cứ tưởng gì chứ ... - Hay ghê ! Tuyệt quá ha ! Giờ biết sao họ được hoan nghênh rồi chứ ?
- Đúng ! Hôm nay vui lắm !
- Nhưng ấn tượng nhất vẫn là anh của Ni đấy ! Không ngờ anh ấy nhảy giỏi vậy !
- Anh ấy không định biểu diễn ... nếu có anh ấy chắc thành công .
- Mình quen mấy người , cần giới thiệu không ?
- " Nghĩ kỹ hồi cấp 2 hình như anh Hải Phương không có lên tivi ! Giám đốc Minh Đạt cũng từng nhắc đến anh ấy . Lần đầu mình thấy anh ấy nhảy ... nhưng công nhận hôm nay anh ấy đẹp trai thật . Hải Phương thế này ... thật không ngờ ... ngạc nhiên quá sức ! " ...
- Cún con ! Sao lại ở đây ?
- Ơ ... anh ...
- Em kéo theo Ni đấy ! - Mặt Tường Vy giả bộ tội nghiệp - Lỗi tại em cả , anh đừng giận Ni nha !
- Cậu đình dàn dựng không khí khủng bố với con gái à ? Như thế thì không hay đâu ! Có 2 cô bé xinh xắn đến đây vậy để tôi mời . Tất cả theo anh !
- Nào cứ tự nhiên ! Ăn no rồi quyết định xem đi hát hay ghé đâu đó ...
- Anh cứ tiêu hoang thế liệu có phá sản không ?
- Đừng lo , Hải Phương sẽ tìm ra cách . Thực ra anh cũng không mang tiền
- Hả ?
- Liên quan gì đến tớ ?
- Thiệt tình ... chỉ vì chơi nhầm bạn mà khiến tớ tốn 1 tháng tiền tiêu vặt để bồi thường thuốc men điều trị . Nên tháng này tiêu vặt phải nhờ cậu rồi . Nào ăn 1 miếng bánh .... nhấp ngụm coca
- Nè ... làm gì vậy ?
- Nhìn xem Ni , anh Hải Phương mà phải nhịn anh Bảo Hoàng . Cả 2 thân nhau ghê !
- " Kể ra thì hôm nay ... phát hiện được thêm 1 tính cách nữa của anh Hải Phương ! " ...
- Coi chừng ... " bộp ... xoảng ! " ... - Ni ! Có sao không ? Chết ! Làm sao giờ ?
- Dạ không , tại em sơ ý ... -" anh Hải Phương sắp mắng mình ! " ....
- Đừng động vào đó ! Để đó anh dọn dẹp cho , Ni đi rửa tay đi !
Ni rất ngạc nhiên về thái độ của Hải Phương ....
- Nhìn nè .... " bộp ... ♪ ... điểm cao nhất " .... làm ai cũng sửng sốt ....
- Woa ! Tuyệt vời !
- Vậy là điểm cao nhất hả ?
- Tuyệt kỹ chết người , từ này phải cẩn thận hơn mới được !
- Hôm nay vui ghê , tui đưa Tường Vy ra trạm xe , đi trước nhé !
- Chào Ni , chào anh Hải Phương , về trước nhé !
- Bye Tường Vy , bye anh Bảo Hoàng !
- Hừ , bị thằng Bảo Hoàng cho sụp bẫy .... nhưng kể ra hôm nay cũng vui vui !
- " Sao hôm nay anh Hải Phương trở nên khác vậy nhỉ ? Thái độ cũng vậy , cứ như trở thành 1 người khác vậy ! " ... Ni đăm chiêu suy nghĩ . Đêm đó cả Ni lẫn Hải Phương đều không ngủ được ...
- " Có lẽ lúc trước mình vẫn chưa nhận ra hay có thể là mình không nghĩ đến .... nhưng bây giờ mình đã xác định được ... có lẽ .... có lẽ mình đã thích em ấy ... anh thích em ... Ni " ...
- Alo ? Con Hải Phương đây , có chuyện gì thế mẹ ?
- Nghe đây , có một số chuyện nên mẹ sẽ cắt tiền tiêu vặt của con một thời gian !
- Sao ? Sao mẹ lại làm vậy ?
- Gì chứ ? - Bà Hoàng Mai mắng qua điện thoại - Chẳng phải là tại con sao ? Dạo này con gây ra toàn chuyện không hay . Đã thế còn tiêu xài hoang phí nên mẹ mới phải làm vậy .
- Mẹ !
- Không nói nhiều với con nữa , mẹ cúp máy đây ! ... " Tít " ...
- Khoan đã ... mẹ .... Bực mình ghê ! Làm sao đây ? Hay mình đi làm thêm ? ... Mà làm nghề gì được nhỉ ? Hay mình làm bồi bàn ở bar ? Cũng không được ... mẹ mà biết còn phiền nữa ... Hay hỏi lão Bảo Hoàng nhỉ ? .... - Alo ! Tớ đây ! Cậu biết chỗ nào làm thêm không chỉ cho tớ ....
- Nè Tường Vy , tớ nhờ cậu 1 chuyện được không ?
- Ờ ... chuyện gì ?
- Chả là tớ muốn kiếm ít tiền để ra ngoài sống tự lập , không muốn dựa dẫm vào các anh ý nữa . Nhưng tớ lại không biết nên làm thêm nghề gì , Tường Vy chỉ tớ được không ?
- Được chứ , gần đây có quán fast food mới mở đang tuyển nhan viên , cậu ra đấy thử xem !
- Vậy sao ? Cảm ơn Tường Vy nha
- Ở đây tuyển nhân viên phải không ạ ? Em thấy ở ngoài đề biển !
- Ừ , em muốn làm hả ?
- Vâng , có chút lý do nên em muốn làm thêm ở đâu đó !
- Em tìm đúng chỗ rồi đấy , bọn anh đang cần người phục vụ quán ! Em được nhận , đi thay đồ đi !
- Mời quý khách vào .... ơ ... anh Hải Phương ?
- Sao em lại ở đây ? ... Bộ quần áo này ? .... Em làm ở đây sao ?
- Vâng ... " tiêu rồi ! " ...
- Anh là chủ quán phải không ?
- Vâng ! Có chuyện gì không ?
- Tôi thấy ở ngoài đề biển , ở đây tuyển nhân viên phải không ?
- Đúng , nhưng mà đủ nhân viên rồi !
- Có sao đâu , mặt mũi thế này có thể giúp nâng cao doanh thu mà !
- Thôi được , cho cậu làm !
- Hậu quả thế nào em không chịu trách nhiệm đâu !
- Nè , đây là chỗ làm ăn , một khi đã đến đây làm thì đề nghị làm cho nghiêm túc !
- Vâng , vậy bắt đầu luôn được không ?
- Kia có phòng nghỉ , cậu vào thay đồ rồi ra đây !
- Không làm thì nói trước kẻo lại rắc rối !
- Quyết định rồi , tớ làm ! Lát nữa sẽ tính sổ với Ni !
- " Bị chính anh Hải Phương phát hiện mình làm ở đây ! " ...
- " Bực ghê , không ngờ Ni lại cũng làm ở đây ! ... Khoan ! Ngày nào cũng sát cánh bên Ni ... kể ra cũng hay ! Có lẽ đây là dịp may để ở bên Ni ! Tranh thủ lúc này nỗ lực hoàn thiện mối quan hệ với Ni ! " ... - Em đã thay đồng phục xong , giờ em phải làm gì ?
- Mặc vào cậu ta khôi ngô thật !
- Đẹp trai mặc gì cũng ổn !
- Này , anh chàng kia trông oách không ?
- Hình như làm ở đây !
- Tuyệt thật ! Từ nay mình ghé chỗ này luôn !
- Xin hỏi 2 cô gọi món gì chưa ?
- Ơ ... vâng ... hai cô gái đó như bị hớp hồn khi nhìn thấy Hải Phương ...
- Các món cô gọi gồm : Khoai tây chiên , hambuger và 2 lon coca đúng không ạ ? Có ngay , xin hai cô đợi 1 lát !
- Làm sao đây ? Tôi sắp ngất rồi !
- Đẹp trai quá !
- Đi gọi món ăn nữa !
- Tớ cũng vậy ! Loáng 1 cái , khách vào quán tấp nập ... vào đông nhất có lẽ là khách nữ . Ai cũng vui vẻ ....
- Bản năng trời sinh , hắn làm người mẫu cho xong !
- Em ... dù anh nói thế nào em cũng không bỏ làm thêm ở đấy đâu !
- Sao ?
- Xin lỗi anh Hải Phương ... Ni chắp tay .... - Việc nhà hay những việc gì các anh sai bảo em đều hoàn thành . Cho em tiếp tục làm ở đó nha !
- Cần tiền vậy à ? Thích mua gì cứ nói ! Thế tại sao phải đi làm thêm ?
- Ơ ... chuyện này ... " làm sao đây ? Mình không thể nói là vì mình muốn sống tự lập ! " ... - là vì em muốn mua quà noel
- Mua quà noel ?
- Xin hãy giúp đỡ những người đồng hương nghèo khó ...
- Ủa ? Từ bao giờ không khí noel tràn ngập phố xá vậy ?
- Anh hiểu rồi ... nếu vậy thì biết làm sao ? Em thích gì thì cứ làm , anh không can thiệp . Nhưng mẹ biết sẽ lo , cẩn thận đừng để mẹ hay !
- Em sẽ thận trọng mà !
- Thiệt tình ! Con bé này cứ như búp bê mà táo bạo thật !
- Đừng gọi em là búp bê . Em là người , đừng xem em là đồ chơi !
- Giận gì chứ ? Mặt mũi và tính cách y chang búp bê mà !
- Thế anh Hải Phương biết anh giống con gì không ? Anh giống con khủng long bạo chúa hung hăng ăn thịt người ... " khủng long bạo chúa ? chán sống ! " ...
" Ha ... ha .... ha " .... Hải Phương cười , làm Ni rất ngạc nhiên ... - " Khủng long bạo chúa " , cái tên nghe " oách " thật , vậy dùng làm nickname thôi !
- Vậy à ?
- Người khác thường gọi anh là " đồ tồi " , " thằng đểu " , " chó điên " chứ " khủng long bạo chúa " thì dễ thương quá !
- ................
- Chúng ta là " búp bê " và " khủng long bạo chúa " , xứng đôi ghê !
- Anh cười thấy khác , sao ngày nào anh cũng nhíu mày , cau có ? Anh cười đẹp lắm , em mong anh Hải Phương cười mỗi ngày !
- Dám khen con trai xinh đẹp - Hải Phương ngại ngùng - Không có gì vui sao cười nổi , toàn làm điều chọc giận !
- Nhìn nè - Ni sờ trán Hải Phương - anh cau mày nữa nè , nếu thành nếp nhăn thì sao ?
- Cái gì chứ ? - Hải Phương gạt tay Ni ...
- Nên em mới bảo anh đừng nhíu mày - Ni cười ....
- Con bé này thiệt là .... tim Hải phương bất chợt đập rất nhanh ... - thế người chọc giận tôi là ai ? Chính là Ni đó . Chính bộ dạng ngơ ngác và chậm hiểu của Ni khiến tôi nổi nóng !
- Anh Hải Phương ...
- " Con bé sao thế nhỉ ? Nó chẳng hiểu tâm tư mình thế nào . Hồi hộp quá , đứng áp sát vậy , không biết phải làm sao " ...
-----
1.001 kiểu cởi của "sao" Việt
(khỏa thân, khoe hàng ảnh nóng)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui