Bá Chủ Thu Mua

"Ông chủ, lượng người dùng trí năng Tiểu Lam đã chính thức đột phá 5 triệu!" Ahn Jeong Hwi hưng phấn chạy vào, hô to lên, không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung tâm tình của anh ta hiện giờ. Trong một đêm, Khoa kỹ Lam Mị giống như đột nhiên xuất hiện trong mắt mọi người, sau đó được truyền bá với tốc độ chóng mặt.

Chỉ có một đêm đã tăng thêm hơn 2 triệu người đăng kí sử dụng, khiến cho Ahn Jeong Hwi cảm thấy quá kinh hãi.

Hác Mãnh cười nói: "Trước hết anh hãy ngồi xuống giữ bình tĩnh một chút, chẳng phải là 5 triệu người sử dụng ư, không có gì lớn!" Bề ngoài thì phong khinh vân đạm*, nhưng thật ra lúc mới vừa nhận được tin tức đó, Hác Mãnh hắn cũng rất khiếp sợ, dĩ nhiên không phải khiếp sợ sự điên cuồng của người Hàn Quốc, mà là càng hiểu sâu thêm về ma lực của ‘đồng tiền’.

Ahn Jeong Hwi ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Hác Mãnh, hỏi ngu một câu: "Ông chủ, ngài làm như thế nào?"

"Đơn giản, Tiền!" Hác Mãnh mỉm cười, nói ra ba chữ.

Ahn Jeong Hwi trầm mặc, anh ta dĩ nhiên biết kế hoạch tạo event, thế nhưng lại không ngờ rằng mọi người sẽ điên cuồng như vậy, mà điều này còn có hiệu quả hơn so với việc đổ ra vài tỉ Won làm quảng cáo nha!

Làm quảng cáo là đưa tiền cho công ty quảng cáo, còn làm event này thì là trực tiếp đưa tiền cho người sử dụng!

Nhưng sau một đêm, Khoa kỹ Lam Mị tiêu tốn 1 tỷ Won, hiện tại bình tĩnh suy xét lại cẩn thận, thì hơn 2 triệu người dùng đó cũng không phải tự dưng mà có, đều nhờ vốn liếng đưa vào cả đấy!

Một lúc lâu, Ahn Jeong Hwi mới lại hiếu kỳ hỏi: "Ông chủ, event 'Mời bạn thân' này định kéo dài trong thời gian bao lâu?"

"Bao lâu à?" Hác Mãnh cười lắc đầu nói: "Điều này tôi cũng vẫn chưa nghĩ ra, có lẽ là 1 tuần hoặc có thể là 1 tháng, đến lúc đó tính sau đi!"

Không quan trọng là trong bao lâu, mà điều trọng yếu là... event này có thể khiến cho trí năng Tiểu Lam đạt được bao nhiêu người dùng ở Hàn Quốc. Nói một cách khác, có thể xâm nhập vào thị trường Hàn Quốc, đâm một đao vào đít tập đoàn Samsung hay không, thì phải xem người dùng trí năng Tiểu Lam có cho lực đỡ hay không. Trí năng Tiểu Lam phải tiếp tục vun bồi, có độ bám dính cao với người dùng, Khoa kỹ Lam Mị trước tiên là bán phần mềm, sau mới bán sản phẩm, và cuối cùng là đâm vào đít tập đoàn Samsung!

"Công ty tuyển dụng thêm nhân viên cần đăng báo ngay lập tức, nếu không có thì đi đào người, trước hết cứ tìm mấy người rành công tác quản lí về chèo chống đã. Lão Ahn, anh là người Hàn Quốc đầu tiên tôi hợp tác sau khi sang đây. Tôi vốn là người lăn lộn ngoài xã hội, tương đối xem trọng nghĩa khí, chỉ nói tình cảm, năng lực là thứ yếu, mấu chốt là đủ trung thành, tôi nói như vậy anh hiểu không?" Hác Mãnh nhìn Ahn Jeong Hwi, bình tĩnh cười nói.

Luận về tuổi tác, Ahn Jeong Hwi còn lớn hơn một chút so với Hác Mãnh, thế nhưng cũng chỉ mới gần 30, chính là độ tuổi thanh niên sung mãn nhất. Sau khi nghe Hác Mãnh nói vậy, anh ta lập tức kích động đứng lên, cung kính nói: “Vâng, tôi hiểu rõ!"

Có hiểu thật hay không, thì e rằng chỉ có tự trong lòng anh ta rõ ràng. Hác Mãnh mỉm cười, phất tay nói: "Được rồi. Anh ra ngoài đi."

Đợi sau khi Ahn Jeong Hwi rời khỏi, Hác Mãnh liền gọi Lam Lam xuất hiện.

"Tốc độ nhanh quá, thời gian mới được có 1 ngày!" Hác Mãnh cười nói.

Lam Lam gật đầu: "Quả thật có chút ngoài dự tính của tôi. Tăng trưởng quá mạnh mẽ rồi! Thế nhưng ông chủ cảm thấy loại tăng trưởng này sẽ kéo dài trong bao lâu?"

Hác Mãnh suy nghĩ, cười nói: "Sẽ rất lâu đấy, cho dù là ‘thượng đế’ cũng không thể coi thường ma lực đồng tiền. Dưới sự điều khiển của tiền bạc, có thể khiến cho rất nhiều người điên cuồng!"

Lam Lam lại nghiêng đầu hỏi: "Vậy kế tiếp tập đoàn Samsung sẽ tiến hành phản công như nào đây?”

Kẻ địch!

Tập đoàn Samsung chắc chắn không phải đối tác của Khoa kỹ Lam Mị, hai bên đứng trên hai lập trường khác nhau tuyệt đối, ít nhất hiện tại nhìn là như vậy!

Tập đoàn Samsung sẽ không ngồi nhìn Khoa kỹ Lam Mị điên cuồng khuếch trương lớn mạnh ở ngay trên bản địa Hàn Quốc, cho nên nhất định sẽ ngăn cản, còn về phần ngăn chặn như thế nào thì Hác Mãnh không nghĩ ra được.

Hác Mãnh nhún vai, cười nói: "Ai biết được, binh đến tướng đỡ - nước tới đất ngăn. Tập đoàn Samsung có trâu bò đến mấy, cũng không thể dùng một gậy* đuổi chúng ta ra khỏi Hàn Quốc!"

Khoa kỹ Lam Mị là một công ty đa quốc gia, mặc dù mới vừa khởi bước, nhưng khi ở nước ngoài vẫn sẽ được quốc gia chú ý, tập đoàn Samsung lại càng một siêu tập đoàn ngoài tầm quốc gia, cũng có rất nhiều người đang trông chừng bọn họ. Ngoài sáng thì tới kiểu gì cũng được, nhưng trong tối thì sao? Hác Mãnh chỉ có thể nói, trong tối hay ngoài sáng hắn cũng không sợ!

...

Tổng bộ tập đoàn Samsung.

Lee Jae Yong sắc mặt âm trầm, ngày hôm qua hắn vẫn còn ôm mỹ nữ, cười nhạo Khoa kỹ Lam Mị không biết tự lượng sức mình, vậy mà sau thời gian 1 đêm, hết thảy liền thay đổi. Bố cục hoàn hảo của hắn lại bị đối phương phá vỡ.

Tăng thêm hơn 2 triệu người dùng, nhìn mấy chữ viết trong báo cáo trên tay, khuôn mặt hắn lúc này giống như vừa bị người khác hung hăng tát cho một cái, cảm thấy rất đau rát!

"Tại sao lại có thể như vậy! Trong một đêm tăng thêm hơn 2 triệu người sử dụng, điều này có thể sao? Mấy người khẳng định là không bị nhầm lẫn chứ?" Lee Jae Yong nhìn mấy nhân viên dưới quyền, lạnh lùng hỏi.

"Không ạ, số liệu hoàn toàn chân thật, đầu giờ chiều hôm qua, Khoa kỹ Lam Mị triển khai event ‘Mời bạn thân’, nhắm riêng vào đối tượng là tập thể người dùng trí năng Tiểu Lam tại Hàn Quốc!" Đám nhân viên cúi đầu báo cáo.

Lee Jae Yong nhíu mày hỏi: "Cho dù như thế thì cũng không thể có số liệu tăng trưởng mạnh như vậy chứ?" Dù sao hắn vẫn không tin số liệu viết trong báo cáo trên tay là thật.

“Khoa kĩ Lam Mị ném vào event này một nguồn tài chính khổng lồ, mỗi khi mời thành công một người bạn đăng kí trí năng Tiểu Lam thì sẽ nhận được 5 điểm tích lũy, tương đương với hơn 600 Won tiền mặt!"

Nghe thấy nhân viên báo cáo, Lee Jae Yong liền sững sờ, mất một lúc mới phục hồi lại tinh thần, nhíu mày hỏi: "Tiền mặt? Mời thành công một người sử dụng là đạt được hơn 600 Won, đó không phải là nói, đối phương đã tiêu tốn tài chính gần 1 tỷ Won chỉ sau 1 đêm?"

"Vâng!"

Lee Jae Yong nhíu mày im lặng thật lâu, kỳ thật hắn cũng không chân chính đặt Khoa kỹ Lam Mị vào trong mắt, bởi vì Khoa kỹ Lam Mị còn lâu mới uy hiếp được đế chế Samsung. Người Trung Quốc vốn có câu ngạn ngữ là: ‘phòng bệnh hơn chữa bệnh’, đối với Khoa kỹ Lam Mị, tập đoàn Samsung chỉ có đề phòng, cũng chưa nhìn nhận ở độ cao ngang hàng.

Nhưng hiện tại, trong lòng Lee Jae Yong đã có cái nhìn khác. Mặc dù hắn là người ngạo mạn, nhưng cũng không phải kẻ ngu, có thể ở trổ hết tài năng trong gia tộc họ Lee, một mình ra ngoài xông pha bốn phía, đủ để chứng minh bản thân hắn có một ánh mắt khá tinh tường và thực lực nhất định. Lần này Khoa kỹ Lam Mị trực tiếp đem 'chiến trường' dời đến bản địa Hàn Quốc, xem ra dã tâm không nhỏ nha!

"Có biện pháp gì tốt để giải quyết được Khoa kỹ Lam Mị không?" Lee Jae Yong bình tĩnh hỏi.

Đám nhân viên cúi đầu im lặng, tạm thời không có phương pháp xử lí nào quá toàn vẹn để nhằm vào Khoa kỹ Lam Mị, điều bọn họ có thể nghĩ ra, đơn giản chỉ là tích cực ngăn chặn, nhờ các loại truyền thông báo chí trong nước bôi nhọ thể diện Khoa kỹ Lam Mị, thế nhưng đó cũng không phải là gãi trúng chỗ ngứa, có thể nhìn thấy hiệu quả ngay lập tức!

Lee Jae Yong nhìn số liệu trong tay: Hơn 5 triệu người dùng. Tuy nhóm người dùng đó chưa chắc đã là những khách hàng trung thành của Khoa kỹ Lam Mị, nhưng điều này đã đủ để chứng minh trí năng Tiểu Lam rất có tiền đồ ở thị trường Hàn Quốc. Toàn Hàn Quốc có bao nhiêu nhân khẩu chứ, hiện tại không sai biệt lắm trong 10 người là có 1 người sử dụng sản phẩm của Khoa kỹ Lam Mị. Nếu cứ để đối phương tiếp tục phát triển yên ổn như thế, vậy thì còn gì nữa cơ chứ!

Huống chi, trí năng Tiểu Lam của Khoa kỹ Lam Mị và phần mềm Mạt Nhi của Samsung có độ tương tự tới 70%, nếu để cho trí năng Tiểu Lam phát triển hưng thịnh ở Hàn Quốc, vậy phần mềm Mạt Nhi sẽ có vị trí ở đâu? Đây tuyệt đối không phải là điều Lee Jae Yong muốn thấy nhất.

"Mọi người đều ra ngoài cả đi!" Lee Jae Yong suy nghĩ một chút, phất tay đuổi đám nhân viên cấp dưới. Sau đó nhấc điện thoại trên bàn làm việc, bấm một dãy số!

...

‘Vì ham mê giàu sang Kiều bán đi hạnh phúc đời mình….!’

Điện thoại di động kêu vang, Hác Mãnh lấy ra nhìn, không nhịn được vui vẻ, cô nàng ‘mẫu vếu’ kia đã tìm tới cửa, mấy ngày qua tương đối bận rộn, suýt nữa quên mất cô em gái chân dài đó!

"A lô, trai đẹp à, đang làm gì đấy!"

"Ha ha, bề bộn lắm, đang chạy công việc cho công ty. Tại hạ được người đẹp như cô nhớ tới thật không hề dễ dàng nha." Hác Mãnh cười trêu. Hai người nói chuyện rất hợp rơ, khiến cho người nào vừa nghe qua thì còn tưởng đây là bạn thân lâu ngày không gặp. Kỳ thật hai người chỉ mới gặp nhau một lần, đừng nói là rất quen thuộc, bởi ngay cả nơi ở cũng còn chưa biết!

"Gần đây có show, tôi cũng mới về thôi. Thế này đi, tối nay tôi mời anh đi ăn thịt nướng, coi như là tận tình địa vị chủ nhà, buổi tối anh bận gì không?" Po Mak cười hỏi.

"Người đẹp đã có lời mời thì cho dù có chuyện gì cũng phải dẹp sang một bên, hẹn tối nay gặp nhé?" Hác Mãnh cười nói.

"ok, không gặp không về!"

Đợi người đẹp chân dài cúp máy, Hác Mãnh liền gọi Vương Mẫn vào phòng, cười nói: "Đi nhờ người mua giúp tôi bộ quần áo, tối nay ông chủ này của cô muốn đi tán gái. Không cần quá đắt tiền, giản dị một chút thôi, áo T-shirt - quần jean - giầy đế cứng là được."

Vương Mẫn sửng sốt một hồi, sau đó bĩu môi, nguýt mắt một cái rồi xoay người đi ra ngoài!

Tán gái con em ngươi à! Sao đám đàn ông có tiền, nhất là loại thiếu gia như này, cũng đều hoa tâm vậy nhỉ, haiz, rất không để cho người ta yên tâm. Yên ổn tìm bạn gái không phải tốt hơn ư, một đại mỹ nữ xinh đẹp, trong veo như nước đang ở ngay trước mặt đây, không biết đường mà theo đuổi, còn ra ngoài chơi bời với mấy đứa ranh con, đúng là không có ánh mắt!

Nếu Hác Mãnh biết được suy nghĩ trong lòng Vương Mẫn, thì nhất định sẽ phun ngụm cà phê vừa uống ra khỏi miệng. Thời đại ngày nay, đàn ông có tiền ‘rất đắt hàng’ nha!

Dĩ nhiên, Hác Mãnh chưa bao giờ nghĩ mình là một kẻ lắm tiền, cũng không dính vào ‘Cao phú suất’*. Hắn cảm thấy cứ làm điểu ti(**) là tốt rồi!

Làm người không thể quá phách lối, nếu không dễ bị ăn gạch lắm!

Hàn Quốc, toàn bộ điện thoại của khách hàng tập đoàn Samsung, lẫn điện thoại di động bán trên thị trường, đều tự động cập nhật phần mềm Mạt Nhi, đồng thời tiến hành hoạt động tuyên truyền trên diện rộng.

Trong lúc nhất thời, trên khắp các ngõ ngách toàn Hàn Quốc đều có quảng cáo về phần mềm Mạt Nhi.

Điện thoại của Im Yoon Ah cũng là hàng Samsung, đã download phần mềm Mạt Nhi, sau khi dùng thử, cảm thấy… umh… hình dung như thế nào nhỉ… uhm, có chút không được tự nhiên, tuy nhiên cũng không rõ không được tự nhiên ở điểm nào. Không thể nói phần mềm Mạt Nhi là loại kém, nhưng chuẩn ra mà nói thì nó cũng không xuất sắc hơn trí năng Tiểu Lam là bao.

Công tâm mà nói, trí năng Tiểu Lam chơi tốt hơn, nhân tính hóa hơn, lí trí hơn Mạt Nhi!

Nhất là đầu sư tử nhỏ màu xanh kia!

-------------------------------------------------------

*Phong khinh vân đạm: nhẹ như gió thổi, nhạt như mây trôi. Chỉ sự dửng dưng, không màng đến điều gì.

*Đoạn này chơi chữ: người TQ vẫn thường hay gọi đểu người HQ là bổng tử (cây gậy)

**Điểu ti: từ lóng của ngôn ngữ mạng hiện đại bên Trung Quốc, chỉ thanh niên tầng lớp trung hạ không có nhiều tiền, phong cách hơi bụi bụi bất cần đời. Trái ngược với công tử nhà giàu ăn mặt bảnh bao sang trọng.

* “Cao phú suất” là một cụm từ mới xuất hiện trên Internet, nó xuất hiện tại các diễn đàn với tần suất lớn, dùng để hình dung về các chàng trai cao trên 180cm, có thừa tài năng và sự giàu có, tướng mạo hoàn mỹ không sứt mẻ.

(Nhưng bây giờ trong cuộc sống thực, cụm từ “Cao phú suất” được sử dụng với ý nghĩa trào phúng châm biếm cho những người không biết mình là ai, cuồng vọng tự đại, hoặc là đối với những người xa lạ gặp nhau được dùng làm lời nói khách sáo.)

Trong “Cao phú suất” lại được chia làm 2 loại, một loại là sang trọng, nhìn cái khiến người ta biết ngay là bậc quý tộc, hành động cử chỉ tao nhã khiến trái tim con gái đập bình bịch.

Vấn đề mà các anh “Cao phú suất” loại 1 này hay làm đó là ngồi trên các siêu xe đời mới nhất, tay cầm các tờ báo về kinh tế, chứng khoán hoặc các tạp chí doanh nhân trong và ngoài nước, các trang web mà các anh truy cập luôn luôn là những vấn đề nóng như chính trị, sự leo thang của kinh tế hay nghe những dòng nhạc mà theo các cô gái hay nói là VÔ CÙNG TINH TẾ.

Còn “Cao phú suất” loại 2 thì thuộc dạng nhà giàu mới nổi, chính vì mới nổi nên cái gì cũng muốn vồ vập được biết, những anh chàng này cũng có tiền để mua xe, mua nhà, và có bạn gái.

Tuy nhiên đẳng cấp không thể bằng các anh “Cao phú suất” loại 1. Khi trên tay cầm có khi vẫn là những tạp chí, nhưng tạp chí về Play boy (Dĩ nhiên hạng cao cấp, hàng xách tay, hoặc tự các anh chàng xuất ngoại đi chơi rồi mua mang về), xem các trang web, cũng là những “Vấn đề nóng”, nhưng lại “Nóng” quá, bởi toàn người không mặc gì, hoạt động pit – tông mạnh hết cỡ.

Mấy anh chàng này có tiền, có xe, có nhà, tuy vẫn chưa biết cách tiêu sao cho sang nhưng lại thích tỏ vẻ. Đây chính là điều khác biệt lớn nhất. Một loại không cần thể hiện thì ai cũng đã nhìn ra khí chất cao sang, một loại càng làm người ta càng thấy lố bịch.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui