Bá Khí

Vị La tổng quản này mở mắt nhìn thẳng, tròng mắt hơi híp lại, tùy tiện quét qua nhóm tân sinh, cũng không có vội vàng mở miệng. Mở ra chiếc giá đỡ, bắt chéo hai chân, đồng thời uống trà, hoàn toàn gạt nhóm tân sinh qua một bên, không thèm chú ý tới.

Nhóm tân sinh chỉ biết ngây ngốc chờ đợi, cũng không dám nói nhiều.

Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nở một nụ cười vui vẻ, cùng Chúc lão trò truyện.

- La tổng quản này vừa nhìn đã biết là một con buôn tiểu nhân, trách không được chỉ có thể lăn lộn bên trong hàng ngũ đệ tử tạp dịch, không có cách nào trở thành đệ tử ngoại môn. Xấu xa vô cùng!

- Ha ha, tiểu oa nhi, loại người này chỉ cầu được làm mưa làm gió chứ không cầu phát triển. Bất quá cũng không còn tiềm lực tiến vào nữa rồi, nhưng đích xác nắm trong tay một ít quyền lợi, tiền đồ của những đệ tử tạp dịch như các ngươi vẫn còn phụ thuộc cả vào lão. Đợi lát nữa, lão sẽ phân phối công việc lao động cho các ngươi!

Chúc lão lười biếng nói.

- Để xem hắn phân cho ngươi công việc gì?

La tổng quản kia cố làm ra vẻ lề mề. Uống một tách trà mà mất đến trọn vẹn một canh giờ, lúc này mới lười biếng nói.

- Ừ! Đến đông đủ rồi chứ?

Trong lòng nhóm tân sinh vô cùng bực bội... Đã sớm đến đông đủ rồi!

La tổng quản đưa tách trà trong tay cho một thiếu nữ hồ yêu mị dị thường, sau đó ngáp một cái.

- Ngày hôm qua đưa cho các ngươi thư tịch, các ngươi đa xem kĩ chưa? Không lười biếng chứ? Những quyển thư tịch này các ngươi phải nghiên cứu cẩn thận! Như vậy... Phong Vân Vô Ngân, ngươi đứng ra!

- Ta?

Phong Vân Vô Ngân sững sờ, thầm nghĩ tại sao lại là lão tử?

Bất quá Phong Vân Vô Ngân vẫn cố kìm nén, liền giả bộ đi ra, bộ dáng dường như là mặc cho người ta chém giết, cười híp mắt.

- La tổng quản, ngài khỏe?

- Ừ! Người trẻ tuổi, tinh thần phấn chấn, không tồi!

La tổng quản liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, nói.

- Phong Vân Vô Ngân ngươi đọc qua một lượt nội dung những thư tịch ngày hôm qua ta phát cho các ngươi. Lão phu muốn kiểm tra một chút, ngươi ngươi có dụng tâm đọc sách hay không, hiểu rõ bổn phận của đệ tử tạp dịch!

Phong Vân Vô Ngân âm thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà lão La tổng quản, bất quá, tối hôm qua đích xác là hắn dụng tâm đọc sách. Lúc này tựa như xuất khẩu thành thơ, máy móc đọc thuộc lòng một vài nội dung trọng yếu trong thư tịch.

- Ách... Ngươi... Ngươi cũng không tệ lắm, hoàn toàn chính xác đã nghiên cứu rất kỹ thư tịch... Tốt rồi, ngươi lui xuống!

Sắc mặt La tổng quản hơi đổi. Lão vốn muốn sửa trị Phong Vân Vô Ngân một chút. Nếu như vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân không thể đọc thuộc lòng nội dung bên trong thư tịch. Lão tất nhiên sẽ mượn cái cớ này, hung hăng xử phạt Phong Vân Vô Ngân. Nhưng Phong Vân Vô Ngân hời hợt đã có thể hóa giải ám chiêu này của La tổng quản. La tổng quản chép chép miệng.

- Nếu như toàn bộ mọi người đều đã dụng tâm đọc qua thư tịch. Như vậy lão phu cũng không cần phải dài dòng lập lại. Hiện tại, bắt đầu phân phối nhiệm vụ lao động. Trước tiên, ta sẽ cấp cho các ngươi một tấm Công lao tạp!

La tổng quản lấy ra một chồng tạp phiến làm bằng ngọc chất. Đám đệ tử tạp dịch có thâm niên đứng ở phía sau lưng lão lập tức hiểu ý tiến lên phía trước phân phối cho mỗi tân sinh một tấm.

- Công lao tạp này là thứ dùng để chứa đựng điểm công lao! Các ngươi nhỏ máu nhận chủ đi!

- Sau này mỗi khi các ngươi làm ra cống hiến cho học phủ, đều sẽ được chuyển thành điểm công lao, chứa đựng bên trong Công lao tạp của các ngươi. Tiếp theo, lão phu sẽ bắt đầu phân phối nhiệm vụ lao động cho các ngươi cũng là mỗi tháng đều có thù lao điểm công lao. Đương nhiên các ngươi cũng có thể tiến vào trong thế tục, tiếp nhận một ít nhiệm vụ, sinh hoạt một cách tự do. Cũng có thể tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp trên bảng cáo thị của học phủ, kiếm lấy điểm công lao

Phong Vân Vô Ngân tinh tế quan sát tấm Công lao tạp này. Bề ngoài nó chỉ là một khối ngọc bích lớn bằng lòng bàn tay, vô cùng mỏng không khác gì một tờ giấy. Trên mặt có khắc một ít hoa văn, thiết kế khá là tinh xảo, Phong Vân Vô Ngân nhỏ máu nhận chủ, lập tức sinh ra một ít liên hệ linh hồn với tấm công lao tạp này. Trong đầu hiện lên một đoạn tin tức.

Phong Vân Vô Ngân.

Đệ tử tạp dịch Tử Anh học phủ

Điểm công lao: 0

- Nhớ kỹ, sau khi nhỏ máu nhận chủ, công lao tạp trong tay các ngươi đã có linh hồn ấn ký của các ngươi, nó chỉ thuộc về một mình các ngươi. Lão phu nói cho các ngươi biết, chỉ cần các ngươi tử vong, Công lao tạp sẽ trực tiếp vỡ nát. Bởi vậy các ngươi đừng có ý nghĩ giết người đoạt lấy công lao tạp.

La tổng quản âm trầm nói.

Rất nhiều tân sinh cũng lập tức minh bạch công dụng của công lao tạp, cẩn thận cất công lao tạp của bản thân vào trong ngực. Trong nội tâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

- Công lao tạp này không thể bị cướp đoạt, thực là tốt!

Đợi cho đến khi mọi người cất xong công lao tạp, La tổng quản nghiêm mặt nói.

- Tốt rồi! Hiện tại, lão phu sẽ phân phối nhiệm vụ lao động cho các ngươi! Hắc hắc, lao động đã phân phối xuống là không thể thay đổi. Bởi vậy, việc phân phối lao động đối với những đệ tử tạp dịch mới nhập học như các ngươi mà nói, là chuyện phi thường trọng yếu... Hắc hắc…

Nói tới đây, ánh mắt La tổng quản có vài phần thâm ý quét mắt nhìn qua rất nhiều đệ tử.

Đột nhiên, một tên đệ tử tạp dịch vừa mới nhập học hét lớn.

- Ô! La tổng quản! Ngài đánh rơi nạp giới kìa!

Nói xong người này xoay người nhặt lên một mai nạp giới, cười đầy xu nịnh đi đến bên cạnh La tổng quản, hai tay cung kính dâng lên.

- La tổng quản, ngài đánh rơi nạp giới!

- Hả?

La tổng quản bất động thanh sắc, thu nạp giới vào trong tay, suy nghĩ một chút, nói.

- Ừ! Đúng là lão phu đánh rơi mất cái nạp giới này. Tốt! Rất tốt! Nam Cung Phách Thiên phải không? Tốt, lão phu liền phân phối cho ngươi công việc chăm sóc tiên thú. Mỗi tháng nhận 40 điểm công lao. Tốt, ngươi đứng qua một bên đi.

- Dạ? Chăm sóc tiên thú? Tốt! Tốt! Thật tốt quá! Đa tạ La tổng quản! Đa tạ La tổng quản!

Thần sắc Nam Cung Phách Thiên tràn ngập vui mừng, vui mừng đến mức thân thể khẽ run rẩy, vô cùng kích động lui qua một bên.

Chăm sóc tiên thú bên trong đủ loại công việc tạp dịch tuyệt đối được coi là vô cùng nhẹ nhõm. Hơn nữa đãi ngộ còn vô cùng cao!

Mỗi ngày chỉ cần đi dạo vài vòng xung quanh Tiên thú viên, nếu thấy có tình huống dị thường thì lập tức báo cáo lên bề trên. Căn bản không cần ra sức!

Hơn nữa, mỗi tháng còn nhận được 40 điểm công lao, phần thù lao tuyệt đối đủ ưu đãi!

Những tân sinh còn lại lập tức xôn xao!

Chăm sóc tiên thú tuyệt đối là một công việc béo bở! Hiện tại, mỗi một người có mặt tại đây đối với Nam Cung Phách Thiên vừa cảm thấy hâm mộ vừa cảm thấy ghen ghét. Hơn nữa thủ đoạn này của Nam Cung Phách Thiên vô cùng hèn hạ. Làm gì có chuyện La tổng quản để rớt nạp giới, rõ ràng là trần trụi đút lót!

La tổng quản đích xác cũng là một tên con buôn! Ngang nhiên nhận hối lộ!

Hiện tại đám tân sinh đã hiểu rõ tính tình của La tổng quản, nhao nhao lấy nạp giới của bản thân ra...

- Thuần Vu Đình đi lên...

- Ơ kìa! La tổng quản, nạp giới của ngài rơi mất rồi...

- A... Đúng, đúng, đây là nạp giới của lão phu. Tốt, Thuần Vu Đình, phái ngươi đi quặng mỏ làm giám sát, theo dõi đám thợ mỏ khổ sai lam việc. Mỗi tháng 40 điểm công lao.

- Bạch Tiểu Khiết, đi lên...

- Vâng, La tổng quản...

Bạch Tiểu Khiết mị nhãn,, thiên kiều bá mị, hoa đào trong mắt, xuân ý dịu dàng, thanh âm khiến cho xương cốt con người ta mềm nhũn ra

- La tổng quản... Ta, ta có một vài phương diện tu luyên võ thuật gặp phải bình cảnh, cảm thấy vô cùng hoang mang... Chỉ hi vọng, có thể được La tổng quản chỉ điểm cho một chút... La tổng quản đêm nay ta sẽ tới tìm ngài, lắng nghe ngài chỉ điểm, có được không?

- Hả?

Ánh mắt La tổng quản quét mắt nhìn thoáng qua vóc dáng lồi lõm của Bạch Tiểu Khiết, sau đó nói.

- Tốt! Lão phu có trách nhiệm phải chỉ điểm những vãn bối gặp phải khốn cảnh hay sa vào bến mê trên con đường tu hành giống như ngươi. Chỉ điểm bến mê là việc lão phu yêu thích nhất. Đêm nay ngươi tới phủ đệ của lão phu... Lão phu sẽ dốc sức chỉ điểm cho ngươi. Ừ, phân ngươi đi làm giám sát hoa viên, theo dõi đám thợ tỉa hoa kia, mỗi tháng nhận 30 điểm công lao.

La tổng quản này vô cùng xấu xa. Chẳng những ngang nhiên tiếp nhận hối lộ, đối với nữ tử có can đảm hiến thân, căn bản là cũng không cự tuyệt.

Tình cảnh kế tiếp có chút hỗn loạn.

- La tổng quản La tổng quản, ngài mất nạp giới rồi! Ồ! Ngài rơi hai nạp giới!

- La tổng quản. Nơi này có vài khối thánh thạch cực phẩm, nhất định là do ngài làm rơi!

- La tổng quản, người ta trên phương diện tu luyện cũng có mối nghi ngờ. La tổng quản, ngài nhất định phải giúp đỡ người ta...

Nữ đệ tử tạp dịch hơi có chút tư sắc tiến lên dùng thanh âm ỏn ẻn, thâm chí khoa trương đến mức còn trực tiếp làm nũng.

Không có gì bất ngờ xảy ra, phàm là người hối lộ La tổng quản La tổng quản, đều nhận được công tác vô cùng tốt.

Một vài đệ tử tạp dịch còn chưa chuẩn bị kịp hoặc là không có tài sản gì quý giá thì bị phân phối cho những công việc nặng nhọc... Hoặc là thu thập, khai khẩn, vận chuyển, có một chút..

Toàn bộ đều là công việc khổ cực, hơn nữa thù lao còn vô cùng ít ỏi.

Công việc Vũ thái tử được phân, quả thực là khiến cho người ta phải đỏ mắt.

Không ngờ hắn được phân làm một gã mua sắm. Thường xuyên phải đi đến thế tục, hoặc là đế quốc, triều đình hoặc là tông môn thậm chí là tiến vào học phủ khác tiến hành giao dịch cùng mua sắm vật tư.

Mỗi tháng đạt được trọn vẹn 100 điểm công lao! Hơn nữa trong quá trình mua sắm còn có thể thu được một ít tiền hoa hồng.

Đây là chêch lệch cực lớn!

Vũ thái tử vô cùng mãn nguyện!

Ba người cuối cùng chưa được phân phối chính là Trình Dao, Trình Thiết Sơn cùng Phong Vân Vô Ngân.

Ba người bọn họ đều không hối lộ La tổng quản. La tổng quản xụ mặt, bắt đầu phân phối công tác cho ba người.

Trình Dao làm một phần công tác thợ may. Chính là may vá chế tạo quần áo thay học phủ. Thù lao mỗi tháng cũng chỉ có 10 điểm công lao. Trình Thiết Sơn làm một phần công tác áp tiêu, vận chuyển, đi đến vài nơi vận chuyển hàng hóa, mỗi tháng nhận 10 điểm công lao.

Cuối cùng đến phiên Phong Vân Vô Ngân.

La tổng quản nheo mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, nâng chung trà lên uống một ngụm, mỉm cười với Phong Vân Vô Ngân nói.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đi chăn thả Thần Phong Khoái Mã. Mỗi tháng nhận 5 điểm công lao.

- Cái gì?

Phong Vân Vô Ngân nghe được lời này có chút nhíu mày.

Mà đại đa số đệ tử tạp dịch tân sinh đều nhịn không được bật cười.

Mọi người đều biết, chăn nuôi Thần Phong Khoái Mã này, không khác gì phải tự mình làm mọi chuyện. Là công việc khổ nhất, mệt nhất, hơn nữa thù lao cũng là ít nhất! Loại công việc này tuyệt đối không có ai nguyện ý đi làm. Hơn nữa toàn bộ đệ tử tạp dịch đều hiểu rõ, đây là cố ý gây khó dễ cho người. Thần Phong Khoái Mã là chủng ngựa khỏe nhất trên Hỏa Nguyên đại lục. Vô cùng dữ dằn, cùng quật cường. Hơi có chút không hài lòng là sẽ đánh nhau cùng nhân viên chăn nuôi.

Mà với tư cách là phương tiện đường bộ tối ưu nhất trên Hỏa Nguyên đại lục, hơn nữa với tư cách là loại chiến mã chủ yếu cho từng đế quốc, Thần Phong Khoái Mã là yêu thú bắt buộc phải chăn nuôi bên trong mỗi một học viện.

Chăn nuôi Thần Phong Khoái Mã, hơi có chút gì sơ xuất, số lượng ngựa hao tổn quá nhiều, tất nhiên sẽ phải bị trừng phạt.

Sắc mặt Phong Vân Vô Ngân kịch biến.

- Như thế nào? Phong Vân Vô Ngân, ngươi có cái gì bất mãn?

La tổng quản nhe răng trợn mắt hùng hổ dọa người nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân. Lão chỉ mong Phong Vân Vô Ngân phản kháng tại chỗ, như vậy lão có thể vận dụng chức quyền trong tay giày vò Phong Vân Vô Ngân một trận!

- Chậc chậc, vị La tổng quản này đang cố ý sửa trị Phong Vân Vô Ngân đây mà! Chắc hẳn là do hai người đệ tử ngoại môn kia ăn quả đắng trong tay Phong Vân Vô Ngân, cho nên muốn trả thù Phong Vân Vô Ngân!

Toàn bộ tân sinh tạp dịch lập tức hiểu rõ

- Tổng quản đại nhân, công tác chăn nuôi Thần Phong Khoái Mã này theo như trong sách giới thiệu là công tác cố ý gây khó dễ cho người khác.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã giận đến tím mặt, bất quá, mặt mày vẫn tràn ngập nụ cười, bộ dạng cả người lần vật đều vô hại.

- Ha ha!

La tổng quản thuận thế để tách trà trong tay xuống.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đã có được lý giải như vậy? Hiện tại, bản tổng quản hỏi ngươi một câu, có đi hay không?

Càng về sau, sắc mặt La tổng quản càng thêm lạnh lẽo.

- Phong Vân Vô Ngân, bản tọa chỉ cần một câu trả lời thuyết phục của ngươi! Ngươi có nguyện ý nghe theo sắp xếp của bản tọa, muốn hay không?

La tổng quản kia, trực tiếp đứng lên, da mặt như muốn nứt ra, trên mặt lộ vẻ cười nhe răng, trong ánh mắt đã hiển hiện ra rất nhiều dã tâm và ương ngạnh, còn phóng ra khí thế, uy áp, trực tiếp áp bách về phía Phong Vân Vô Ngân. Chỉ thấy, hắn hơi đứng một chút, toàn thân giống như một tòa núi lớn nguy nga liên miên phập phồng, bàng bạc đại khí, không trung trên đỉnh đầu hiện lên năm đạo Đế Giai kiếp số, bừa bãi cọ rửa, một đạo bắt nguồn sâu xa, như dòng chảy con sông lớn, diễn sinh ra, phát ra âm thanh lên xuống đáng sợ của triều tịch.

- Tiểu oa nhi, tổng quản này là Đế Giai năm kiếp, bất quá, thực lực có thể so sánh với bất luận một Đế Giai năm kiếp, thậm chí so với đại đa số Đế Giai sáu kiếp trên vị diện cấp thấp mà ngươi đã ở trước đây, còn cường hãn hơn mấy lần. Coi như tên Bạch Cốt Đao Đế đều không phải đối thủ của tên La tổng quản này. Ngươi muốn giao chiến với hắn, nhất định phải dung hợp Thần Lực Chuy nhập thể, chồng thần lực, lúc này mới có thực lực để liều mạng.

Âm thanh của Chúc lão vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, nhanh chóng phân tích ước định nói:

- Tiểu oa nhi, La tổng quản này muốn nhằm vào chính ngươi, muốn lấy ngươi lập uy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui