Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Bạc Dạ cảm thấy trái tim mình đau đớn vô cùng khi nghe những lời của Đường Thi.

Anh bất đắc dĩ buông lỏng bàn tay đang nắm lấy tay cô ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô nắm tay Đường Duy đi xa. Mãi đến sau này, bóng dáng ấy vẫn luôn xuất hiện hàng đêm trong giấc mơ của Bạc Dạ khiến anh trằn trọc cả đêm không thể ngủ được

Lúc Đường Thi lên tầng, Đường Duy hỏi: “Mẹ, nếu muốn làm bạn bè thì mẹ định làm bạn bè như thế nào?”

“Cứ để như vậy đi.”

Đường Thi trả lời một cách lạnh nhạt: “Cứ như vậy đến cùng thôi, không vượt qua ranh giới, không thăm dò, không nói chuyện quá khứ nữa.”

Có thể trò chuyện với nhau nhưng không còn tình cảm nữa, đại khái là như vậy

Đường Duy cụp mắt xuống, để Đường Thi nắm tay dẫn vào thang máy, sau đó, cửa thang máy đóng lại sau lưng cô, như thể hai thế giới tách biệt với nhau

Đường Thi rốt cuộc cũng về đến nhà, cô thở dài một hơi, gần đây có quá nhiều chuyện lần lượt xảy ra, vất vả lắm thì chuyện khủng hoảng của tập đoàn Bạc thị cũng đã trở thành quá khứ, hiện tại lại bị một người bạn làm cho bị thương.

Cô khẽ nhéo nhéo mi mắt, cậu bé giống như thói quen của Bạc Dạ như đúc, nhiều năm qua thói quen ấy đã khắc sâu vào trong xương tủy của cô.

“Đường Thi?” Khương Thích và Hàn Nhượng đang ở trong phòng bếp nướng bánh bích quy, thấy Đường Thi trở về, liền cười, nói: “Đúng rồi, gần đây có một chuyện tớ muốn nói với cậu.”

Đường Thi ngẩng đầu thì thấy khuôn mặt cùng dáng vẻ lén lút của Khương Thích: “Liên hoan phim quốc tế Tinh Quang của bọn tớ muốn mời cậu làm giám khảo và đại diện phát ngôn của khu vực châu Á, cậu cảm thấy có hứng thú không?”

Đường Thi kỳ quái chỉ vào chính mình: “Tớ ư? Tớ đâu có hiểu biết gì về lĩnh vực này. Nếu cậu bảo tớ đi thiết kế cho bọn họ thì còn đi giúp được.”

“Không, thứ mà ban tổ chức muốn là một người phụ nữ đặc biệt cơ, vừa có thể ca múa, vừa có kĩ năng xảo trá.”

Khương Thích nhìn từ trên xuống dưới Đường Thi: “Tớ nghĩ cậu hoàn toàn đáp ứng được những yêu cầu này, dù sao cậu cũng đang rảnh rỗi mà, hơn nữa danh hiệu đại diện phát ngôn cũng tốt mà.”

Đường Thi bật cười: “Khẳng định là cậu đã bán đứng tớ rồi, hôm nay cậu tới bàn bạc với tớ, nói thẳng ra là cậu không tớ cơ hội từ chối đúng không?”

Khương Thích võ tay một cái: “Cậu thật thông minh! Tớ nói cho cậu biết, người phát ngôn đại diện cậu không muốn làm cũng phải làm.”

Đường Thi liếc mắt một cái cũng có thể hiểu được ý của Khương Thích: “Làm đại diện phát ngôn thì được bao nhiêu?”

“250 tỷ.”

Khương Thích gào lên: “Nếu làm thì cũng chẳng mất gì! Nên tớ đã trực tiếp nhận thay cho cậu rồi.”

Đường Thi cũng cười theo: “Nếu vậy thì tớ sẽ cuỗm tiền bỏ chạy, bỏ mặc cậu với ban tổ chức ngơ ngác.”

Khương Thích tội nghiệp đi tới trước mặt của Đường Thi: “Bà cô của tôi ơi, xin cậu hãy tham gia giúp mình đi. Giới này không có cậu nhưng lại có truyền thuyết của cậu! Cậu hãy nhanh chân đặt chân vào giới mới này đi nào, hãy thu thập tất cả các anh chàng đẹp trai vào trong tay.”

Đường Thi khoanh tay: “Tớ đã nhiều tuổi rồi, không còn hứng thú đâu, không cần phải ép buộc đâu.”

“Phụ nữ 31 tuổi vẫn là một đóa hoa, hơn nữa, cậu đã 30 tuổi đâu.”

Khương Thích không vui: “Đến đây, đứng lên, chúng ta đi chinh phục giới giải trí mới nào.”

“Khi nào thì bắt đầu.” Đường Thi thật sự không lay chuyển nổi Khương Thích: “Để tớ xem xét có thể hay không..”

“Cậu đã từ chức rồi, mỗi ngày đều rảnh rỗi ngồi trong nhà, không cần phải xem xét có thể hay không.” Khương Thích mang ra một khay bánh bích quy từ nhà bếp đi ra: “Bây giờ cậu không cần phải vội. Buôn bán lời nhiều tiền như vậy, tiêu xài như thế nào cũng là một vấn đề lớn. Đường Thi cậu là người đã chiến thắng chính bản thân mình, độc thân phát tài trước khi chồng chết. Nếu không phải Bạc Dạ chết đi sống lại thì tớ đã đốt pháo hoa ăn mừng rồi

“…” Đường Thi nghĩ thầm, thật ra lời của Khương Thích nói cũng có chút đạo lí.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui