Nàng biết rõ rằng Dương Hoa Chỉ Một Khúc rất khó đánh, khúc này tuy đánh nhanh nhưng giai điệu phải thật rất buồn bã và sầu thảm.
Còn Khuynh Thành Khúc và Khuynh Thành Vũ kia vốn là điệu múa và khúc đàn phục vụ riêng cho thái tổ Hoa Quốc, tuy là bản hai người nhưng người phục vụ chỉ có Quốc Sư.
Nàng nói:"Thần thiếp vốn muốn đánh Khuynh Thành Khúc vì Dương Hoa Chỉ Một Khúc giai điệu rất buồn nhưng chuyện này lại rất khó"
Thái hậu liền hỏi:"Sao lại rất khó?"
Nàng cười trừ bảo:"Phụ thân của thần thiếp đã dạy qua nhưng cũng dặn dò thần thiếp không được phép đánh bản này"
Thái hậu biết thế lực Quốc Sư ở Hoa Quốc càng hiểu rõ tính tình Quốc Sư, nhưng vô cùng khó hiểu nên đã hỏi:" Vì sao?"
Nàng lập tức trả lời:"Phụ thân thần thiếp nói nó là do người và sư bá viết để người đàn cho thái tổ nghe, thái tổ đã ra lệnh sau này sau này....!ngoại trừ ngài ra ai cũng không được nghe.....Khuynh Thành Vũ ai cũng không được xem, lệnh phụ kể rằng có người không nghe đã học lỏm nó dạy kĩ nữ thanh lâu mình, tuy thái tổ lúc bấy giờ đã mất nhưng thanh lâu ấy ngay trong đêm đã cháy rụi, gia tộc người kia đều không biết vì sao mà chết, thanh lâu có bao nhiêu người đều không thể chạy khỏi đám cháy, kết cục không một ai sống sót"
Thái hậu nghe xong liền rùng mình người liền bảo:"Thế đánh Dương Hoa Chỉ Một Khúc đi"
Nàng không chắc chắn mà hỏi lại:"Đây là một khúc buồn ngài có chắc không thưa thái hậu?"
Thái hậu gật đầu, nàng lúc này mới đánh bắt đầu đánh, Thanh Quý Phi cũng bắt đầu múa.
Đánh xong thái hậu khen ngợi:"Quả nhiên danh bất hư truyền quả nhiên là nhi nữ Quốc Sư, còn con Thanh Quý Phi, con múa sao lại đi xuống rồi? Người mập lên rồi ăn no đắc sủng không ra ngoài nên mới xấu xí như vậy sao?"
Một tháng sau, đại lễ phong hậu đã đến, nàng thật sự được giao phượng ấn trở thành hoàng hậu, Thanh Quý Phi lại trong đại lễ gây chuyện, nàng ta la hét tức giận, rõ ràng hoàng đế hứa sẽ phong nàng ta làm hậu sau khi thái tử trở về.
Hoàng đế tức giận nói:"Thanh Quý Phi ăn nói hàm hồ không tuân thủ lễ nghi bất kính với hoàng hậu,giáng xuống
làm Thanh Tần, đóng cửa Xuân Thu Cung hai tháng chép nữ tắc"
Mà bên kia, An Vương phi đã phát thiếp mời lấy lí do hội thơ mời các thiếu gia tiểu thư các thư sinh đến dự.
An Vương luôn muốn trả thù cho sinh mẫu, lại nắm binh quyền ra chiến trường đánh trận vài lần nên được phong vương đầu tiên, mà An Vương là bào đệ thái tử.
An Vương Phi lại luôn ngưỡng mộ hoàng hậu ghét vị sủng phi kia do nàng ta kiêu căng ngạo mạng.
Kế hoạch này đã được lên rất chi tiết cứ theo là được.
Thái tử lấy lần này làm lần đầu gặp Lý nhị tiểu thư Lý Uyển An.
Hoàng hậu hiện tại đang đắc sủng nhất, phi tử ghen ghét hãm hại, mà hoàng hậu chính là kiểu người "người không phạm ta thì ta không phạm người người đã phạm ta thì ta diệt cả họ cả quốc người".
Đầu tiên là Nhàn Phi tìm chết đến gây chuyện, bị nàng treo ngược lên cây đánh một trận cho thương tích đầy mình, cổ tay bị bẻ gãy,
hôm sau là Tô phủ bị đốt cháy rụi, toàn bộ người bên trong đều chết sạch sẽ.
Hoàng đế càng sủng ái hơn, hắn nghĩ hắn đã tìm đúng người trong lòng của mình.
Nàng cự tuyệt hắn không cho hắn chạm vào, hắn ngoan cố muốn chạm liền bị vả cho một cái thái giám hoảng hốt kinh sợ, hoàng đế vẫn không làm gì nàng.
Mà bên phía Thái Tử hắn không còn nghĩ đến kế hoạch mà sau hơn nửa năm đã hoàn toàn chìm đắm trong tình yêu với Lý Uyển An.
Nhưng đối phương lại không thích hắn chê hắn nhạt nhẽo vô vị.
Thái tử liền sửa tính sửa nết hoàn toàn quên mất kế hoạch đoạt lại ngôi vị.
Sở Du thấy hắn đã mê nhị tiểu thư Thừa Tướng liền lên kế hoạch lấy lòng hoàng đế, trước xin đi cứu trợ thương dân vùng nạn đói sau tố cáo hắn mê nữ sắc bỏ bê chính sự không xứng làm thái tử.
Nhưng hắn tố cáo chậm một bước, hắn tố cáo sau hai tháng biết tin, lúc đó hắn đang được sủng ái nhất trong số các hoàng tử.
Hôm sau hoàng đế còn chưa kịp nổi giận thì Thái Tử đã đứng ra tâu trước:"Phụ hoàng nhi thần muốn lập thái tử phi"
Hoàng đế bỏ chuyện đó ra sau mà hỏi:"Là nhi nữ nhà nào?"
Thái tử đáp:"Đích nữ phủ Thừa Tướng nhị tiểu thư Lý Uyển An"
Thừa Tướng bước ra tâu:"Bẩm bệ hạ, chuyện này lão thần đã biết, thái tử điện hạ mến mộ tài năng của nhi nữ nhà thần nên đã nhiều lần đến phủ cùng con bé bàn luận thơ ca, vài tháng trước đã đến phủ ngỏ lời muốn cưới con bé với lão thần.
Con bé không đồng ý thái tử phải theo đuổi mãi...con bé mới đồng ý gần đây, chuyện mê sắc thật ra là do theo đuổi người trong lòng mà ra"
Hoàng đế liền nói:"ổ vậy lát nữa thánh chỉ ban hôn sẽ được mang đến Phủ Thừa Tướng, Lễ bộ chọn ngày tốt để thành hôn đi"
Thái tử vui vẻ lập tức lạy tạ:"Tạ phụ hoàng ban hôn"
Tin truyền đến chỗ nàng, nàng tức thì cho vời nhị tiểu thư Lý Uyển An này vào.
Phi tử biết tính nàng rồi rất mong chờ nàng và thái tử xảy ra chuyện, thái tử đăng cơ vì thái tử phi mà chém đầu nàng.
Lý Uyễn An vào cung gặp nàng theo lệnh, cung nữ đóng kín cửa đứng canh.
Thanh Điệp liền bảo:"Nhớ nhắc hắn để ý kế hoạch ta thấy gần đây bệ hạ vì tứ hoàng tử mà đã khôi phục vị trí Quý Phi cho sinh mẫu hắn, đang sủng ái bọn họ lần nữa, đợi muội gả cho hắn xong vài ngày sau ta liền cho hắn vào phòng, vài ngày xong có tin mang thai là được"
Lý Uyển An tức thì đồng ý, Thanh Điệp nói thêm:"Có lẽ tối nay ta về một chuyến, muội có gì cần chuyển đến huynh trưởng không? Huynh ấy gần đây hỏi thăm muội"
Uyển An liền hỏi:"Huynh đến Vân Phong Phái đấy à?"
Y gật đầu bảo:"Về lấy kiếm mới và chút đan dược bồi bổ cho...Chu nhi"
Uyển An cau mày hỏi:"Chu nhi là ai?"
Y đáp:"Tương lai hắn là nhị tẩu muội"
Uyển An "ô" một tiếng rồi nói:"Ra là nhị tẩu tương lai"
Y rút trên đầu cây trâm phượng đặt vào tay nàng rồi nói:"Có nó hoàng đế sẽ sủng ái thái tử đôi chút, cài nó lên đi, lát nữa hắn sẽ đến"
Uyển An liền cài lên, bên ngoài tức thì vọng vào: "Hoàng thượng giá đáo"