Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây


Điều dự kiến đã xảy ra như thế này!
Một mùi gay mũi hỗn hợp của rượu và thức ăn, mang theo sự ấm áp, vô tư phun lên người anh.

“Lý – Tang – Du!”
Tiếng gầm tức giận lên tới 100% decibel, trần căn phòng thiếu chút nữa bị lật úp.

“Sặc…”
Nôn mửa vẫn tiếp tục và không có ý định dừng lại.

Bộ quần áo của Lục Huyền Lâm có giá trị không nhỏ biến thành thùng chứa chứa bãi nôn của cô.

Đã có người gọi giám đốc vào từ sớm, vừa thấy cảnh này, bị dọa đến mức chân mềm nhũn tại chỗ.

Anh ta cứ tưởng rằng mình tìm được một con chim hoàng yến, không ngờ rằng lại tìm được một kẻ gây rắc rối.

“Lục, cậu Lục …” người giám đốc kia vội vàng đi tới, muốn kéo Lý Tang Du ra khỏi người Lục Huyền Lâm.

“Cút đi, không ai được chạm vào cô ấy.


” Lục Huyền Lâm tức giận đến mức mặt tái mét vẫn gắt gao nắm chặt tay Lý Tang Du.

Gíam đốc sững sờ nhìn tất cả những việc này, anh ta có rất nhiều kinh nghiệm có thể ứng phó rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, nhưng chỉ có chuyện này thì bó tay.

“Đứng làm gì, chuẩn bị xe!”
“Vâng vâng!”
……
“Cậu chủ, ngài đây là …” Dì Vương vừa mở cửa đã bị một mùi chua làm khuôn mặt phải nhăn lại.

Nhưng đối mặt với cậu chủ nhà mình, lại không dám biểu hiện quá mức chán ghét.

“Rửa sạch cho tôi.

” Lục Huyền Lâm ném Lý Tang Du ở trên lưng cho dì Vương một cách không thương tiếc.

Người Lý Tang Du trái lại rất sạch sẽ, không dính bất cứ vết bẩn nào cả.

Nhưng áo khoác trên người Lục Huyền Lâm và phần trước ngực của chiếc áo sơ mi trắng đều bị nhuốm vàng với đỏ, vừa nhìn là biết đó là bia và rượu vang trộn lẫn.

Lục Huyền Lâm cởi hết đồ trên người: “Vứt hết không để cái nào lại!” Rồi đi thẳng lên lầu.


Bình thường Lục Huyền Lâm tắm trong mười phút nhưng lần này tắm tận nửa tiếng, anh tắm đến mức trầy cả da.

Người phụ nữ thối tha.

Lần tới mà còn dám uống rượu nữa thì phải đánh chết cô mới được.

Anh chưa từng nhìn thấy Lý Tang Du như hôm nay, gương mặt cô cứ thoáng hiện nhiều lần trong đầu anh.

Một cảm xúc khác thường khác trào dâng từ tận đáy lòng.

Sau khi sững sờ một lúc, anh mới lau mái tóc ướt và đi ra khỏi phòng tắm.

Lý Tang Du đã được tắm rửa sạch sẽ đang ngủ một cách rất sung sướng ở trên giường anh.

Mái tóc khô dài mượt bung xõa theo cái gối trắng như tuyết, đen trắng rõ ràng.

Chiếc chăn nên dùng để đắp thì lại bị cô ôm chặt như bạch tuộc.

Lục Huyền Lâm không nhịn được nuốt nước miếng.

Chết tiệt!
Lúc này Lý Tang Du đang ngủ say sưa nên không hề biết rằng, có một ánh mắt “đầy ham muốn” đang nhìn cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận