Hơn nữa lúc trước xây trường học đã biết nơi đó có thứ không sạch sẽ, hiện giờ lần thứ hai xảy ra chuyện, chỉ có những người huyền môn mới giải quyết được.
Lòng hiệu trưởng Vương buồn bã, hối hận lúc trước xây trường học trên pháp trường, nhưng tình huống lúc ấy không còn lựa chọn nào khác.
Lúc ông ấy chuẩn bị dựng trường tiểu học đúng dịp pháp trường không yên ổn, một đạo sĩ tha phương không biết từ đâu đến nói rằng học sinh là con cháu của Nho gia, rồng trong cõi người hoặc là ếch trong cõi người, chính khí phóng khoáng của họ có thể trấn được thứ ở đó.
Hiệu trưởng Vương bởi vì có ông chú cũng là người thông linh nên ôm chút kính sợ những việc này, hơn nữa không chỉ thị trấn Long Ngâm như thế, nhiều trường tiểu học khác cũng xây trên bãi tha ma hoặc là pháp trường.
Nên hiệu trưởng Vương không băn khoăn nhiều, sau khi bàn bạc thì quyết định xây trường học ở chỗ đó.
Triệu Huyên híp mắt hạnh, tia sáng vụt qua đáy mắt, cô nhìn phương hướng trường học kia bị sát khí dày đặc bao vây, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Sát khí đậm quá, dày còn hơn lúc cô thanh lọc vào hai năm trước.
Nơi đó từng là pháp trường, người chết đều là kẻ cực kỳ dữ dằn, hoặc chết oan, sát khí oán khí xác thực nặng hơn chỗ khác, nhưng không thể nào tới mức như hiện tại được.
Nhiều âm sát như vậy sắp vượt qua sát khí hố mười nghìn người mà cô từng gặp.
"Trường học gần đây đều phát sinh những chuyện gì, có bao nhiêu học sinh bị thương?" Triệu Huyên thu về ánh mắt, cau mày hỏi.
Sát khí quá nồng, e rằng nhiều học sinh đã gặp vạ.
Hiệu trưởng già đau xót trả lời:
“Trong vòng một tuần đã có tám bạn học bị thương, ba người nằm viện.”
“Bị thương như thế nào?”
“Có một học sinh đang lên lớp thì ghế bỗng gãy, ngã ra sau rồi bất tỉnh, đưa đi bệnh viện kiểm tra, nói là lúc té đập trúng đầu bị chấn động não.
Một học sinh lúc giao bài tập đụng trúng bàn, sau đó bị thương thận.
.
.”
Kể những việc này khiến hiệu trưởng Vương thấy đau đầu.
Những bạn nhỏ bị thương này gặp tai nạn đều quá mức kỳ dị, đặc biệt là vụ gãy ghế.
Sau khi xảy ra chuyện bọn họ đặc biệt kiểm tra ghế gỗ kia, phát hiện mặt vỡ giống như bị thứ gì đập mạnh hình thành khe nứt, nhưng lúc ấy đang lên lớp, ai rảnh đi đập ghế? Càng miễn bàn có một người đang ngồi trên ghế.
Trường học liên tiếp xảy ra chuyện, nhiều phụ huynh đã làm ồn ào, nếu không cố gắng nhanh chóng giải quyết, để lớn chuyện ra thì trường học khó mà tiếp tục hoạt động.
Mấy hôm trước hiệu trưởng Vương đã đi tìm Triệu Huyên, muốn mời cô giúp, nhưng mãi không thấy cô, ông ấy còn đặc biệt đi thành phố tìm Triệu Vũ đang học trong trường cấp 2, được cho biết sư phụ đã đi thành phố X, chưa biết ngày về.
Mấy hôm nay hiệu trưởng Vương cơ hồ mỗi ngày đều sẽ đến bên ngoài tiệm quan tài chờ người.
Triệu Huyên nghe hiệu trưởng già kể xong thì trầm mặc giây lát mới nói:
“Tối nay tôi sẽ đi giải quyết, ông thử xem có thể cho các bạn nhỏ tạm nghỉ vài ngày rồi hẵng đi học lại được không, à, tốt nhất là cũng cho các giáo viên rời đi mấy ngày."
Việc này lộ ra kỳ lạ, nơi đã được cô làm phép vậy mà lại tụ tập âm sát.
Trong một chốc Triệu Huyên không thể xác định chỗ nào xảy ra vấn đề, phải chờ buổi tối đến tận nơi tra xét mới có thể biết nguyên nhân.
Hiệu trưởng Vương thấy Triệu Huyên đồng ý thì thở phào một hơi:
“Được được, vậy lại làm phiền cô, nhưng nên cho nghỉ bao nhiêu ngày?”
Triệu Huyên đề nghị:
“Tạm nghỉ ba ngày đi.”
“Được rồi, tôi quay về sẽ cho nghỉ ngay.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin