Ngày lành tháng tốt đã đến, hội trường hôn lễ rộng lớn bằng trở nên yên ắng, khách khứa im lặng đợi cặp đôi đính hôn xuất hiện, đã mười phút trôi qua nhưng vẫn không có ai bước lên sân khẩu.
Đây đã rất là không nể mặt rồi.
Lại trôi qua thêm mười phút nữa, một bóng hình mặc váy trắng xuất hiện trước tầm nhìn của mọi người.
Là Bạc Nhan cười rồi bước lên sân khấu, một mình đứng ở trên sân khấu đính hôn trống trải, cô cầm lấy micro, cứ như năm lấy được sợi rơm cứu mạng duy nhất.
Đừng sợ, đừng sợ.
Có sợ đi chăng nữa, cũng phải tiếp tục nở nụ cười.
Cô nói: “Cảm ơn mọi người đã sắp xếp thời gian đến tham gia lễ đính hôn của tôi, chào mọi người, tôi là Bạc Nhan.
Khách mời dưới sân khấu đang xì xào bàn tán, sắc mặt Tôn Kỳ tái mét, chuyện của con gái mình và nhà họ Diệp liên hôn, tại sao chỉ có minh Bạc Nhan lên sân khấu?
Sắc mặt của người của nhà họ Diệp ngồi kế bên Tô Kỳ cũng không ổn, vội vàng giải thích với Tô Kỳ: “Chuyện, chuyện này là sao, hôm qua vẫn nói chuyện đàng hoàng mà, Diệp Tiêu đầu, sao chỉ có một mình Tiểu Nhan ra vậy? Chuyện này.”
Bọn họ cũng hoảng hốt, Diệp Tiêu làm như vậy là đang và mặt hai nhà họ Tô và nhà họ Diệp rồi!
Tô Kỳ bình tĩnh lại, nhưng vẫn không có biểu hiện gì với nhà họ Diệp, chỉ là quay đầu nhìn Diệp Kinh Đường một cái, sau đó lạnh nhạt nói: “Chuyện này ông không định chịu trách nhiệm với tôi sao?”
Nét mặt Diệp Kinh Đường nghiêm túc: “Tên tiểu tử thổi Diệp
Tiêu này đang làm cái gì vậy..
“Đợi đã, Nhan Nhan hình như có lời muốn nói ”
Tô Kỳ nhìn lên sân khấu, ảnh đèn đúng lúc đang chiếu vào mặt Bạc Nhan, lúc này cô mới thật sự nhận được cái nhìn đầy thử thách của những người bên dưới, có người cười nhạo, có người thương hại, thậm chí còn có người đợi xem kịch hay.
“Buổi lễ đính hôn của hôm nay, vị hôn phu của tôi Diệp Tiêu chắc là có việc, anh ấy không đến được.
Cho nên quá trình tiếp theo đây rất có khả năng sẽ do một mình tôi hoàn thành.
Có điều cũng không sao, nếu hai bên gia đình đã quyết định, thì chuyện này đã chắc như đinh đóng cột, cậu chủ Diệp lịch trình tương đối bận, gần đây vẫn đang chuẩn bị tiếp nhận công ty của chủ Diệp Kinh Đường, cho nên không có thời gian”
Những lời này nói ra, người dưới sân khấu đều muốn vỗ tay cho Bạc Nhan, quả thực là đã làm cho nhà họ Diệp nở mày nở mặt.
Hơn nữa còn khiến nhà họ Diệp cảm thấy có lỗi, Diệp Tiêu của bọn họ, rốt cuộc đang làm gì vậy! Sao có thể để một cô gái lên giải quyết việc này!
Bạc Nhan cúi đầu, mím chặt môi cứ như đang nhẫn nhịn điều gì đó.
Tô Nghiêu ở sau sân khấu xem xong còn muốn xông lên đó, gả gì mà gả, vẫn là nên về nhà họ Tô đi sẽ không ai dám ăn hiếp chị ấy!
Tuy nhiên Diệp Tiêu đang ở sau sân khấu nghiến răng nghiến lợi nhìn chăm chăm Bạc Nhan, dùng lực đã mạnh vào chân bàn: “Hơ hơ, cô ta cũng biết diễn đó chứ!” Nói xong anh ta bước về phía trước, người phía sau chạy đuổi theo: “Cậu Diệp, cậu đi làm gì vậy?”
“Tôi đi làm bẽ mặt cô ta trước mặt mọi người!”
Diệp Tiêu tức giận từ sau sân khấu bước lên, màn được vén lên, bóng người cao lớn xuất hiện trước tầm nhìn của mọi người.
Người của nhà họ Diệp che miệng, Tô Kỳ nhíu mày đợi xem tiếp.
Bạc Nhan đứng ở đó, nhìn Diệp Tiêu từng bước từng bước tiến lại gần, rồi anh ta giật lấy micro của cô trước mặt tất cả mọi người, giọng nói bằng lãnh: “Xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi, tôi không xuất hiện, là có nguyên nhân cả, lần đính hôn này, tôi không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như thế này”
Màn hình lớn vừa hạ xuống, sắc mặt Bạc Nhan tái nhợt.
Diệp Tiêu nhìn cô, Bạc Nhan, nếu đã thích giả vờ mạnh mẽ như vậy, thì đừng trách tôi không hạ thủ lưu tình “Đây… Đây!”
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng khiến Tô Kỳ lập tức đứng lên từ vị trí của mình, ngay cả Diệp Kinh Đường đang ngồi một bên cũng sửng sốt.
||||| Truyện đề cử: Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy |||||
Đây không phải là… Bạc Nhan và Đường Duy sao!
.