Hoắc Thiên Kỳ ở nhà một mình, ấm ức khóc than cho mình.
Ở nhà người mà lại không nhìn thấy bóng dáng người, như vậy còn có ý nghĩa gì a. Tên chết tiệt Niên Vũ Hạo, nếu không phải vì nhà ngươi can ngăn, bổn thiếu gia đã có thể có cơ hội đi cùng em ấy!! Sao ngươi không đi chết đi!!?
Niên Vũ Hạo ở nơi đâu hắc xì vài cái, khịt khịt mũi uống vài viên thuốc cảm, tự thắc mắc sao tự dưng bản thân lại yếu ớt như vậy.
---
Chỉ vài giờ sau, máy bay của Tiểu Thiên Hy đã đáp xuống mặt đất.
Nước Anh xa xôi là vốn xứ lạnh, lạnh hơn rất nhiều so với nước S của cô. Tiểu Thiên Hy có hơi bất mãn, lại cảm thấy dù sao lạnh như thế này thì cũng không khó chịu bằng nóng bốc lửa. Tạm thời chấp nhận.
Niên Vũ Hạo đem hành lí nhanh chóng xuống máy bay trước, gọn gàng đứng sang một bên chờ cô.
Tiểu Thiên Hy tay không đi ra sau, từ tốn đi ra trong dòng người. Không chú ý đằng sau có một cậu bé đang đùa giỡn chạy tới, lập tức đâm sầm vào cô.
Tiểu Thiên Hy đây là ngồi khoa hạng nhất, cho nên tuyệt không có chen lấn, thật không ngờ còn có loại sự việc như thế này. Hơn thế, cậu bé đó còn không mang theo sát ý, Tiểu Thiên Hy chỉ cảm nhận được những người có sát ý với mình, đây chính là một nhược điểm chết người của cô.
Ta thao a!
Tiểu Thiên Hy rủa thầm.
Thân thể của Tiểu Thiên Hy ngã về phía trước, chuẩn xác ngã về phía Niên Vũ Hạo.
Niên Vũ Hạo nhanh tay thả hành lí xuống, dang tay đón lấy cô.
Lúc thân hình của Tiểu Thiên Hy ngã vào lòng hắn, có những tiếng lách cách kỳ lạ vang lên.
Niên Vũ Hạo sầm mặc đứng im.
Tiểu Thiên Hy sau khi được đỡ, nhanh chóng phủi áo đứng thẳng, quay đầu liền thấy cậu nhóc ban nãy đang bị quản gia răn dạy, cô liền nhắm mắt cho qua.
Quay lại phía Niên Vũ Hạo, Tiểu Thiên Hy thúc giục.
" Mau đi thôi ! Chỉ còn có 2 giờ đồng hồ! "
Niên Vũ Hạo liền xách hành lí đi theo, tuy nhiên sắc mặt vẫn không tốt lên chút nào, hiển nhiên là vẫn bị âm thanh kỳ lạ lúc nãy làm cho khó chịu.
Thực ra, lúc hắn đón Tiểu Thiên Hy vào lòng mình, hắn không hệ cảm nhận được cái gì gọi là mềm mại ấm áp, chỉ có những thứ cứng nhắc va đạp vào khung xương, cùng với con dao nhỏ kín đáo được đặt bên hông hắn.
Tiểu Thiên Hy luôn luôn cảnh giác và cho rằng hắn nhắm đến vị trí chủ bang của cô, nếu mà lúc nãy hắn có chút ý định động thủ thì chắc chắn chính hắn sẽ bị đâm vài nhát thật sâu.
Và cả, xung quanh eo và ngực của cô toàn là súng và dao, đủ các loại đập vào lồng ngực hắn cực mạnh bạo.
Lồng ngực nam nhân còn cảm thấy đau như vậy, Tiểu Thiên Hy cô không cảm thấy đau sao?
Và câu trả lời dĩ nhiên là không, cô sẽ không để mình bị thiệt, và sẽ không bao giờ chịu thiệt.
Còn 1 giờ 50 phút nữa, Tiểu Thiên Hy luôn sẵn sàng nghênh chiến với bất cứ ai.
----------------
Nếu nói kiếp trước Phùng Thiên Thiên coi trời bằng vung, thâu tóm mọi quyền lực trong tay . Thì Tiểu Thiên Hy kiếp này chính là mặc kệ ông trời, mục tiêu duy nhất chính là cảnh giác vị Boss nữ phụ thứ 2, boss hiện diện Elfleda Pandora. Cho dù cô ta phe ta hay phe địch, đều cần phải đề phòng.
Tiểu Thiên Hy sau khi thay đồ xong đã đứng trong thang máy, híp mắt chờ đợi.
Niên Vũ Hạo chỉnh tề đứng bên, cũng cẩn thận chuẩn bị cho mình hai cây súng, đề phòng đối phó lão cáo già quý tộc nước Anh.
Niên Vũ Hạo hắn không hiểu cớ sao Tiểu Thiên Hy lại đem nhiều súng như vậy, lão cáo già đó hắn đối phó vẫn dư sức.
Chỉ là hắn không ngờ, người thực sự nguy hiểm không phải lão ta, mà là con gái lão ta. Vả lại Tiểu Thiên Hy đem nhiều súng và dao không phải vì đề phòng, chỉ là do thói quen, dù sao thì mỗi loại vũ khí đều có một đặc điểm riêng, thuận tiện sử dụng hơn.
Ting----- Thang máy chầm chậm dừng lại, mở ra.
Ánh sáng màu vàng của căn phòng lớn nhanh chóng bao chùm lấy thân ảnh của cô, nụ cười nhạt được treo lên lung linh và lạnh lẽo.