Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây


“Cậu Lục, tôi biết đã xảy ra chuyện gì, không cần làm phiền anh có lòng gọi điện báo với tôi đâu.”
Hừ! Lý Tang Du lại bắt đầu giở giọng chanh chua rồi.
“Nếu cô đã biết Thời Nhiên Phong sắp kết hôn, ngay cả ảnh chụp chung của cả nhà ba người cũng bị phóng viên khui ra, người ngoài cuộc như cô sẽ không bị đám fan kia cho là kẻ thứ ba, phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người ta đấy chứ?”
“Cậu Lục, chỉ là kẻ thứ ba thôi mà, trước kia đâu phải tôi chưa từng bị người khác nói như vậy, đằng nào tôi cũng chẳng còn thể diện gì cần giữ, họ có gọi tôi như thế thêm một lần nữa thì cũng chẳng có gì to tát đâu.” Giọng điệu Lý Tang Du bình thản.
“Cô...!Chẳng lẽ cô đã biết những chuyện này của Thời Nhiên Phong từ lâu rồi mà vẫn khăng khăng một lòng như thế?” Lục Huyền Lâm muốn nổi giận nhưng cuối cùng vẫn nhịn, còn rất nhiều chuyện cần phải xác nhận với cô.
“Phải thì sao, mà không phải thì sao? Giữa tôi và Thời Nhiên Phong chỉ là quan hệ bạn bè, anh ấy giữ khoảng cách với tôi cũng là chuyện bình thường.

Tôi từng hỏi anh ấy có bạn gái chưa, đúng vậy đó, anh ấy không có bạn gái, nhưng anh ấy có vợ chưa cưới.

Nói như vậy cũng không phải là lừa tôi.

Anh ấy còn nói với tôi, thật ra anh ấy hoàn toàn không phải là người đàn ông tốt như tôi nghĩ, nhưng tôi lại thấy anh ấy tốt thật, ít nhất anh ấy chưa từng lừa dối tôi, cũng không phản bội vợ mình.

Tôi nói cho anh biết, Thời Nhiên Phong tốt hơn ai đó nhiều.

Cậu Lục, chẳng phải anh muốn xem người ta cười nhạo tôi là kẻ thứ ba một lần nữa hả? Xin lỗi nhé, anh không được xem rồi.”
Lý Tang Du nói một tràng dài, tay vẫn đang chuyển đồ đạc, trong chốc lát thở không nổi, ngồi trên băng ghế bên cạnh không ngừng ho khan.

Nhưng nỗi bực tức chất chứa trong lòng cô cuối cùng cũng được giải thoát, bây giờ cô cảm thấy cả người vô cùng nhẹ nhõm.
Còn Lục Huyền Lâm thì lại tội nghiệp, làm nơi trút giận cho cô.

Nghe Lý Tang Du nói vậy, anh vô cùng sững sờ.

Anh chỉ xuất phát từ lòng tốt, muốn nhắc nhở cô một chút thôi mà, sao lại như bị điên mà lấy anh ra làm bia đỡ đạn thế?
“Tôi có nói muốn xem cô bị cười nhạo hả? Tôi chỉ có lòng nhắc nhở cô, đừng để bị mấy người đàn ông mặt người dạ thú lừa thôi!”
“Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn cậu Lục nhắc nhở, nếu không thì tôi quên mất đấy.

Mấy hôm nữa nhà nào đó sẽ đính hôn nhỉ, thế thì tôi cũng tránh xa được kẻ mặt người dạ thú, không còn làm kẻ thứ ba nữa rồi, tạm biệt!”
Lý Tang Du thẳng thừng cúp điện thoại, không để anh có cơ hội lên tiếng.
Lục Huyền Lâm giận tím người, gọi lại lần nữa nhưng chỉ có tiếng máy móc lạnh lùng: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy...”
Đồ khốn kiếp!
Lục Huyền Lâm đập mạnh một cái xuống bàn, phát ra âm thanh rất lớn, khiến thư ký ngoài cửa sợ hết hồn.
...
Bên này, Lý Tang Du ngồi trên ghế, có vẻ thất thần.
Làm sao mà cô biết được những chuyện này? Cô cũng không thích đọc tin tức thị phi.
Nếu như Lục Huyền Lâm nói trước mặt cô thì thoáng nhìn đã có thể nhận ra sự bất thường, mặc dù Lý Tang Du giữ giọng điệu bình tĩnh nhưng lại không giấu được vẻ ngạc nhiên trên gương mặt.
Màn biểu diễn ngẫu hứng này, cô thắng.
Nếu Thời Nhiên Phong vội vàng ra nước ngoài là để đính hôn, vậy thì tối hôm đó anh ta lỡ hẹn cũng dễ hiểu.
Đến bây giờ vẫn chưa liên lạc với cô, cũng là vì đi gặp vợ chưa cưới nhỉ? Anh ta thật sự không phải là người đàn ông hoàn hảo sao?
Lý Tang Du biết rõ, giống như những gì cô nói với Lục Huyền Lâm, trong mắt cô, Thời Nhiên Phong trước kia thế nào, bây giờ dĩ nhiên cũng như thế, anh ta không theo đuổi cô có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Cô còn đang mang thai, ba đứa bé lại là Lục Huyền Lâm, dù cho Thời Nhiên Phong có thể chấp nhận thì người nhà của anh ta chắc chắn cũng sẽ phản đối.

Cô không muốn gây thêm rắc rối cho hai nhà, quan tâm như bây giờ thật ra cũng rất tốt.
Đồ đạc trong nhà thu dọn mất một ngày, Lý Tang Du mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, ngả đầu nằm trên ghế sô pha ngủ thiếp đi.
Khi cô tỉnh lại đã là buổi trưa.
Chuẩn bị hành lý xong xuôi, nhìn máy tính xách tay trên bàn, cô ngẩn người một lúc.

Sau đấy bỗng đi tới đó rồi mở ra, có mấy tin nhắn chưa đọc.
Cô mở xem, là của Thời Nhiên Phong.
Đêm qua anh ta nhắn tin nhưng Lý Tang Du không để ý.
23:15
Thời Nhiên Phong nhắn:...
Dấu chấm lửng? Nghĩa là sao? Anh ta không biết làm sao để giải thích chuyện lỡ hẹn tối hôm đó ư?
Lý Tang Du tiếp tục lướt xuống.
9:03
Thời Nhiên Phong: Có đó không?
Là tin nhắn vào sáng nay, Lý Tang Du lập tức nhắn lại.
Lý Tang Du: Xin lỗi nhé, sáng nay tôi bận, có chuyện gì không?
Chờ mấy phút, cô đang định đi tắm thì tiếng thông báo của máy tính chợt vang lên.
Thời Nhiên Phong: Không, người nên nói xin lỗi là tôi mới phải, tối đó thật sự xin lỗi, tôi đột nhiên có việc, tối qua muốn gọi cho cô nhưng điện thoại cô tắt máy.
Lý Tang Du: Bị người nào đó gọi làm phiền nên mới phải tắt máy, không sao đâu, tối đó tôi biết rồi, không cần phải xin lỗi tôi.
Trên khung chat vừa hiển thị “đối phương đang nhập”, trong nháy mắt lại biến mất, mặc dù rất nhanh nhưng Lý Tang Du vẫn nhìn thấy.
Anh ta xóa mất lời muốn nói rồi? Là chuyện gì khó mở miệng lắm sao?
Vài giây sau, Thời Nhiên Phong nhanh chóng gửi tới một hàng chữ.
Thời Nhiên Phong: Tang Du, xin lỗi vì giấu cô nhiều chuyện như vậy, tôi nhất định phải nói câu xin lỗi này, xin lỗi cô, để cô mất công đợi lâu.
Lý Tang Du ngẩn người, ngoài miệng cô nói không sao nhưng chuyện đã hẹn nhau mà lại không không làm được dẫu sao vẫn thấy thất vọng.
Trong lòng cô có chút khó chịu, hai tay giơ giữa không trung, một lúc lâu sau mà vẫn không gõ ra nổi một chữ.
Thời Nhiên Phong lại nhắn tin tới.
Thời Nhiên Phong: Khoảng thời gian này tôi luôn phải chăm sóc Eve, con bé bị bệnh rất nặng.
Lý Tang Du: Con gái của anh sao?
Thời Nhiên Phong: Đúng vậy, nó hai tuổi rồi.
Lý Tang Du: Chắc chắn là rất xinh đẹp.
Rất lâu sau không thấy trả lời nhưng Lý Tang Du vẫn ngồi im, cô nhìn chằm chằm dòng chữ “đang nhập” lúc ẩn lúc hiện trên màn hình mà phân tâm.
Rốt cuộc có chuyện gì ngại nói với mình chứ?
Đợi đối phương liên tục đấu tranh nội tâm một hồi, cuối cùng cũng có tin nhắn đến.
Thời Nhiên Phong: Tang Du, có rất nhiều chuyện tôi đều giấu em, kể từ khi quen em, tôi đã biết từ giờ mình sẽ rất vui vẻ.

Bởi vì gặp được người bạn như em nên tôi nhiều lần do dự trong lòng, cuối cùng vẫn từ bỏ lựa chọn này, tôi không thể bảo đảm mình sẽ cho em hạnh phúc.

Eve là con gái của tôi, Tina là vợ chưa cưới của tôi, nhưng giữa chúng tôi không phải quan hệ vợ chồng thông thường như em nghĩ, trong chuyện này có rất nhiều khúc mắc.
Lý Tang Du sững sờ, dường như cô đã đoán được tiếp theo Thời Nhiên Phong sẽ nói gì.
Mấy giây sau.
Thời Nhiên Phong: Tang Du, cuộc sống của tôi rất bình lặng, tôi vẫn tưởng rằng mình có thể giữ ý định ban đầu, nhưng tôi sai rồi, tôi muốn thay đổi hiện tại.

Ý em thế nào? Em có thể chịu đựng được những ý kiến trái chiều và ánh mắt của người khác không? Em có thể chờ tôi không? Tôi sẽ đưa ra quyết định.
Lý Tang Du: Xin lỗi, tôi không thể.
Đây có lẽ là lần cô trả lời nhanh nhất, đối phương im lặng để cô giải thích thêm.
Lý Tang Du: Xin lỗi, tôi có lòng tự trọng của mình, nếu là trước kia, anh chưa có gia đình, tôi sẽ không bận tâm điều gì cả, nhưng bây giờ anh có gia đình hạnh phúc, tôi không muốn làm người thứ ba, phá hoại gia đình hạnh phúc ấy, họ không có tội tình gì cả, đây là giới hạn đạo đức của tôi.
Thời Nhiên Phong: Tôi hiểu rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui