Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Tô Nghiêu sửng sốt, chưa từng nghĩ tới sẽ có người tiến lên hỏi trực tiếp mình.

Huống chỉ…

Tô Nghiêu liếc nhìn cô gái trước mặt, mái tóc ngắn trông có chút đáng yêu, ngoan ngoãn. Cô ta mở ra một đôi mắt to tròn, như thể rất phúc hậu và vô hại.

Tô Nghiêu nhíu nhíu mày: “Xin hỏi cậu là”

“Xin chào, tôi là bạn học của Bạc Nhan”

Từ Dao mỉm cười và đưa tay về phía Tô Nghiêu: “Rất vui được gặp cậu, bạn học mới Tôi còn là chủ tịch hội học sinh của trường học. Cậu là học sinh mới chuyển đến đúng không? Lần sau có gặp phiền toái gì thì cứ đến tìm tôi là được”

Cô gái nói ra những lời này liền mạch, đồng thời cũng đang thầm nhắc Tô Nghiêu thân phận của mình, cách nói này có thủ đoạn ẩn ý, thật sự không phải ngày một ngày hai có thể luyện được.

Tô Nghiêu liếc nhìn Từ Dao: “Cậu đến từ Hội học sinh sao?”

“Đúng vậy”

Từ Dao có thể nhận thấy được Tô Nghiêu đang quan sát mình. Vì thế cô ta bày ra vẻ ngoài đơn giản vô hại, có thể dễ dàng khiến người khác mất cảnh giác với mình. Từ Dao.

cũng tin tưởng vào năng lực của chính mình.

“Cho nên, nếu cậu có gặp rắc rối gì, có thể tới Hội học sinh tìm tôi”

Từ Dao vươn tay đến trước mặt Tô Nghiêu. Bởi vì cô ta là con gái, Tô Nghiêu cũng ngượng ngùng không dám từ chối, chỉ có thể tượng trưng đưa tay ra nằm lấy, sau đó nói: “Không cần suy nghĩ nhiều, giữa tôi và Bạc Nhan không có chuyện gì cả”

Nếu có xảy ra chuyện gì, cũng không đến lượt các người quản.

Từ Dao hơi có chút ngoài ý muốn. Cô ta không nghĩ tới câu trả lời của Tô Nghiêu lại trực tiếp như vậy. Điều này càng khẳng định mối quan hệ giữa Bạc Nhan và cậu †a chắc chắn không bình thường. Đôi mắt Tô Dao lóe lên, sau đó tươi cười ôn hòa: “Vậy là tốt rồi, tôi có việc bận phải đi rồi.

Cậu có việc gì thì cứ tìm tôi, hoặc có thể tìm phó chủ tịch hội học sinh Nhậm Cầu cũng được Cái tên Nhậm Cầu cậu ta cũng đã được nghe thấy từ miệng của Bạc Nhan.

Tô Nghiêu trâm giọng đáp lại, cậu ta đã định rời đi. Nhưng cậu ta chưa bao giờ nghĩ mình lại lãng phí quá nhiều thời gian ở đây với Từ Dao. Vốn dĩ cậu ta muốn đuổi theo.

Bạc Nhan lúc cô vừa rời đi, hiện tại dòng người trên hành lang đều đang tới tới lui lui, ngay cả bóng dáng Bạc Nhan cũng tìm không thấy.

Bạc Nhan tự mình quay trở lại lớp học, ngay khi cô vừa ngồi xuống, một giọng nói vang lên từ bên cạnh.

“Hôm nay cậu cũng thật uy phong nha.”

Rõ ràng không có ý tốt.

Bạc Nhan ngẩng đầu nhìn, phát hiện nam sinh trước mặt lúc trước ngồi ở phía sau mình. Lúc này cậu ta đang nheo mắt đánh giá Bạc Nhan, trên mặt tràn đầy ác ý: “Tôi chính là thấy được, bên cạnh cậu lại xuất hiện nam sinh khác đúng không?”

Vẻ mặt của Bạc Nhan cứng đờ, các bạn cùng lớp xung quanh vẫn ở đó. Cậu ta nói ra lời như vậy, không khỏi quá không bận tâm tâm trạng của cô rồi.

Ngay khi nam sinh nói câu này, các học sinh xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán. Ánh mắt nhìn Bạc Nhan cũng thay đổi hoàn toàn, Bạc Nhan nhìn xung quanh một vòng, sau đó cắn môi nói: “Không có, quan hệ giữa tôi và Tô Nghiêu không phải như cậu nghĩ”

Cô muốn giải thích, nhưng mà.

Nghĩ đến ánh mắt châm chọc vừa nấy của Tô Nghiêu dành cho cô, Bạc Nhan đem lời giải thích bên miệng nuốt trở vào.

Bởi vì cô sợ, cô sợ việc nói mình là chị gái của Tô Nghiêu sẽ khiến Tô Nghiêu cảm thấy xấu hổ nên không dám nói ra, chỉ có thế ôm ủy khuất tự mình nghẹn ở trong lòng.

Thời điểm đối diện với Đường Duy cũng như thế này, phải thật thận trọng. Bây giờ thậm chí đối mặt với việc liên quan đến Tô Nghiêu, cô cũng tự hạ thấp mình như thế này, Bạc Nhan gắt gao nằm chặt ngón tay.

Nếu có thể trở nên kiên cường hơn.

Nếu cô trở nên kiên cường hơn, li có đủ dũng khí để đối mặt với những tin đồn này không?

“Có quan hệ gì?”

Nam sinh dường như đã có kế hoạch trước, cậu ta ôm hai tay trước ngực nhìn Bạc.

Nhan. Học sinh cả lớp đều đem lực chú ý đặt trên người Bạc Nhan. Nam sinh nói: “Không phải là cậu đi tìm bạn trai mới chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui