Quần bị tuột xuống, tiếp đó quần lót bị cởi ra theo và treo trên cổ chân của Chu Kỳ.
Chu Kỳ cảm thấy phía dưới lành lạnh bởi vì không còn thứ gì che đậy nữa.
Bây giờ anh đã không nhịn được rồi, cô còn đang nấu cơm mà.
Vì vậy, cô hơi nhăn nhó, quay lại nhìn anh: “Vậy thì em không nấu cơm được.”
Chu Kỳ thấy anh đã cực ham muốn, định bụng sẽ không nấu cơm nữa mà làm với anh.
Thế nhưng Tưởng Diên không chịu, anh đè tay cô lại rồi yêu cầu: “Em tiếp tục nấu cơm đi, anh muốn xem em vừa nấu cơm vừa bị chơi.”
Chu Kỳ không biết đây là sở thích quái đản gì của anh nữa.
Cô tiếp tục xắt thức ăn trong khi tay Tưởng Diên đang lần mò xuống âm mao ở dưới bụng cô và vuốt ve đùa giỡn âm mao của cô, sau đó mò tới cánh hoa rồi kéo mở miệng huyệt, tay khẩy huyệt nhỏ, đồng thời xoa và đùa bỡn âm đế của cô.
“Ưm ——” Khoái cảm trào dâng, Chu Kỳ bị anh trêu chọc thật sảng khoái, cơ thể như mềm nhũn hẳn đi.
Cô không ghìm nổi mà ưỡn thẳng người, đừng nói nấu cơm, mà hiện tại cơ thể của cô hoàn toàn không nhúc nhích được và không còn sức nấu cơm nữa, tất cả chỉ toàn là khoái cảm vì bị anh khơi gợi.
Cô cúi đầu, thấy ngón tay anh đang nắn bóp âm đế làm cô trào ra dâm thuỷ rồi.
Cô chảy nước cực kì nhiều, cô có thể ngửi thấy mùi dâm thuỷ do bản thân tiết ra.
Tưởng Diên hôn lên cổ cô, hôn mạnh tạo thành dấu dâu tây trên cổ, một tay bóp ngực, còn tay kia thì vân vê âm đế của cô.
Anh không cởi hẳn áo ngực ra, mà cứ để treo trước ngực và kéo bầu ngực cô xuống.
Chu Kỳ thoải mái khi được anh vuốt ve, cơ thể mềm mại tựa vào anh, tay đặt lên tay anh, vì ngón tay anh xoa âm đế của cô quá nhanh khiến cô rất sung sướng, thế nên cô không khỏi níu lấy tay anh.
Tưởng Diên thấy cô vừa thoải mái vừa kháng cự, hai tay đẩy mở miệng huyệt và cạy nó ra thật rộng để lộ cánh hoa nở rộ.
Sau đó, anh giữ chặt cơ thể cô, để miệng huyệt cô áp sát vào bồn rửa chén.
“A ——” Bồn rửa chén trước mặt là inox, đã được Chu Kỳ rửa sạch, còn mang theo ít nước và hơi lạnh.
Cảm giác lành lạnh kích thích miệng huyệt và kề sát âm đế của Chu Kỳ, cô hét lên vì bị kích thích đến sắp điên rồi, không thể miêu tả nổi thành lời.
Tưởng Diên để huyệt nhỏ của cô dán lên bồn rửa chén mát rượi, khiến cô bị kích thích đến nỗi cơ thể cứng còng.
Cô níu lấy tay Tưởng Diên, ưm a gọi anh, vì Tưởng Diên cứ thẳng lưng đè cô, tách âm hộ của cô ra và dán chặt lên bồn rửa chén.
Bồn rửa chén mát lạnh, cảm giác này tác động đến âm hộ, thật sự quá sảng khoái.
Chu Kỳ hét lên vài tiếng, nắm lấy tay Tưởng Diên, giờ cô đã hoàn toàn không thể làm chuyện của mình nữa, vậy nên cô dừng động tác tay lại mà bắt lấy tay anh và rên rỉ.
Tưởng Diên ngắm nhìn dáng vẻ thoải mái của cô, vừa hôn vừa cắn lên môi cô, hỏi: “Dâm phụ, sướng vậy à? Rên nghe vui thế? Huyệt bị áp mà sướng thế sao, em nói xem có phải em bẩm sinh thiếu bị chơi không, chơi bằng thứ này cũng rên đã tai thế hả?”
Theo lời của anh, Chu Kỳ bật thốt lên: “Đúng vậy, em bẩm sinh thiếu bị chơi, ưm —— mát quá —— sướng quá —— nó kích thích âm hộ rất thoải mái ——”
Tưởng Diên lại đè cô sát vào bồn rửa chén, sau đó xoay người cô lại, mặt đối mặt nhìn cô.
Hiện giờ, thân dưới của cô vừa bị kích thích bởi bồn rửa chén lạnh lẽo nên đã chảy khá nhiều nước, cô phát hiện bên dưới ướt đẫm, đã đủ trơn rồi.
Chu Kỳ thoát khỏi sự kích thích từ bồn rửa chén, cảm thấy bên dưới vừa ngứa vừa dâm.
Cô ôm eo anh, muốn cởi quần anh xuống, kéo gậy thịt của anh ra để cắm vào thân dưới của mình, bởi vậy cô cứ vội vàng muốn cởi quần anh ra để được gậy thịt của anh đâm vào.
Thấy điệu bộ gấp gáp của cô, Tưởng Diên bèn chộp tay cô: “Gấp gì hả?”
Chu Kỳ chòng ghẹo: “Huyệt nhỏ của dâm phụ ngứa quá, cần thứ gì đó đâm vào để bớt ngứa đó.”
Tưởng Diên nghe vậy, cầm quả dưa chuột đã được rửa sạch và đang nằm trên bồn rửa chén, sau đó tìm được cửa động dưới thân Chu Kỳ và thẳng thừng đâm vào.
Dưa chuột không thô và lớn như dương vật của Tưởng Diên, nhưng miệng huyệt của Chu Kỳ khá nhỏ nên khi quả dưa chuột này lấp kín cũng làm cô có khoái cảm vì được thoả mãn.
Quả dưa chuột này rất dài, Tưởng Diên đút dưa chuột vào rồi bắt đầu rút cắm.
Chưa đến hai cái, Chu Kỳ đã dần có cảm giác, vì dưa chuột hơi gai, khuấy động trong da thịt non mềm của cô, vừa ngăn chặn được cảm giác ngứa ngáy bên trong vừa có gì đó khác lạ.
Cô khoan khoái ôm cổ Tưởng Diên, mở rộng chân để Tưởng Diên rút cắm quả dưa chuột đó trong huyệt mình.
Tưởng Diên nhìn vẻ mặt đắm đuối của cô, hỏi: “Sướng không? Quả dưa chuột chơi em sướng hay gậy thịt của ông đút vào làm em sướng hả?”
Chu Kỳ bị anh cắm vào mà chỉ biết ưm a lắc lư cơ thể.
Cô khẽ hé mắt nhìn anh: “Sướng ạ —— sướng lắm —— mau nhanh hơn chút nữa đi anh ——”
Tưởng Diên thấy cô bị dưa chuột cắm vào mà cũng có thể sảng khoái đến cao trào, bèn tức giận bóp nụ hoa của cô rồi trêu đùa cô bằng lời lẽ thô tục: “Đồ dâm phụ này, bị dưa chuột chơi mà cũng sướng được.
Anh là chồng em hay dưa chuột là chồng em hả? Sau này để dưa chuột này đâm em đi, đi đâu cũng cắm em thế này được không? Để bím của em bị nhét quả dưa chuột không thể nhả, xem thử miệng huyệt của em có bị dưa chuột chơi lỏng không đây nhỉ!”