Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

"Đúng thế." Đường Thi đặt ly trà xuống rồi nói: "Không chừng sẽ có gặt hải gì mới đấy? Nếu đối phương không thích anh, vậy thi thôi, còn nếu ngộ nhỡ người ta... đổi với anh cũng rung động, cái đó không phải rất đúng lúc sao?"

"Oa!" Bạch Việt tưởng tượng đến viễn cành đó cả người liên kích động, lập tức đi tới ôm lấy cổ Đường Thi, trực tiếp đè cả người cô xuống giường: "Cô thật đúng là cao thủ tình trường mà!"

Nghe thấy động tĩnh, Bạc Dạ đẩy cửa tiến vào, hình ảnh mà anh nhìn thấy chính là Bạch Việt kích động ôm Đường Thi ngã xuống giường,

Mẹ nó!

Kỳ Mặc sợ tới mức hét lên một tiếng, liếc mắt nhìn thấy Bạc Dạ sắc mặt đen kịt bên cạnh, anh sợ đến nỗi giọng điệu cũng thay đổi: "Bạc Da anh định làm gì, anh lấy súng ra làm gì vậy, anh bình tĩnh xem nào!"Bạc Dạ nghiến răng nghiến lợi, lại bị Lạc Phàm giữ chặt lấy, Bạc Dạ nói: "Bạch Việt tên gay chết tiệt kia, hôm nay ông đây sẽ không để mày yên đầu!"

Bạch Việt quay đầu, nhìn Bạc Dạ.

Anh còn chưa ý thức được mình đã làm cái gi.

Dù sao bây giờ anh thích đàn ông, động chạm Đường Thi một cũng không thấy xấu hổ.

Bạch Việt cọ cọ Đường Thi, lại còn hơi hơi cọ mũi vào mặt cô: "Sao vậy?"

Bạc Da sắc mặt âm trầm như muốn giết người, Kỳ Mặc chỉ vào Bạch Việt: "Anh muốn chết hà! Đè nặng cục cưng nhỏ của người ta rồi kìa!"

Lúc này Bạch Việt đột ngột đứng dậy: "Anh nghe tôi giải thích đã.."

"Lười nghe." Bạc Dạ lên đạn 'cạch' một tiếng, vua dấm chua Châu Á biển thành khủng long bạo chúa: "Chết rồi thì báo mông trăn trối cho tôi."

"Cứu mạng giết người!" Bạch Việt trực tiếp trốn sau lưng Đường Thi, đầy Đường Thi ra trước: "Đường Thi cô nói đi!"

Bạc Dạ nhìn thấy Đường Thi, tức giận đến ngửa răng cũng không nỡ nổi giận với Đường Thi, vừa nhìn tên mặt trắng Bạch Việt kia liển biết anh ta quyến rũĐường Thi, đúng vây, nhất định là như vậy!

Đường Thi bất đắc dĩ cười: "Tôi dang khuyên bảo Bạch Việt."

"Tại sao lại khuyên bảo đến tận trên giường thế?"

"Anh ấy rất xúc động."

"Sao lại xúc động?".

"Tôi khuyên anh ấy nên nhanh chóng đi thổ lộ với người mình thầm thương, có lẽ như vậy sẽ bắt đầu một đoạn tình cảm lưu luyến khó phai."

Đường Thi vừa dứt lời, ngoài cửa liền có người đấy vào, Giang Lăng không biết đã xảy ra chuyện gì mà đi vào chào hỏi mọi người: "Tôi nghe Tùng Sam nói mọi người đang có tiệc tối liên lại đây xem, mọi người đều ở đây sao? Sao lại..." Còn chưa nói xong, anh đã thấy mọi người đều chuyển ánh mắt lên người anh.

Giang Lăng sợ đến mức dựng cả tóc gáy, tình hình gì thế này? Sao mọi người lại nhìn anh với ánh mắt đáng sợ vây chứ?

Kỳ Mặc: Mẹ nó, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới

Lạc Phàm:.. Mẹ ơi.

Asuka: Tiêu rối, nhân vật chính đều đã đến đông

đủ.Bạc Dạ: Mẹ nó lại thêm một tên đến góp vui.

Bach Việt: Aaaaa!

Bạch Việt lại chuyển ánh mất lên người Tùng Sam: "Anh nói cho anh ấy sao?"

Tùng Sam giơ hai tay lên: "Tôi không phải có ý." Đưong Thi liếc mắt một cái liên hiểu ra, Bạch Việt chính là thích Giang Lăng!

Là Giang Lăng đó!

Bạch Việt cảm thấy trong lòng vô cùng kinh sợ, nắm lấy Đường Thi dựa vào cô, Bạch Việt nói: "Cô giáo Đường Thi, tôi có hơi sợ, phải làm sao bây giờ?"

Đường Thi cũng có chút chột dạ, Giang Lăng là người đã có bạn gái, như vậy có vẻ không được tốt lắm?

Cô nói: "Tôi... tôi cũng không biết, vậy, vậy anh thử xem sao?"

"Còn nếu anh ấy từ chối tôi thi phải làm sao đây?"

"..." Đường Thi nhìn trời, không cần suy nghĩ, nhất định là sẽ bị cự tuyệt, kết cục đã được định sẵn, Giang Lăng đã có bạn gái rồi đó.

Bạc Dạ vừa nhìn thấy Bạch Việt và Đường Thi bên kia thì thắm nói chuyện thì lập tức nổi giận: "Bạch Việtmẹ nó anh dựa vào Đường Thi gắn như vậy làm gì hả?"

Bạch Việt mặt mày ủ dột: "Tôi với Đường Thi chi là tình cảm thấy trò."

"Đàn ông mà, không phục thì nhào lên" Cơn thịnh nộ của Bạc Dạ càng lớn: "Lài nha lài nhải giống đàn bà làm cái gì không biết, thích thì cứ xông lên!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui