Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu


Nữ tử trong lòng Tửu Hy là tiểu Nguyệt người từng cứu nàng, đối phương bất tỉnh ba ngày đều là nàng ở bên dùng hình hài nữ hài tử năm tuổi chăm sóc.
Ba ngày sau đối phương tỉnh dậy, vừa mở mắt ra nhìn thấy nàng liền ôm chặt lấy gọi một tiếng: "Hy nhi"
Tửu Hy ôm lấy đối phương gọi một tiếng:"Tỷ tỷ, người tỉnh rồi"
Tiểu Nguyệt liền hỏi:"Đây là nơi nào? Âm phủ sao?"
Tửu Hy cười đáp:"Không phải, đây là Uyến Nghi Điện ở hoàng cung Hoa Quốc, tỷ người chết được hơn hai ngàn
nam roi"
Tiểu Nguyệt kinh hãi hỏi:"Ta chết lâu vậy rồi sao? Nhưng mà sao muội vẫn là hình hài này?"
Tửu Hy trả lời:"Ta là thần, dáng vẻ của ta vĩnh viễn ở tuổi mười sáu, nhưng tỷ gặp ta và bảo vệ ta lúc ta đang tạm phong ấn bản thân biến mình thành tiểu hài tử năm tuổi, ta sợ tỷ không nhận ra ta nên ta đã biến thành hình dạng này"
Đối phương hôn nhẹ lên má nàng bảo:"Dù muội có là ai có trông như thế nào thì vẫn là muội muội ta thôi"
Nhận được câu này nàng cười trừ.
Hai ngày sau, nàng muốn kiếm thân xác cho tiểu Nguyệt nhưng lại không muốn nhìn thấy bản mặt của kẻ khác liền dắt nàng đi đầu thai.


Vốn là sẽ phải uống Vong Tình Thuỷ ở Nại Hà Cầu rồi mới được qua.
Tiểu Nguyệt đi đến Nại Hà Cầu, Mạnh Bà còn chưa kịp đưa bát canh lên thì đôi bàn tay chợt run lên, hơi thở này...người nhìn lên nhìn nàng chằm chằm, trên người nàng có hơi thở và cả dấu ấn của một người khó chọc nhất.
Mạnh Bà thu lại bát canh nói:"Cô nương không cần uống đâu"
Nói rồi liền đưa mắt cho đầu trâu mặt người, cả hai liền kính cẩn đưa nàng vượt qua cầu thuận lợi đi đầu thai.
Tửu Hy biết nàng sẽ đầu thai ở đâu liền cho người đánh xe đưa mình đi.

Cung nữ đánh xe đến Uyên Hoạ Thôn, dừng xe trước cổng làng rồi bước xuống, nơi này ban đêm không ai dám ra ngoài vì ma quỷ hoành thành, tiếng đổ tháo vang lên khiến người người kinh sợ.

Nàng xuống xe ngựa, cung nữ đã rút kiếm chém loạn xạ mấy làn khói đen rồi.

Tửu Hy ra lệnh:"Vào trong, ta lập kết giới bảo vệ xung quanh xe ngựa"
Cung nữ vội vàng chạy lại nhảy lên lao vào bên trong, Tửu Hy rút ra bốn lá phù chú ném lên, một kết giới vô hình được dựng lên ngay lập tức bao bọc xung quanh chiếc xe ngựa.

Những đám khói đen không sợ chết lao về phía nàng, Tửu Hy rút Cố Vân Đao ra chém vào một đám khói đen, những đám khác chưa kịp lao đến thì nàng nói:"Cố
Vân, xơi tái chúng cho ta".
Cố Vân Đao rung nhẹ trong tay nàng rồi rời khỏi bay lên cao rồi trực tiếp diệt sạch toàn bộ đám quỷ.

Những đám khói đen còn lại liền nhận ra khí tức trên thanh đao tức thì tụ lại, một đám hắc y nhân xuất hiện, chúng hỏi nàng:"
Ngươi là kẻ nào? Sao lại sở hữu món đồ này?"

Tửu Hy "hừ" lạnh hỏi:"Ta là kẻ nào tại sao ta phải trả lời? Các ngươi xứng biết danh của ta sao?"
Một nam tử vận hắc y xuất hiện, Tửu Hy nhếch mày gọi hắn một tiếng:"Ồ Sở Tần"
Gọi thẳng tên kẻ đứng đầu dám hắc y kia khiến chúng ớn lạnh, hắn nhận ra nàng, lập tức hỏi:"Ngươi đến đây làm gì?"
Nàng thu lại Cố Vân Đao rồi hỏi ngược lại đối phương: "Ta đến đây làm gì ngươi có quyền hỏi ta khi nào vậy?"
Sở Tần im bặt rồi nói:"Ngươi muốn làm gì làm đừng có mà cản đường ta"
Tửu Hy liền bảo:"Ta đến đón người nếu ngươi dám động đến người của ta, y mất một sợi tóc ta băm ngươi ra làm hai, mất hai sợi ta chẻ ngươi làm bốn, ngươi giết y ta giết cả ngươi huyết tẩy địa bàn của ngươi, ngươi cẩn thận đấy"
Nói xong nàng trèo lên xe ngựa ra lệnh: "Ra ngoài, xe ngựa được bảo vệ rồi, đánh xe vào làng đi"
Cung nữ liền ra ngoài bắt đầu đánh xe chạy vào làng.

Hắc y nhân liền xôn xao hỏi:"Chủ nhân cứ để ả đi như vậy sao?"
Sở Tần nghiến răng bảo:"Ả không phải người bình thường dễ đụng đâu, ngươi muốn gây chiến với Thiên Đình sao? Á là Cửu Công Chúa của Thiên Đế tiền nhiệm Vân Thiên và Đại Quỷ Vương tiền nhiệm Cố Tử là muội muội của Thiên Đế hiện tại và Đại Quỷ Vương hiện tại, ngươi muốn gây chiến thì cứ việc, dù không có thanh đao kia thì ta cũng phải đối thủ của ả"
Nàng đi thẳng vào làng, ngừng xe ngựa ngay trước một mảnh đất trống trải rồi đợi đến sáng, tờ mờ sáng hôm sau một đứa trẻ ra đời.

Tửu Hy tức thì xuống xe ngựa, tiến thẳng đến ngôi nhà đó nói muốn nhìn đứa trẻ, nàng cần một cung nữ, nếu được nhất định sẽ trả giá cao.


Sinh phụ đứa bé đồng ý, nàng ghé sát tai, giơ ra một ngón tay bảo:"Tỷ tỷ, nếu thật sự là tỷ thì tỷ giơ tay lên năm lấy ngón tay muội đi"
Đứa trẻ giơ ngón tay lên nắm lấy, dù không được chặt chỉ nắm hờ hờ.

Nàng tức thì bế đứa trẻ lên, móc từ trong tay áo ra một túi tiền vàng ném cho sinh phụ đứa trẻ bảo:"Trong đó có năm trăm lượng bạc, ta mua đứa trẻ này"
Nàng bế nó về xe ngựa mang đi ngay.

Xe ngựa nhanh chóng rời khỏi.

Hắc y nhân:"Chủ nhân ả mang người chúng ta cần tìm đi rồi"
Lúc này Sở Tần không nhịn được nữa lập tức hét lên:"Giết cho ta phải bắt cho bằng được đứa trẻ đó mang về"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận