Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Bạc Dạ có vẻ thích thú với từ “bản năng” trong miệng Đường Duy, cảm thấy có chút thần kỳ nên hỏi đứa trẻ: “Sao không cần nhìn mặt thì con có thể biết được ta là ai?”

“Bởi vì trực giác.” Đường Duy lại đưa ra một câu trả lời mơ hồ, trong lòng trả lời Bạc Dạ là bởi vì trực giác giữa hai cha con.

Tuy nhiên, dường như hiện tại trí nhớ của Bạc Dạ không trọn vẹn nên không nhớ rằng cậu là con trai mình.

Bạc Dạ thật sự không nhớ, nhưng nhìn thấy Đường Duy quay đầu chào hỏi, trái tim anh như mềm nhũn ra vô cớ, như có điểm yếu. Cảm giác này thật thân thương, như thể anh đã quen biết đứa nhỏ này từ lâu.

Bạc Dạ không khỏi buột miệng hỏi: “Chúng ta quen nhau rồi sao?”

Đường Duy sửng sốt, sau đó thì thào nói: “Có lẽ, từ nơi sâu xa chúng ta quen biết nhau.”

Bạc Dạ cười khúc khích khi nghe Đường Duy dùng từ khó hiểu này để nói, “Cậu thật là thú vị.”

Quả nhân Đường Thi có ý tứ nên con trai cũng được dạy dỗ thật tốt.

Đột nhiên Bạc Dạ muốn tìm xem người chồng cũ của Đường Thi là ai, bởi vì trong tiềm thức Bạc Dạ nghĩ rằng cha của đứa nhỏ này hẳn là một nhân vật không đơn giản, làm sao có thể chết được chứ?

Đường Duy để ý thấy Bạc Dạ đang trầm ngâm, trong tiềm thức hỏi: “Chú đến Trung Quốc có chuyện gì không?”

Bạc Dạ nhếch môi đầy ẩn ý, “Đúng vậy, chú đi gặp một người bạn cũ.”

Bạn cũ?

Đường Duy nhanh chóng lướt qua tên của vô số người trong đầu, nếu người trước mặt thật sự là Bạc Dạ, thì bất cứ ai có quan hệ tốt với họ đều đã biết tin Bạc Dạ đã chết, không ai còn liên hệ gì được nữa.

Trừ khi là nửa năm trước, người đó biết Bạc Dạ vẫn chưa chết, liền giấu giếm với mọi người, bí mật qua lại với Bạc Dạ thì Bạc Dạ mới về nước tìm hắn.

Vậy ai biết rằng Bạc Dạ vẫn chưa chết, hay người bạn cũ của anh ấy …

Trong đầu Đường Duy có vô số lựa chọn, cuối cùng tất cả đều bị loại trừ. Không, tất cả mọi người lúc đó đều nghĩ rằng Bạc Dạ đã chết. Còn ai … ai có thể giữ tin tức của Bạc dạ?

Rồi cái tên ấy chợt hiện lên trong đầu Đường Duy.

Giang Lăng

Bác sĩ giả vờ công bố Bạc Dạ đã chết, vì khi Bạc Dạ đến Úc để phẫu thuật, anh ta là người duy nhất nhảy lên máy bay và đi theo, vì vậy anh ta là người duy nhất có thể cứu Bạc Dạ từ cõi chết.

Đường Duy nhìn nụ cười khó lường của Bjac Dạ, ánh mắt của cậu bé rất giống với ánh mắt của người đàn ông trước mặt. Sau khi loại bỏ những điều không thể, phần còn lại là sự thật.

Năm đó Bạc Dạ có thể chạy thoát đồng thời mai danh ẩn tích lâu như vậy, nhất định là có Giang Lăng âm thầm hỗ trợ, nếu không thật sự không thể che giấu như vậy!

Vậy câu hỏi đặt ra là, điều gì đã khiến Giang Lăng phải giấu kín tin tức này, hay … tại sao Giang Lăng không kể cho Bạc Dạ những ký ức của mình?

Chắc hẳn trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì đó khiến Giang Lăng phải che giấu quá khứ của Bạc Dạ nên Bjac Dạ không nhận ra họ.

Nhưng tình cảm thật sự rất tuyệt vời, cho dù Bạc Dạ có quên đi quá khứ khi anh và Đường Thi tổn thương và yêu nhau, chỉ cần gặp lại Đường Thi, anh vẫn sẽ không kiềm chế được mà muốn xích lại gần nhau hơn.

Đây có thể là bản năng của cơ thể, là thói quen từ sâu trong não bộ, nói với Bạc Dạ rằng người phụ nữ đó chính là người phụ nữ mà anh đã yêu cả đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui