Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Mãi một hồi sau, Bạc Dạ mới hít sâu nói: “ Cụ thế thế nào tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết quan hệ của Tô Kỳ và Đường Thi rất tốt.”

“Tôi cứ luôn cảm thấy không đúng.” Phúc Trăn đứng nói chuyện với Bạc Dạ ở hiện trường, bối cảnh đằng sau có chút phức tạp: “Cho nên mới nghĩ tới hỏi cậu đó, nếu mà không phải thì tốt.”

Thế thì tốt. Bạc Dạ cũng nghĩ như vậy.

Hai người cúp máy, sau đó buổi họp báo cũng kết thúc. Bước vào phỏng vấn tự do cá nhân, có người hỏi Đường Thi vì sao chọn trở thành đại sứ phim ảnh của truyền thông Starlight, Đường Thi nói là cơ duyên tình cờ, làm cho cô nhận được sự đánh giá cao từ bên trên.

Truyền thông lại vì độ hot gần đây của Đường Thì mà tranh thủ cọ nhiệt: “Gần đây có lan truyền một video nói cô có mặt ở vụ nổ, xin hỏi chuyện này có phải sự thật không?”

Đường Thi chớp mắt, thay đổi chủ đề khá tinh nghịch: “Anh có nghĩ rằng chuyện này giống sự thật không?”

Mọi người xung quanh cười lớn, lại có người hỏi: Vậy về hiện trường vụ nổ đó, còn có chuyện gì phát sinh nữa không?”

Đường Thi lắc đầu: “Đối với chuyện này, tôi cảm thấy rất buồn, có điều sau này sự quan tâm của mọi người làm cho tôi cảm nhận được sự ấm áp. Tuy rằng sự việc đã qua rồi, chúng ta chi bằng dành thời gian cho những người nhà nạn nhân để họ yên tĩnh chữa lành vết thương, chứ không phải ở trước mặt công chúng chạm vào vết thương của họ thêm lần nữa.”

Mấy tay phóng viên nghĩ ra điều gì đó, định đưa mic cho Đường Thi nhưng lại thu lại. Lúc này ánh mắt của Đường Thi kiến định giống như một người đàn ông.

Người đàn ông đó là ai? Bọn họ không nghĩ ra.

Lại có người chuyển chủ đề phỏng vấn, nói đùa: “Nữ thần, anh chàng đẹp trai bên cạnh cô bây giờ là bạn trai của cô sao?”

Đường Thi không ngờ sẽ gặp phải câu hỏi này, người hỏi cũng vô tâm, cô và Tô Kỳ đều biến sắc, ngượng ngùng nặn ra một nụ cười gượng gạo, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

Cũng may là Tô Kỳ linh hoạt, lập tức tiến lên phía trước đáp: “Trước mắt thì chưa phải, nhưng sau này thì không chắc. Tôi sẽ cố gắng lừa được nữ thần.”

Cách hành xử phong độ mà cũng không kém phần hài hước của anh làm mọi người đều bật cười: “Anh nhìn giống như con lai vậy?”

Tô Kỳ nhún vai: “Cô đoán đúng rồi đó.”

Wow, đúng là giấu nghề mà, thì ra Hải Thành của chúng ta còn có vị đại thần như vậy.”

Vốn dĩ bọn họ đều cho rằng Bạc Dạ mới là người tình hoàn mỹ trong lòng mọi người, bây giờ xem ra người đàn ông này cũng rất giỏi!

Trong suốt qua trình phỏng vấn Đường Thi đều giữ nụ cười trên môi, cũng làm cho người ta không phân biệt được thật giả. Dù sao câu trả lời của Tô Kỳ cũng đã giải đáp được rất nhiều những thắc mắc về việc hai người họ có yêu nhau hay không, cũng là một cách nói khá khôn khéo.

Bạc Dạ xem ti vi một lát thì tắt đi.

Ba của Bạc Dạ, Bạc Lương ngồi bên cạnh thở dài: “Haizzz.”

Bạc Dạ quay sang nhìn ba mình.

Bac Lương nói: “Con đúng là tên nhát gan, ba còn tưởng con sẽ đưa Đường Thi trở về. Bây giờ thì hay rồi, Đường Thi đi theo người khác mất tiêu.”

Bạc Dạ có chút bất lực: “Ba à, chuyện này không phải chỉ mình con cố gắng là được.”

“Con còn nói nữa?” Bạc Lương có chút tiếc nuối: “Con gái nhà người ta không phải không có tình cảm với con, chính là con tự làm tự chịu, làm cho người ta phải bỏ đi! Đổi lại người khác, ai sẽ tới giúp khi nhà họ Bạc gặp chuyện chứ? Sao con đến điểm này cũng không nhìn ra hå? Ba chỉ muốn thấy con và Đường Thi hòa hợp, mà cũng chẳng biết cả đời này có thấy được không.”

Bạc Dạ cười khổ, trên gương mặt tuấn tú hiện lên chút bất lực: “Không phải là con vẫn chưa bỏ cuộc hay sao? Ba đừng nóng vội có được không? Ba còn phải sống lâu trăm tuổi đó.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui