Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây


Thấy thái độ Lý Tang Du kiên quyết, Tiền An Na mới dừng lại lời muốn nói phía sau, cô ấy liếc mắt nhìn qua người phụ nữ vẫn đang đứng bên cạnh chờ bồi thường tiền, đương nhiên trút đầy một bụng tức giận xuống đầu người phụ nữ này: “Sao hả? Cô vẫn còn muốn chờ lấy tiền bồi thường hả? Có muốn tôi gọi điện thoại bảo tổng giám đốc bồi thường cho cô không?”
Người trong công ty ít nhiều gì cũng biết thân phận của Tiền An Na, thấy cô ấy ra mặt giúp đỡ Lý Tang Du, người phụ nữ kia cũng chỉ có thể coi như mình xui xẻo, thở hồng hộc giậm chân một cái, tức mà không dám nói gì, rời khỏi đây.
Lý Tang Du có người bảo kê nên không ai dám đắc tội nữa, người vây xem cũng dần tản đi chỗ khác.
“Chị dâu, sao cứ chịu đựng như thế?”
“Có quan trọng gì đâu chứ? Sớm muộn cũng phải kết thúc, tiếp tục gây chuyện để làm gì?”
Hai người vừa nói vừa đi tới chỗ hội trường chính.
Nhìn thấy Lục Huyền Lâm đang dắt Lý Uyển Khanh cùng đi.
Lúc họ xuất hiện, lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
Vẻ mặt Lý Uyển Khanh tràn đầy hạnh phúc, được Lục Huyền Lâm nắm tay dắt đi giữa nơi đông người, lại được nhiều người chú ý như vậy, cô ta cười càng tươi hơn.
“Sao anh họ dám dẫn Lý Uyển Khanh xuất hiện ở đây? Không sợ ông tức giận sao?” Tiền An Na kinh ngạc nhìn bọn họ.
Điều này cũng vượt ngoài dự kiến của Lý Tang Du, cô không ngờ Lục Huyền Lâm lại to gan như vậy, người vợ hợp pháp là cô đây vẫn chưa ly hôn, anh ta đã lập tức muốn nâng Lý Uyển Khanh lên vị trí chính thức đấy rồi.
Lục Huyền Lâm nắm tay Lý Uyển Khanh dắt lên sân khấu, sau khi nói vài câu để thử microphone, anh liền tuyên bố một chuyện lớn: “...!Tháng sau tôi sẽ cử hành hôn lễ với Lý Uyển Khanh…”
Lời này vừa nói ra, hai má Lý Uyển Khanh trên sân khấu đỏ ửng lên, cười thẹn thùng.

Trải qua bao đắng cay cực khổ, cuối cùng tâm nguyện của cô ta đã sắp thành hiện thực.
Dưới sân khấu thì xôn xao bàn tán.

Không phải tổng giám đốc đã có vợ rồi sao? Sao còn muốn cưới nữa? Chẳng lẽ đã ly hôn với vợ rồi? Rốt cuộc mợ chủ này là ai vậy?
Vào lúc tất cả mọi người còn đang phỏng đoán, người của bộ phận tài liệu lập tức sôi trào, không ngừng gọi tên Lý Tang Du.
“Tang Du, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Tổng giám đốc mới chia tay với cô đã lập tức muốn đưa một cô bồ nhí khác lên thay rồi.

Vô tình quá vậy…”
“Tang Du, cô gái tên Lý Uyển Khanh này là ai vậy? Sao vừa xuất hiện đã sắp kết hôn với tổng giám đốc? Cô đi theo tổng giám đốc lâu như vậy mà còn bị vứt bỏ…”
Nhưng các cô ấy không tìm được Lý Tang Du.
Lục Huyền Lâm nắm tay Lý Uyển Khanh đang chuẩn bị xuống sân khấu thì lại gặp phải Lý Tang Du lên sân khấu, đôi mắt anh hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cô muốn làm gì đây? Muốn phá đám anh sao?
Lý Tang Du lên sân khấu rất thong dong, cũng không mảy may xao động vì tin tức tái hôn mà Lục Huyền Lâm tuyên bố, nhưng lúc nhìn về phía anh, ánh mắt cô thoáng hiện chút chua xót.

Lý Tang Du vốn định lẳng lặng rời đi, nhưng lại có người đột nhiên tới tìm cô, muốn cô lên sân khấu hào phóng nhường lại vị trí mợ chủ, để tránh tạo thành hiểu lầm không cần thiết giữa tổng giám đốc và mợ chủ.
Kết hôn với anh đã hai năm, anh cũng chưa bao giờ tuyên bố thân phận của cô với người trong công ty.

Bây giờ, vì Lý Uyển Khanh mà anh lại sốt sắng, không thể chờ nổi muốn tuyên bố Lý Uyển Khanh là mợ chủ nhanh như vậy.

Cô còn có thể nói gì nữa chứ?

Được thôi, vậy cuối cùng tác thành cho bọn họ một lần vậy!
Lý Tang Du cầm mic lên, nói: “Ngay tại đây, tôi muốn chúc mừng tổng giám đốc Lục và em gái tôi, Lý Uyển Khanh, sắp vui kết liền cành.

Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã nên kết thúc từ lâu rồi.

Cuối cùng tôi cũng chờ được ngày này đến, đây là một kết cục vui cho cả hai bên… Mọi người không nên hiểu lầm, chuyện này đều do chúng tôi tình nguyện chứ không có cái gọi là kẻ thứ ba…”
Thật sự không có kẻ thứ ba sao? Từ ngày đầu tiên kết hôn, giữa bọn họ vẫn luôn có người thứ ba tồn tại, người thứ ba lúc đó là Lý Uyển Khanh, còn người thứ ba bây giờ biến thành chính cô.
“...!Được rồi, điều phải nói tôi cũng đã nói xong rồi, vậy đến đây thôi.” Lý Tang Du không muốn tiếp tục nói thêm gì nữa.
Điều cô có thể làm cô cũng đã làm rồi!
Cũng đã cố gắng hết sức, là lúc nên rời khỏi đây.
Sau khi Lý Tang Du xuống sân khấu, cô lập tức sải bước bước nhanh biến mất vào trong đám người, để lại những câu hỏi liên tiếp được đặt ra khiến người khác suy nghĩ.
Lúc Lục Huyền Lâm và mọi người còn chưa kịp phản ứng, Tiền An Na đã cầm một văn bản đi tới.
“Anh họ, đây là thứ chị dâu muốn em đưa cho anh, chị ấy đã ký tên rồi, chỉ cần anh ký tên nữa thôi, hai người sẽ chính thức ly hôn.” Tiền An Na nói rồi đưa bản văn kiện trong tay ra.
Qua một lúc lâu, Lục Huyền Lâm vẫn không cầm bản thỏa thuận ly hôn kia, một loạt chuyện xảy ra vừa rồi, anh vẫn chưa kịp tiêu hóa được.
Tại sao Lý Tang Du muốn lên sân khấu nói những lời đó?

Hôm nay cô đến cũng mang thỏa thuận ly hôn tới sao?
“Anh họ.” Tiền An Na thúc giục Lục Huyền Lâm nhận lấy bản thỏa thuận ly hôn này.
Có Lý Uyển Khanh ở bên cạnh, Lục Huyền Lâm mới chậm rãi vươn tay nhận lấy.
“Nhiệm vụ của em đã hoàn thành rồi, đi đây!” Trong suốt cuộc nói chuyện, Tiền An Na không thèm liếc mắt nhìn Lý Uyển Khanh lấy một lần.
Cùng là phụ nữ với nhau, sao Lý Uyển Khanh lại không cảm nhận được sự miệt thị của đối phương, nhưng bây giờ cô ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đừng nói chỉ Lục Huyền Lâm chưa kịp phản ứng, mà chính những người dưới sân khấu cũng còn chưa kịp hiểu mô tê gì giống anh.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cô bồ nhí mà tất cả bọn họ đều cho rằng trở thành tin tức nóng hổi để buôn chuyện trong công ty, dùng nhan sắc để trèo lên giường tổng giám đốc lại chính là mợ chủ từ trước đến nay “chưa từng lộ mặt” trong truyền thuyết?
Vậy tại sao ở công ty, tổng giám đốc luôn phải gây chuyện để phạt mợ chủ? Rồi vì sao mà phải cưỡng hiếp cô ở văn phòng? Vì sao mợ chủ bị mọi người hiểu lầm lâu như vậy cũng chưa bao giờ giải thích lấy một lời?
Những chuyện này là vì sao, mọi người đều bị câu hỏi này quanh quẩn trong đầu, số câu hỏi trong đầu họ hôm nay sắp bằng mười vạn câu hỏi vì sao rồi.
Chẳng lẽ đây là trò chơi mà người có tiền thích chơi à?
Vào lúc mọi người còn đang băn khoăn với “Mười vạn câu hỏi vì sao” trong đầu, bỗng nhiên, không biết là ai nói một câu: “Đến chồng của chị gái mà cũng muốn cướp, đúng là loại không biết xấu hổ.”
Câu nói này giống như ném một viên đá vào hồ nước gây lên ngàn cơn sóng, lập tức khơi dậy sự phẫn nộ của những người khác.
“Bồ nhí đê tiện, cướp đàn ông còn cướp cả của chị gái mình.

Đê tiện.”
Gương mặt vốn dĩ vẫn đang nở nụ cười hạnh phúc của Lý Uyển Khanh trong thoáng chốc đã trở nên tái mét.

Cô ta hoảng sợ nhìn đám người tức giận mắng chửi mình dưới sân khấu.

Chị gái còn chưa ly hôn mà em gái đã được dẫn theo đi khắp nơi rồi, nói không có người thứ ba, ai mà tin được chứ?
Mọi người bỗng nhiên hiểu rõ chân tướng mới phát hiện được tấm lòng rộng lượng của Lý Tang Du, bất luận bọn họ đồn thổi trong công ty như thế nào, cô cũng đều không ho he lấy một câu, cũng không tìm ai gây chuyện.

Bây giờ bị em gái mình chen chân phá vỡ cuộc hôn nhân lại còn nói đỡ cho em.

Chỉ với chi tiết này thôi, tất cả mọi người có mặt ở đây gần như đều đứng về phía cô.
Mắng chửi còn chưa đã nghiền, chưa hết giận, mọi người còn ném chai nước khoáng lên sân khấu.

Trong phút chốc, một cơn mưa chai nước khoáng trút xuống, trúng người Lý Uyển Khanh.
Lý Uyển Khanh sợ hãi né trái né phải, liên tục lui về phía sau.
Cảnh tượng như vậy, Lục Huyền Lâm chưa bao giờ nghĩ đến, nắm tay cô ta vội vàng xuống sân khấu, nhanh chóng rời khỏi đây dưới sự bảo vệ của bảo vệ.

Vào lúc chuyện ở buổi lễ mừng không thể kiểm soát nổi, Lý Tang Du ở bên này cũng không được yên tĩnh, điện thoại vẫn luôn rung lên, cô cũng lười xem.
Nếu đã rời khỏi buổi lễ, dù bên đó có thêm chuyện gì xảy ra nữa thì cũng không liên quan gì đến cô.
Tất cả mọi người đều đang tìm cô, nhưng không ai tìm thấy, bao gồm cả Lục Huyền Lâm.
Người nhà họ Lục cũng không hề hay biết hành động của Lục Huyền Lâm tối nay.

Anh nóng lòng muốn cho Lý Uyển Khanh một thân phận có thể khiến cô ta yên tâm, bây giờ đã cho rồi, cũng khiến cuộc hôn nhân của anh kết thúc sớm hơn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận