Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

“Anh là?” Giọng Hàn Thâm có chút kinh ngạc, nhưng bởi vì bọn họ đã uống quá nhiều cho nên không nghe ra. “Tôi là anh trai của Đường Thi, lần đầu gặp nhau.”

Đường Dịch cười, đưa tay ra: “Xin chào, cậu chủ Hàn.”

“A… Xin chào.” Hàn Thâm lập tức bắt tay Đường Dịch, ánh mắt của hai người đàn ông bình tĩnh quan sát lẫn nhau, sau đó lại cùng ra vẻ ôn hòa nhìn nhau: “Đã hơn nửa đêm mà còn làm phiền anh đến đón chúng tôi thế này thật là ngại quá”

“Không sao.” Hàn Thâm đỡ Đường Thi một tay, Đường Dịch hơi nheo mắt lại nhìn động tác này.

A, chẳng lẽ người đàn ông này có ý tứ gì với em gái của mình sao?

Bản tính anh trai bảo vệ em gái khiến anh ta đột nhiên có vẻ mặt không tốt, sau đó Hàn Thâm làm như không biết, nói với Đường Thi: “Còn có thể tự đi không?”

Đường Thi hip mắt cười nói: “Không sao, cảm ơn anh Hàn đã tới đón chúng em.”

“Anh trai của em đã cảm ơn một lần rồi.”

Hàn Thâm nhỏ giọng nói: “Đứng dậy đi, anh lái xe thương vụ, vừa vặn có thể chở hết bốn người các em.”

Đường Thi đứng lên, Hàn Nhượng ở bên cạnh đang nắm dựa vào bàn: “Anh à, em mới là em trai ruột của anh, anh có thể đừng chỉ quan tâm đến Đường Thi không?”

Sắc mặt Hàn Thâm không chút thay đổi: “Em là do anh nhặt được từ trong thùng rác”

Hàn Nhượng nhìn trời, tại sao anh ta lại có một người anh trai không đáng tin cậy như vậy?

Khi đi ra ngoài, Hàn Nhượng ngồi ở ghế phụ, ngồi phía sau là Khương Thích, Đường Thi và Đường Dịch.

Hàn Thâm khởi động xe: “Vån ở căn hộ kia của em à?”

Hàn Nhượng hơi chếnh choáng nói: “Anh ơi, em có thể trực tiếp chọn ngày rồi đinh hôn với Khương Thích trước không?”

Khương Thích ngồi ở hàng ghế sau đỏ mặt: “Hàn Nhượng, anh đang nói cái gì vậy?”

“Anh không nhịn nổi nữa”

Hàn Nhượng hít sâu một hơi: “Anh muốn nhanh chóng biến em thành người của anh.”

Hô hấp của Khương Thích ngừng lại, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hàn Nhượng với vẻ không thể tin được, chỉ cảm thấy nhịp tim của mình trong phút chốc tăng nhanh.

Đường Thi và Đường Dịch liếc nhau một cái rồi mỉm cười túm tim, có vẻ như cả hai đều cho rằng đôi này phát triển rất tốt.

Đường Thi mở bảng tin ra, đăng một trạng thái. “Thật hy vọng Khương Thích có thể nhanh chóng đính hôn với Hàn Nhượng, sớm có được hạnh phúc nha”

Khương Thích thấy vậy, giật lấy điện thoại di động mång: “A. Đường Thi, cậu đăng cái gì vậy? Ngại quả đi. Mau xóa đi.”

“Tớ không đẩy.”

Đường Thi cố ý nói: “Khi nào cậu đính hôn thì tớ mới xóa.”

Bên trong xe náo nhiệt suốt một đoạn đường, mà ở một chỗ khác, khi Bạc Dạ nhìn thấy bài đăng này trong vòng bạn bè thì cảm thấy có chút kinh ngạc, vô thức chụp màn hình rồi gửi ảnh cho Diệp Kinh Đường.

Diệp Kinh Đường đang tập đam bốc ở nhà, nhìn thấy tin nhắn của Bạc Dạ thì bấm vào, con ngươi màu vàng nhạt của người đàn ông lập tức co rút lại một chút.

Bạc Dạ: “Khương Thích và Hàn Nhượng thực sự sẽ đỉnh hôn”

Không hiểu sao Diệp Kinh Đường lại cảm thấy vừa rồi khi anh ta tập đấm bốc thì đôi tay rất mạnh mẽ đanh thép, nhưng bây giờ đội tay anh ta bắt đầu run rẩy.

Anh ta nhìn chằm chằm vào những câu chữ của Bạc Dạ, như thế chết lặng, một cảm xúc đau đớn hiện rõ trong mắt anh ta.

Đính hôn?

Không… Không được phép, anh ta sẽ không bao giờ cho phép.

Diệp Kinh Đường: “Tôi không biết.”. Truyện mới cập nhật

Bạc Dạ: “Anh xong rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Khương Thích sẽ thật sự cùng người khác chạy mất đấy”

Diệp Kinh Đường: “Anh lo chuyện của bản thân và Đường

Thi cho tốt đi rồi hãy nói đến tôi.”

Bạc Dạ: “Mẹ kiếp, tôi có lòng tốt nhắc nhở anh, vậy mà anh lại chạy lên vết sẹo của tôi” Diệp Kinh Đường bực bội tắt điện thoại di động, ném sang một bên, sau đó người đàn ông nặng nề ngồi trên ghế số pha, cởi găng tay đấm bốc ra, bàn tay nắm chặt lại.

Đính hôn?

Khương Thích à, em thật sự muốn đính hôn sao?

Muốn tẩy trắng, muốn bay trên cành trở thành phượng hoàng sao?

Người đàn ông cười lạnh vài tiếng, nằm mơ đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui