Bá Khí

- Hí! Vị Thần giai này, chết chắc rồi...

Chúc lão thở dài trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân:

- Vĩnh hằng trệ lại trong phiến sa mạc này? Theo nhiệt độ sa mạc không ngừng tăng cao, sớm muộn gì cũng bị nướng cháy! Thần cách cũng sẽ hóa thành tro bụi thôi...

- Không tốt! Những vết lốm đốm màu xanh lá này, chẳng những phun ra chỗ tốt, số mệnh, cũng phun ra một ít điềm xấu nữa! Tùy cơ phun ra, không ai có thể khống chế vận mệnh của mình cả! Mặc dù là thần, cũng cũng có thể tử vong... Bất đắc dĩ tiếp nhận điều xấu đáng sợ...

Tử Viêm viện trưởng và mấy Thần giai khác liền hoảng hốt.

- Vậy làm sao bây giờ?

Phong Vân Vô Ngân cũng có chút gấp quá, hắn cũng sợ hãi mình cũng đột nhiên bị điềm xấu phun trúng...

- Bổn tọa đã dùng thần thức thăm dò qua, khu vực sa mạc này, thông đạo đi thông vị diện khác ở trong như vết lốm đốm màu xanh kia... Hiện giờ... Hiện giờ, hết thảy đều không nằm trong tầm khống chế của chúng ta.. Chỉ có thể trông vào vận khí, hi vọng trong những vết lốm đốm kia phun ra truyền tống thông đạo...

Tử Viêm viện trưởng, mặt mũi trắng bệch...

Khu vực sa mạc này, lại lần nữa lâm vào tình trạng khủng hoảng.

Tình huống hiện giờ, cho dù là Thần giai cũng có thể vẫn lạc trong phiến khu vực sa mạc hệt như ác mộng này!

Thần giai cũng cảm thấy bất an!

- Nhanh! Nhanh! Nhất định phải tìm được thông đạo đi thông vị diện quan khẩu khác! Khu vực sa mạc này, quả thật không phải cho người ở mà!

Một Thần giai râu bạc cũng thất thố kêu to lên, vung tay lên, liền mệnh lệch cho mấy tên Chuẩn Thần dưới trướng hắn phân ra đi tìm lung tung.

Bất quá, loại này cử động này chỉ hoàn toàn phí công

Vết lốm đốm màu xanh lá này, đều là tùy cơ phun ra, hung cát khó dò, vận mệnh cũng không nắm giữ trong tay mình, coi như là Thần giai, giờ phút này cũng bất lực như vậy, căn bản không có khả năng chủ động tìm được thông đạo.

XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!

Lại mấy đạo lốm đốm lục sắc phun ra, bắn vào trong cơ thể mấy tên Chuẩn Thần, Thanh tâm Thánh Quang có thể chống đỡ nhiệt độ, thông đạo cũng không phải trân quý nhất.

Lúc này, Tử Viêm viện trưởng, đã nói chuyện Phong Vân Vô Ngân đạt được Ám Sát Lệnh Bài cho Trương Hà, cùng với sinh vật bóng mờ, sau đó liền hạ lệnh, nắm lấy cơ hội, trực tiếp lập tức đánh gục Hoàng Nhất Phi, giành lấy Khí Vận Chi Hỏa cho học phủ.

Bất quá, Trương Hà kia liền có dị nghị, dựng râu trừng mắt, khinh thường liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân, truyền ra linh hồn chi âm lãnh đạm:

- Viện trưởng, Ám Sát Lệnh Bài này quả thật là đồ tốt, cướp lấy số mệnh cho Tử Anh học phủ là bổn phận của chúng ta. Bất quá, tại sao phải nghe theo tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này? Đi giết này Hoàng Nhất Phi, không bằng đi giết ả Thần gia bị Trệ lưu chi quang bắn trúng kia.

Chỉ thấy cách đó không xa, Thần giai áo đỏ kia bị gắt gao găm tại trong hư không, liều mạng hô lên, khuôn mặt vốn xinh đẹp giờ đã trở nên vặn vẹo.

- Giết chết cả Thần giai kia, độ khó rất thấp.

Trương Hà làm ra vẻ quét mắt liếc Phong Vân Vô Ngân:

- Nàng đã bị trói buộc vây khốn, chúng ta vây quanh nàng, đồng thời phát động công kích... Ha ha ha ha! Một kích bị lấy mạng! Mã đáo thành công!

Trương Hà tuy rằng nhìn thấy thủ đoạn Phong Vân Vô Ngân lập tức giây sát hai tên Chuẩn Thần của Giao Xà học phủ, bất quá, luận tư lịch, trong tiềm thức hắn vẫn xem thường Phong Vân Vô Ngân, há có thể để Phong Vân Vô Ngân làm ra quyết định sinh sát chứ?

- Ân?

Phong Vân Vô Ngân cũng không vừa mắt với tên Trương Hà này, lạnh nhạt nói:

- Đi đồ sát một Thần gia hoàn toàn không có năng lực phản kháng? Chậc chậc... Lão Trương sư huynh, ngươi rất có bản lĩnh đấy.

- Tiểu tử! Khi bản tôn rong ruổi Hỏa Nguyên đại lục thì ngươi vẫn còn trong bụng mẹ! Có tư cách gì thuyết giáo trước mặt bản tôn chứ! Lui ra!

Trương Hà không bị nhiệt độ cao ở đây ảnh hưởng, một lượng hung hăng càn quấy lại nổi lên, thêm vào đó, huynh đệ Trương Hải của hắn bị chết thảm trong khu vực sa mạc này nên thần trí của hắn cũng đã bị ảnh hưởng đôi chút.

- Tốt rồi! Không nên tranh chấp nữa!

Tử Viêm viện trưởng quát lớn, nàng hiện giờ, trong nội tâm cũng không biết làm sao. Cũng đúng, giết chết Thần giai áo đỏ kia, độ khó tương đối nhỏ, cơ hồ không thể nào thất bại được.

Đúng lúc này...

XÍU... UU!!

Lại một vết lốm đốm lục quang trực tiếp phun ra, tiến vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.

Ông ~~~~~

Trong khoảng khắc, trong đầu Phong Vân Vô Ngân liền hiện lên một đoạn tin tức...

Nô dịch chi quang, có thể giải trừ tổn thương cho bất cứ sinh vật nào trong khu vực sa mạc với một cái giá lớn là sinh vật đó phải trở thành nô lệ của người đạt được nô dịch chi quang.

- Ồ?! Cái này... Cái này... Nô dịch chi quang này?

Phong Vân Vô Ngân chấn động trong lòng, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Thần giai bị Trệ lưu chi quang bắn trúng kia.

Phong Vân Vô Ngân phúc chí tâm linh, lúc này, một đạo linh hồn truyền âm, trực tiếp truyền vào trong linh hồn nàng kia:

- Ta đạt được một đạo Nô dịch chi quang, có lẽ có thể để giải trừ Trệ lưu chi quang mà ngươi trúng phải, bất quá với một cái giá lớn là ngươi phải trở thành nô lệ của ta...

- À? Cái gì? Bổn tọa phải trở thành đầy tớ của ngươi? Ngươi... Ngươi là thân phận gì? À? Một tên nhãi con Thánh giai! Không có khả năng! Bổn tọa thân là tông chủ một đại tông môn, tuyệt thế thiên tài, mệnh cách thập phần tôn quý, vênh mặt hất hàm sai khiến, cửu ngũ chí tôn, là nữ hoàng, vạn người kính ngưỡng! Sao có thể làm nô lệ cho một Thánh giai rác rưởi được...

Lập tức, thanh âm của nàng Thần giai kia liền vang vọng trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

Nàng cũng không nguyện ý.

Cũng đúng, đường đường một Thần giai, trên đại lục bên ngoài Thái Vương Tinh Cầu, ngươi quả thực là một cự kình, tồn tại như cự vô phách, thành đạo làm tổ, tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm, muốn giết ai thì giết, sao có thể khuất phục dưới gối một thánh giai, làm một nô lệ ti tiện được?

Bất quá, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy hết sức buồn cười, linh hồn truyền âm:

- Ha ha ha, ngu ngốc! Ta đạt được nô dịch chi quang, có lẽ có thể cưỡng ép thay ngươi giải trừ tổn thương, hơn nữa cưỡng ép thu ngươi làm nô lệ! Trong tuyển bạt Thái Vương Tinh Cầu, ngươi nói cái gì mà mệnh cách? Mệnh cách của ngươi có cứng rắn, nhưng trong mắt những thần cao cấp của Thái Vương Tinh Cầu thì cũng không phải chỉ như rác rưởi sao? Ngươi nếu không làm nô lệ cho ta, vậy ngươi cứ chờ bị thiếu chết trong sa mạc đi! Ha ha ha! Hoặc là làm nô lệ, hoặc là ở đó chờ chết...

- Ah... Cái này... Hận ah!

Thần giai kia cực kỳ không cam lòng gầm hét lên.

Mà, trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân lại tràn ngập vẻ đắc ý... Phải biết rằng, cũng không phải bất luận một Thánh giai, hoặc là Đế cấp nào đều có cơ hội, đạt được một Thần giai làm làm nô lệ! Trên thực tế đây căn bản là chuyện không thể nào! Nhưng trong tuyển bạt Thái Vương Tinh Cầu lần này, loại chuyện gần như điên cuồng này cũng sẽ phát sinh... Hơn nữa, loại vận may này, rõ ràng còn rơi vào trên đầu Phong Vân Vô Ngân nữa chứ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui