Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống

Giải quyết xong xuôi, Nguyên Du quay đầu nhìn về phía Lâm Vũ Thần, thấy hắn đã sớm đem tên kia giết chết, Nguyên Du hài lòng nói:

"Ngươi nên làm như vậy, con đường ngươi đi sau này sẽ dính nhiều máu vậy nên tập cho quen từ bây giờ đi." Nguyên Du vừa nói vừa gật đầu, giọng nói vô cùng hài lòng. Con đường sau này của Lâm Vũ Thần sẽ dính rất nhiều máu vậy nên trước hay sau gì hắn cũng phải giết người thôi, chi bằng tập cho hắn ngay bây giờ để sau này có gì khỏi phải bỡ ngỡ. Lâm Vũ Thần nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Nguyên Du, trong đầu không khỏi nhớ lại tràng cảnh địa ngục lúc nãy kết hợp với cảm giác khó chịu khi lần đầu giết người Lâm Vũ Thần ngay lập tức nôn một bãi. Nguyên Du thấy hiện trạng của Lâm Vũ Thần cũng không nói gì, đây là phản ứng vô cùng tự nhiên của con người khi lần đầu giết người, ngay cả hắn khi lần đầu giết người cũng đã mất ăn cả tuần, nôn mửa liên tục khi thấy thịt, mãi sau này mới không còn bị như vậy.

"Nôn mửa xong thì dọn dẹp dùm ta, tiện thể canh cửa hang luôn." Vứt lại một câu, Nguyên Du quay lưng, đi đến bên cạnh đang ngơ ngác Cơ Thanh Huyền, vô cùng nhẹ nhàng bế nàng lên đi sâu vào bên trong hang, ngoài cửa đã có Lâm Vũ Thần canh nên cũng không lo có người đột nhập vào. Cơ Thanh Huyền bị hắn bất ngờ bế lên vô cùng muốn phản kháng nhưng lại hoản toàn vô vọng, loại thuốc chó chết kia làm nàng không thể cử động dù chỉ một chút, chưa kể đến nãy giờ tự xử đã khiến nãng mệt lả cả người. Nhớ tới cảm xúc lúc thủ dâm tiểu huyệt của nàng lại chợt co giật một cái, d*m thủy chậm rãi rỉ xuống đất thông qua cặp đùi thon của nàng.

Không biết vì cái gì mà mỗi bước đi của Nguyên Du, âm đ*o của nàng lại giật một cái khiến d*m thủy cứ không ngừng trào ra, hai đầu ti của nàng cũng đã cứng lên vô cùng bắt mắt, Nguyên Du hiện tại vô cùng muốn đè nàng xuống hiếp nàng một trận rồi đi tiếp nhưng lí trí hắn lại không cho phép, nếu hành sự ở đây thì sáng mai dậy nhất định sẽ rất đau người, vậy nên nên đi sâu vào trong, nàng đã tới hang động này thì hắn cũng đã có một chút chuẩn bị ở bên trong.

Như hắn nghĩ, bên trong là một khoảng trống vô cùng lớn với rất nhiều thùng đồ được xếp lộn xộn, sâu bên trong là một căn phòng được đóng cửa gỗ, Nguyên Du không chút chần chờ mở cửa đi vào, ôn nhu đặt Cơ Thanh Huyền lên chiếc giường mềm mại kia. Cơ Thanh Huyền bị hắn đem tới đây thần trí đã sớm nửa mê nửa tỉnh, không nhìn rõ mọi vật chứ đừng nói là biết mình đang ở đâu. Cảm giác kìa càng ngay càng mãnh liệt, nó khiến nàng vô cùng khó chịu, cơ thể nàng giống như có một đoàn dục hỏa đang thiêu đốt, nếu không làm gi nàng sẽ chết mất. Cơ Thanh Huyền tuy thần trí không rõ nhưng lại cương quyết không chịu thủ dâm như lúc nãy chỉ để mặc đoàn dục hỏa kia hoành hành, hành động đáng xấu hổ đó nàng sẽ không làm lại thêm bất cứ lần nào nữa. Dục vọng thì lớn nhưng lai không có thứ gì để thỏa mãn, dâm huyệt của nàng liên tục co giật, nước chậm rãi chảy ra, hai đầu ti hồng hào cương lên cứng như đá, mồ hôi khắp cơ thể đổ ra khiến căn phòng bắt đầu nồng lên mùi vị cơ thể của nàng.

Nguyên Du thấy Cơ Thanh Huyền vậy mà chịu không được liền tiến lên, môi kề môi với nàng. Cơ Thanh Huyền đôi môi bị tiếp cận liền chủ động tiến lên trao đổi với hắn, lưỡi nàng như con rắn chủ động luồn vào miệng hắn, tìm lấy con mồi của mình. Nguyên Du bị nàng tấn công như vậy nhất thời sững người nhưng nhanh chóng lấy lại thế chủ động, lưỡi hắn quấn quanh lưỡi của Cơ Thanh Huyền mút lấy mút để, sau đó luồn vào trong khoang miệng của nàng khuấy đảo mọi thứ.

"Ưm.... ưm..." Cơ Thanh Huyền bị hắn phản công chỉ có thể bị động nhận đòn, thấy Cơ Thanh Huyền không phản kháng Nguyên Du lại càng dạn hơn. Chiếc lưỡi không chút chần chờ cọ sát khoang miệng của nàng, chiêc lưỡi thơm tho của nàng hiện tại bị cái lưỡi của hắn quấn chặt, chậm rãi tận hưởng hương vị ngọt ngào của cái miệng này. Sau khoảng năm phút, Cơ Thanh Huyền mặt dần đỏ lên, nàng cũng chỉ là một tên gà mờ trong chuyện hôn hít này, có thể trụ được năm phút xem như là giỏi. Nguyên Du thấy nàng sắp không thở được nửa liền thừa thế xông lên, tiếp tục hôn lấy hôn để đôi môi ngọt ngào này, hưởng thụ hương vị nụ hôn đầu của Cơ Thanh Huyền. Sau khi thấy thỏa mãn, Nguyên Du chậm rãi tách miệng hắn ra, kéo theo cả cái lưỡi nhỏ của nàng thè ra khỏi miệng.

Cơ Thanh Huyền khoang miệng được giải thoát liền nhanh chóng hô hấp lấy không khí. Sau khi nghỉ khoảng hai phút, Nguyên Du tiếp tục đè nàng ra cưỡng hôn, lần này tay hắn không chịu để yên, mò xuống cặp ngực đồ sộ của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp chúng.

"Ưm..." Cơ Thanh Huyền bị hắn bất ngờ xoa nắn ngực liền yêu kiều kêu lên một tiếng, lúc này thần chí của nàng đã rõ hơn một chút, nhận ra Nguyên Du vậy mà cưỡng hôn, thậm chí xoa nắn ngực mình, nàng liền nhanh chóng đẩy hắn ra, hổn hển nói:

"Tên... khốn kiếp.... nhất định... ngươi sẽ phải trả giá!" Cơ Thanh Huyền vô lực nói, hai tay nhanh chóng che ngực và âm đ*o của mình, cảnh tượng nửa che nửa mở này khiến Nguyên Du vô cùng rạo rực nhưng hắn lại đành phải chịu đựng, không giải quyết được nàng thì còn lâu mới có thể hưởng dụng cơ thể nóng bỏng đó, Nguyên Du giả vờ nghiêm túc nói với Cơ Thanh Huyền:

"Nhưng ngươi có thể làm gì? Ngươi hiện tại ngay cả nói chuyện cũng không được thì nói gì đến chuyện khiến ta trả giá, thậm chí nếu ta muốn ta hoàn toàn có thể cưỡng hiếp ngươi sau đó cưỡng chế thu ngươi làm nô lệ cho ta." Nguyên Du vô cùng vô tình nói, ngồi trước mặt Cơ Thanh Huyền, một tay nâng lên cằm nàng. Cơ Thanh Huyền nghe hắn nói, trong lòng ngay lập tức mắng hắn vô sỉ nhưng lại không thể không đồng ý với những gì hắn nói, nàng hiện tại nói chuyện cũng khó chứ đừng nói đến chuyện chống cự, nếu hắn muốn thì trong trắng của nàng hoàn toàn có thể bị hắn lấy đi. Cơ Thanh Huyền khóe măt chậm rãi chảy ra một giọt lệ, đến cuối cùng, cuộc đời của nàng lại không thể do nàng điều khiển, đến cuối cùng nàng vẫn chỉ là một cục rác, ai muốn làm gì thì làm.

Nguyên Du thấy khóe mắt của nàng đã rơi lệ, đôi mắt nhìn hắn vô cùng cừu hận liền một tay lau đi giọt lệ đó, tay kia không chút chần chờ vòng ra sau lưng ôm nàng, nói:

"Ta biết ngươi hiện tại đang cảm thấy thế nào, ta cũng đã từng sống một cuộc sống như vậy nhưng sau tất cả, một người đã cứu ta ra khỏi vận mệnh đó..." Nói đến đây không biết vì sao giọng của Nguyên Du lại trầm ấm hơn rất nhiều, thậm chí có thể nghe ra một chút yêu chiều, "Ngươi cũng có thể thoát khỏi vận mệnh đó, chỉ là chưa có người khiến ngươi làm vậy mà thôi, hoặc cũng có thể là chưa có ai đến để đưa ngươi thoát ra." Nguyên Du nói đến đây cười nhẹ một cái, Cơ Thanh Huyền nghe thấy những lời Nguyên Du nói đồng thời nhìn thấy nụ cười đó, một nụ cười hoàn toàn bình thản không chút vương vấn thứ gì khiến trong lòng của nàng một thứ gì đó như bị đánh thức, trái tim cũng bắt đầu đập nhanh và mạnh hơn một chút.

"Chúc mừng kí chủ, đạt 60 điểm hảo cảm với Cơ Thanh Huyền!" Lúc này tiếng của hệ thống vang lên trong đầu hắn, Nguyên Du đọc xong bảng thông báo liền thấy số điểm hảo cảm kia tăng vùn vụt, mãi đến 90 mới dừng lại. Lúc này Cơ Thanh Huyền chủ động hai tay vòng lên cổ hắn, đè hắn xuống giường, rúc đầu vào ngực hắn, thỏ thẻ hỏi:

"Những gì ngươi nói, có thật không? Sẽ có người đến đưa ta ra khỏi cái số phận này sao?" Nguyên Du nghe nàng hỏi, liền đưa tay xoa đầu nàng, đầu khẽ gật. Cơ Thanh Huyền đạt được khẳng định từ hắn, trong đầu không khỏi hiện lên một khung cảnh tuyệt đẹp, nơi nàng và ý trung nhân của nàng thật sự có một cuộc sống bình yên, một cuộc sống không phải lo về thù hận, không phải lo về danh vọng, một cuộc sống nơi mà nàng cùng nam nhân của nàng có thể nở một nụ cười bình thản đến tận lúc chết, một cuộc sống nàng sẽ nhớ mãi cho dù đi vào cõi luân hồi.

Nguyên Du thấy Cơ Thanh Huyền im lăng hắn cũng không nói gì, nàng hiện tại hẳn là đang tưởng tượng về một tràng cảnh hạnh phúc, hắn trước đây cũng đã như vậy nhưng người hắn muốn đi cùng đến hết cuộc đời đã sớm chết, những mộng tưởng về cuộc sống tươi đẹp đành bị hắn ném vào một góc không thể móc lên của trái tim. Đúng lúc này, Cơ Thanh Huyền bất chợt ngồi lên hông hắn, vô cùng nhanh chóng cới quần hắn ra, để lộ ra một cây côn th*t to lớn đầy gân guốc. Cơ Thanh Huyền nhìn thấy của Nguyên Du lớn như vậy liền nuốt nước miếng mấy lần, run rẩy nói:

"Này, ta đã chờ quá lâu rồi, nhưng từ đầu đến cuối chỉ có một mình ngươi đến bên ta, vậy chi bằng đánh cược cuộc đời ta vào ngươi, thế nào?" Cơ Thanh Huyền liếm môi một cái, chậm rãi cọ tiểu huyệt của mình vào dương v*t của hắn.

- -------------------------------------

Vẫn là câu nói cũ, tác viết cảnh nam hoan nữ ái không được hay, vậy nên thỉnh cầu các vị chỉ dạy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui