Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học


Trước khi đến thế giới này, Diêm Hàn nằm mơ cũng không nghĩ đến mình cũng có ngày phải mang giày cao gót.
Không, lúc đến thế giới này cũng chưa từng nghĩ đến.
Lý Hồng Khinh một bên lựa giày cho cậu, một bên nhẹ nhàng mà nói "Cậu biết không? Giày cao gót là do một nhóm đàn ông người Anh mang đầu tiên, sau đó mới biến thành giày cho nữ, cho nên mới nói, thời trang không phân biệt giới tính."
Diêm Hàn "À."
"À má đậu xanh, giày thủ công chỗ này đẹp quá đi!"
"..."
Từ khi mang Lý Hồng Khinh vào, mấy đề tài này mãi không dứt, Diêm Hàn đã vô cùng bình tĩnh.
Sau đó lại chờ Lý Hồng Khinh sợ hãi cảm thán xong, dưới kiến nghị của đối phương, Diêm Hàn chọn một đôi giày cao gót cùng màu với váy.
Cũng không cao, năm centimet, là loại giày cao gót đầu nhọn phục cổ, mang vào vừa thục nữ vừa tây.
...!Tiền đề là mang vào đại ca có thể đi đường bình thường.
"Yếu điểm khi mang giày cao gót là eo phải thẳng, hai vai trầm xuống, lúc đi hai mắt phải nhìn về phía trước."
"Hít một hơi xem nào, giữ cho hông bất động, đúng đúng...!Là vậy đó!"
Dưới sự chỉ dẫn của Lý Hồng Khinh, Diêm Hàn đi trong phòng hóa trang một vòng.
Một lần nữa đứng trước gương, Diêm Hàn còn sửng sốt một hồi, ngay sau đó cảm nhận được một trận đả kích không hề nhẹ.
Người trông gương mang váy tay phồng xẻ ngực, mang theo cảm giác tao nhã Tây phương, nhưng rũ cảm cũng rất tốt, làn váy lụa dài không tới đầu gối lộ rõ đôi chân thon dài, ẩn ẩn có loại cảm giác phản nghịch phá vỡ cấm kỵ.
Trừ cái này ra, giày cao gót trên chân cũng vô cùng có nội hàm, lớp da màu trắng bao bọc toàn bộ bàn chân, chỉ lộ ra mắt cá chân nhô ra mảnh khảnh, trông cẳng chân càng nhỏ, dáng càng thon dài...
Nhưng Diêm Hàn trước gương kỳ thật không chú ý đến cái này.
Cậu đầy đầu đều nghĩ: Đậu xanh không phải chứ, ông nội đây có thể nhẹ nhàng khống chế giày cao gót?!
—— So với mang giày cao gót nhưng không biết đi, chuyện lần đầu tiên xỏ vào đã biết điều khiển càng đả kích cậu mãnh liệt hơn!
Cậu không phải cậu không có! Cậu tuyệt đối không phải nữ trang đại lão trời sinh!
Cậu chỉ là...!Ừm, hẳn là mang thiên phúc vận động từ trong bụng mẹ rồi.
Đúng, nhất định là như vậy, sinh ra đã có khả năng cân bằng, bảo cậu đi cà kheo cũng không thành vấn đề, này mới chỉ là giày cao gót năm xentimet!
Diêm Hàn rất nhanh đã an ủi được bản thân.
[Kỳ thật mang không dễ chịu còn liên quan đết chất lượng giày nữa, đôi của anh là giày da dê cao cấp được định chế thủ công ở nước I đó! Không cần biết là chất liệu hay kích cỡ đều là dựa trên số đo của ký chủ để làm, mang vào không chỉ không cảm thấy khó chịu, còn thoải mái hơn giày bình thường nữa nha!]
Trong vẻ mặt hỏng mất của Diêm Hàn, Tiểu Ngũ tận sức mà thổi phồng sản phẩm của mình.
"..."
Diêm Hàn "..."
Vấn đề giày dép đã xong, còn lại chính là tóc giả với trang sức.
Những vật nho nhỏ này Diêm Hàn không chú ý đến, nhưng lại là lĩnh vực Lý Hồng Khinh cực thích nghiên cứu.
Phối hợp với loại váy này, thích hợp nhất chính là tóc xoăn ngắn, da Diêm hàn trắng, Lý Hồng Khinh kiến nghị cậu đội tóc giả màu vàng, lại phối với gương mặt phương đông tinh xảo, nhất định sẽ đẹp ngất hiện trường.
Nhưng Diêm Hàn đeo thử một lúc, cảm giác màu đen cũng không tồi, cuối cùng là vì lười đổi lại cho nên chọn tóc đen.
Ở phương diện thiết kế kiểu tóc cậu là có quyền lên tiếng nhất.
Những thứ trang sắc khác như hoa tai linh tinh thì có cũng được không có cũng không sao, bề ngoài của cậu đã đủ khiến người khiếp sợ, những chi tiết nhỏ đó có lẽ sẽ giúp cậu thêm điểm, nhưng không mang cũng không tạo ảnh hưởng xấu gì.
Ngược lại, lộ ra vành tai hoàn hoàn chỉnh chỉnh còn lộ ra một loại ý vị khác.
Cuối cùng chính là trang điểm, mặc dù khuôn mặt đã đẹp đến kinh thiên động địa, nhưng hiệu quả giữa trang điểm cùng không trang điểm vẫn khác nhau nhiều.
Thân là một nữ trang đại lão – hàng real, mấy chuyện như trang điểm này nọ không thể làm khó được Lý Hồng Khinh, thế nhưng Diêm Hàn chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thời trang, bản chất mục tiêu cũng không phải là để người xem cậu, cho nên kiên quyết từ chối đối phương.
Lý Hồng Khinh xoa tay hầm hè nóng lòng muốn thử "..."
Hai người ở trong phòng hóa trang giằng co một hồi, cuối cùng là khi hệ thống sắp cảm thấy bọn họ vi phạm quy định, mới có người thối lui —— Diêm Hàn đồng ý cho Lý Hồng Khinh bôi tí son cho cậu.
Sự thật là cách ăn mặc không hợp với mặt mộc của cậu, huống chi là dưới ánh đèn hộp đem, khuôn mặt được trang điểm trông khí sắc tốt hơn một chút, cũng sẽ hấp dẫn người nhìn hơn.
Làm là phải làm cho tới.
Vì điểm Diêm Hàn thỏa hiệp.
Thế nhưng cũng may, làn da của cậu vốn hoàn mỹ không tỳ vết, so với người bôi phấn nền thật dày cũng che không được lỗ chân lông cùng mụn tốt hơn không biết bao nhiêu lần, không lót nền trông cũng đã vô cùng tốt.
Nói như vậy, chỉ cần hơi sửa lông mày một chút, lại tô thêm son môi đỏ rực, "em gái" học sinh thanh thuần hoàn toàn biến thành "nữ lang" vũ mị gợi cảm.
Biến hóa quá lớn, Diêm Hàn đứng trước gương suýt thì nhận không ra mình!
Bước cuối cùng chính là che giấu đặc điểm phái nam, mang quần bảo hộ, lại đeo miếng dán ngực, may mắn Lý Hồng Khinh không có lên cơn mà tìm cho cậu áo khoét V sâu thật, tuy bây giờ trông Diêm Hàn vẫn không có ngực, nhưng vóc dáng cậu cao, còn gầy, rất nhiều cô gái có tỉ lệ như thế này đều phẳng, mang váy ngang ngực cũng không có đột ngột chút nào.
Càng không nói đến đây là gay bar, gay thường không hứng thú với em gái, cậu quá gợi cảm ngược lại càng không làm người ta chú ý.
Chính là muốn cảm giác phẳng như có như không, làm người ta nhịn không được phải nhìn cậu, đồng thời còn phải suy đoán giới tính của cậu, hiệu quả mới cao được.
Mà để theo đuổi cảm giác hư hư thật thật này, cố ý làm người ta đoán không ra, Lý Hồng Khinh còn vô cùng tâm cơ mà buộc tấm khăn lụa lên cổ Diêm Hàn.
Kiểm tra thấy hết thảy đều thỏa đáng, Diêm Hàn mang theo Lý Hồng Khinh, lạnh mặt ra khỏi phòng hóa trang, lúc này bên ngoài chỉ mới trôi qua hai phút.
Hai phút là thời gian đi vệ sinh bình thường, sẽ không khiến người khác nghi ngờ.
Nhưng vấn đề là cái nhà vệ sinh của quán bar này chỉ có hai gian, lúc này người vào cũng nhiều, cho nên chờ Diêm Hàn đẩy cửa đi ra, bên ngoài đã có mấy người xếp hàng...
Chính là ba tiểu thụ trang điểm trông rất tinh xảo.
Một khắc Diêm Hàn đẩy cửa, xuất phát từ loại phản ứng đối với đồng loại, ba người đồng thời nhìn về phía cậu, sau đó từng người từng người một, hoàn toàn không màng đến sân khấu mà hít sâu một hơi!
Diêm Hàn cũng không ngờ vừa mới thay đồ xong đã gặp trúng ba người, cậu cũng sửng sốt một chút.
Không vì cái gì khác, chỉ là giá trị trên đầu ba người kia không ngường tăng lên, trong nháy mắt biến thành con số 90 vô cùng hấp dẫn người ta, khiến người ta vô cùng vui vẻ vô cùng thoải mái.
...!Một màn mình mong chờ nhất cuối cùng cũng xảy ra, cảm giác cứ như sau khi không ngừng nổ lực thì đạt được điểm cao ấy, Diêm Hàn cảm thấy mỹ mãn, nhịn không được nở một nụ cười nhiệt tình như lửa với bọn họ.

Ba người đối diện:!!!
Hoàn toàn quên mất mình tới đây để đi vệ sinh, không, bọn họ đến mình là ai cũng quên rồi, đầy mắt đều là mỹ nữ váy trắng, khuôn mặt tinh xảo đến tột đỉnh?
Ba người đưa mắt nhìn nhau, đều không chắc lắm.
Nếu ở bên ngoài, có nhan sắc đó lại ăn mặc như vậy, chắc chắn là phụ nữ.
Nhưng đây là gay bar thường xuyên có nữ trang đại lão lưu tới nha!
...!Từ góc độ hiện tại, nhìn khung xương người này hẳn là không nhỏ, nhưng nhìn toàn thân lại không dám xác định.
Nhưng nếu là phụ nữ, sao lại đeo khăn lụa lên cổ làm gì?
Hơn nữa cô gái xinh đẹp như vậy sao lại đến gay bar?!
Ba người đang mê mang, hai bên đối mặt nhìn nhau, nhưng không ai nói chuyện.
Thẳng đến khi gian vệ sinh mỹ nữ bước ra truyền đến một giong nam tục tằng, còn mang theo mùi vị thô bạo "Cậu thất thần gì đấy? Nhanh ra ngoài coi, muốn nóng chết anh đây à?"
Ba người:...???
Từ từ...!Người đẹp cùng một người đàn ông, ở trong cùng một gian WC?!
Đây là quán bar.
Là cái loại thường xuyên mở đến đêm khuya, ở bên trong thiên lôi câu địa hỏa, chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Đừng nhìn bây giờ là ở WC, hồi trước cũng không phải chưa có ai từng làm ở chỗ này.
Cho nên...?!!
Thế nhưng đón ánh mắt kinh sợ của ba người, phản ứng của mỹ nữ vô cùng bình tĩnh.
Cậu hơi nâng chân bước xuống bậc thềm, đế giày cao gót mảnh khảnh tiếp xúc mặt đất vang lên cái "cốp", lúc cái chân ấy đặt xuống đất còn lộ ra một đoạn chân trần mảnh khảnh.
Ngay sau đó cái chân khác cũng bước ra, cho tới khi đầu gối dựng thẳng, vóc dáng còn cao hơn mấy người đối diện nửa cái đầu.
Mỹ nữ thần sắc vô cùng bình tĩnh mà vỗ vỗ cái váy, rồi sau đó người đàn ông ở chung một gian với mỹ nữ cũng lộ mặt...!Nếu người kia cũng là nam nhân.
Lý Hồng Khinh hoàn toàn không suy xét đến bên ngoài có người, thấy ba người đối diện bộ dáng chết lặng toàn tập, anh ta cũng bước xuống, còn làm bộ làm tịch mà rửa tay.
Thế nhưng Diêm Hàn cũng không có thành thành thật thật mà chờ anh ta rửa tay cho xong.
Cậu trực tiếp ra khỏi nhà vệ sinh, đi về phía quầy bar.
Chỉ đi có hai phút, bên ngoài đã thay đổi nhạc nền, cột sáng màu sắc sặc sỡ trên đỉnh đầu lia qua lia lại sàn nhảy, mọi người điên cuồng vặn vẹo dáng người...
Nhưng tuy là thế, tuy là ánh sáng chung quanh ảm đạm, nơi Diêm Hàn đi qua cũng hấp dẫn ánh mắt của một đám người.
Cũng giống như ba người suy đoán giới tính của cậu trong nhà vệ sinh, mọi người nếu không trầm mê diện mạo của cậu, thì là suy tư xem cậu là trai hay gái.
Chờ đến khi lần nữa ngồi xuống quầy bar, bartender dứt khoát "Quào" một tiếng, dưới ánh mắt kinh diễm của đối phương, Diêm Hàn bình tĩnh mà hút hớp nước trái cây đã nhờ anh ta trông giúp, vui mừng mà nhận lấy 100 giá trị kinh diễm từ đối phương.
Chỉ ngồi như vậy có một lát, giá trị kinh diễm cậu thu được cũng đã vượt quá 3000.
Má nó chớ, nếu không phải cố kỵ hình tượng đại ca của mình, lúc này cậu đã sớm vui vẻ mà chạy ra ngoài một vòng!
Lúc này Lý Hồng Khinh cũng về tới quầy bar, còn trách cậu không chờ mình.
Thế nhưng sau khi biết Diêm Hàn thu được giá trị kinh diễm, lại nhịn không được vui vẻ thay cậu...!Thuận tiện dương dương tự đắc.
Lý Hồng Khinh chỉ vào sân khấu chính giữa, dưới tiếng nhạc oang oang, không thể không tiến đến bên tai Diêm Hàn hô "Tốt nhất là cậu nên ra nhảy một đoạn đi, không chừng hơn vạn luôn đấy!"
Nhìn sang hướng Lý Hồng Khinh chỉ, nhưng phàm là dám lên sàn nhảy đều là nhảy tốt, vô cùng tự tin với bản thân, hiện tại trên sàn không không phải mỹ nam mang các kiểu quần áo táo bạo, trang điểm hoa hòe lồng lộn.
Chẳng qua từng người từng người một, trông đều không có ai làm 1 nổi.
Diêm Hàn có hơi thiếu hứng thú, cũng không đánh giá, xem bọn họ không bằng đi xem anh trai bartender.
Nhưng vừa quay đầu liền phát hiện Lý Hồng Khinh bên cạnh đã lao vào anh trai bartender cơ bắp nào đó từ bao giờ, lao còn rất nóng vội...
Yên lặng thu hồi tầm mắt, Diêm Hàn cũng không có đi quấy rầy hai người bọn họ, câu dừng một chút, rồi sau đó cứ như hạ quyết tâm, từ hàng ghế quầy bar đứng dậy, xuyên qua đám người đi đến cạnh sàn nhảy, động tác lưu loát mà bước lên.
"..."
"Quào!!"
Váy áo màu trắng lay động giứa sàn nhảy, lúc Diêm Hàn đi lên lộ cánh tay ra, những người trên sàn trùng hợp thấy cảnh đó lập tức điên cuồng thét chói tai.
Diêm Hàn cũng không nhảy, nhưng lắc lư thì vẫn được, dù sao chỉ cần có thể hấp dẫn tầm nhìn của người khác là tốt rồi.
Mọi người đều chơi rất high, dưới bầu không khí nhiệt liệt thế này cùng càng không kiêng nể, có người huýt sáo với Diêm Hàn, có người nhìn cậu ánh mắt tràn ngập ghen ghét.
Tình cảnh bên trong gay bar tương đối rõ ràng, ban đêm cùng hắc ám lại càng khiến con người ta bại lộ bản tính.

Chỉ nói những người đang ở trên sân khấu, bọn họ vốn là tồn tại lóa mắt nhất ở đây, nhưng bây giờ lại bị người khác cướp đi sự chú ý, tự nhiên sẽ có người không phục.
Nhưng Diêm Hàn cũng không thấy sao cả.
Cậu tới đây cũng không phải để câu trai tìm bạn, cũng không phải để làm mọi người thích cậu, chỉ cần trang phục của cậu đủ khiến cho người khác phải chú ý là được.
Nhận lấy toàn bộ giá trị kinh diễm do mấy bé 0 yêu dã sinh ra, Diêm Hàn lộ ra nụ cười cảm kích với họ.
Trên thực tế, phàm là người càng ghen ghét cậu thì giá trị kinh diễm lại càng cao, đến chuyện mặc váy bò lên sàn nhảy đại ca còn làm được, da mặt đã sớm dày như tường thành, nào thèm để ý chút ghen tỵ ấy chứ.
Rất nhanh, mấy 1 duy nhất trên sàn nhảy cũng bị cậu hấp dẫn tầm mắt, thậm chí còn có một người đàn ông cơ bắp cuồng dã, ăn mặc bừa bãi nhảy lên, dạo quanh người Diêm Hàn một vòng, cùng cậu nhảy một khúc.
Bầu không khí trong quán bar lại lần nữa sôi trào.
Sàn nhảy là nơi cho nhóm 0 triển lãm bản thân, nhảy cho 1 mà mình ái mộ, hiện tại có 1 chạy lên, vậy chứng minh đã có người không ngăn cản được mị lực, không thể tự kiềm chế nữa rồi.
Kịch liệt lay động dưới ánh đèn, Diêm Hàn nghe thấy 1 kia hỏi cậu "Rốt cuộc em là nam hay nữ?"
Lãnh đạm lưu chuyển đôi mắt, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn đối phương một cảnh, chỉ cho người ta cảnh tượng thoáng nhìn kinh hồn, chứ Diêm Hàn không trả lời vấn đề của anh ta.
—— Ngại quá anh trai, anh không phải gu tôi.
Cậu thích loại hình mặc đồ nhìn gầy cởi đồ có thịt cơ, anh trai trông giống huấn luyện viên thể hình này thật sự không phải gu của Diêm Hàn.
Thế nhưng không nhìn trúng thì không nhìn trúng, nhảy chung một lát Diêm hàn sẽ không từ chối.
Tuy cậu cong, nhưng chưa từng lăn lộn trong cái vòng này, đối với cái quần thể gay này cũng không hiểu biết mấy.
Nhưng Diêm Hàn không mất hứng, từ khi anh bạn này lên sàn nhảy, cậu càng thu thêm nhiều sự chú ý, giá trị kinh diễm cũng bùng nổ, cậu vẫn rất vui lòng phối hợp với động tác của đối phương, nhảy đến vô cùng nóng bỏng.
Buổi tối hôm nay đại ca bung xõa bản thân.
Ngoại trừ vì điểm số, cái cảm giác lấy thân phận đàn ông để tồn tại làm Diêm Hàn cảm thấy rất thoải mái.
...!Tuy rằng cậu mang váy, nhưng ít ra người khác sẽ không cam chịu rằng cậu là con gái.
Không biết có phải do áp lực lâu ngày hay không, giờ khắc này Diêm Hàn cảm thấy tâm lý mình có một loại thả lỏng cùng khoái cảm kỳ dị.
—— Ít nhất ở đây có bị lộ hàng cũng không làm người ta cảm thấy kinh hoàng.
—— Ít nhất ở đây không có ai nhận ra cậu, cậu có thể làm bản thân.
...!Ở chỗ này mà gặp người quen chắc cũng khó, dù sao người cậu quen trong thành phố này chỉ có bạn học với giáo viên.
Giáo viên hẳn là không có khả năng, Lý Hồng Khinh trà trộn ở đây lâu ngày, hẳn đã sớm rõ.
Còn bạn học lại càng không thể, mới là mấy đứa nhỏ mười mấy tuổi thôi mà, ai lại đến cái nơi này sớm như vậy...
Đang nghĩ thế, Diêm Hàn liền nghe thấy dưới sàn vang lên trận xôn xao...!Hoặc nói là một trận thét chói tai rất điên cuồng.
Là điên cuồng thật đấy, âm thanh còn có thể xuyên qua tiếng nhạc đinh tai nhứt óc truyền đến chỗ cậu...
Xuất phát từ tò mò, Diêm Hàn ngẩng đầu nhìn qua, đứng ở chỗ cao nên tầm nhìn của cậu tốt hơn người khác, cũng rất thuận lợi mà thấy được...
Giữa đám đông xô đẩy, bọn họ kích động điên cuồng tụ tập về phía một người, nhưng cũng chỉ là tụ tập, người kia khí chất lạnh lùng, những người xung quanh nhịn không được mà tới gần hắn, rồi lại kỳ dị mà không dám chân chính tiếp xúc, bốn phía xung quanh hắn hình thành một khoảng không gian như có như không.
Mà hướng đám đông đang nhào qua...
Là một hàng ghế dài đối diện sàn nhảy.
May mà không phải bên này!
Nhưng Diêm Hàn không kịp nghĩ nhiều, giây trước còn nhảy cùng mãnh nam, giây sau đã như con thỏ mà nhảy xuống sàn.
Không dừng chân mà chạy về phía quầy bar, Diêm Hàn một phen túm lấy Lý Hồng Khinh khiến anh ta quay đầu lại, bản thân cũng rụt theo, một bên che mặt anh ta, một bên phát ra âm thanh rít gào từ sâu thẳm trong linh hồn "Đậu má không xong, là Lâm Kiến Lộc! Cậu ta sao lại chạy tới đây?!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui