Ba Năm Sau Khi Tái Sinh Tôi Phát Hiện Mình Đã Xuyên Qua Một Cuốn Sách


Nghe vậy, anh Bảy khịt mũi tỏ vẻ xem thường.


Theo anh, nếu ông Kỷ sống với Điền Tiểu Nga suốt hai mươi năm mà vẫn ổn thì chứng tỏ cả hai đúng là “nồi nào úp vung nấy”, cùng một giuộc mà thôi.


Chuyện hôm nay tuy khiến An Nhiên có chút tủi thân, nhưng nếu có thể hủy hôn thì càng tốt.


Từ đầu, anh Bảy đã không hài lòng với Kỷ Việt, cũng đã muốn hủy bỏ hôn ước này, chỉ tiếc là mình không có quyền quyết định.


Mấy hôm trước, khi Kỷ Việt đến nhà, anh Bảy có chút thay đổi, nghĩ nếu Kỷ Việt tranh thủ mang An Nhiên theo khi anh ấy đi lính thì cũng đáng để cô lấy.


Nhưng còn chưa kịp tìm cơ hội nói chuyện này, mẹ của Kỷ Việt đã làm ra chuyện đáng xấu hổ như thế.


Có lẽ là anh quá sớm an tâm? Lúc này, dù Kỷ Việt có quỳ xuống xin lỗi anh đi chăng nữa, anh cũng không bao giờ đồng ý để em gái mình dính líu với nhà họ Kỷ.


Anh Tư khác với anh Bảy, dù sao cũng là xã trưởng, không thể nói chuyện quá cứng rắn nên đành để anh Bảy đi cùng, lỡ có gì sẽ hết lòng đứng cạnh anh trai để hỗ trợ.


Hai anh em giữ trong lòng chuyện này, đạp xe hết sức, quãng đường hai giờ mà chỉ một tiếng rưỡi đã đến nơi.


Kỷ Việt ra mở cửa, thấy hai anh em nhà họ Lâm đến, sắc mặt trắng bệch.



Anh muốn nói gì đó để ngăn họ lại, nhưng anh Bảy đã không để cho anh ta có cơ hội.


Đừng nghĩ rằng anh Bảy chưa từng làm lính thì không biết chút võ nghệ nào.


Anh chỉ nhẹ nhàng bẻ tay, lập tức chạm vào khớp xương tay của Kỷ Việt, khiến anh ta phản xạ buông tay.


Anh Bảy thản nhiên đẩy cửa, bước vào.


Kỷ Việt mặt xám ngoét, đi lẽo đẽo theo hai anh em nhà họ Lâm.


Vào đến nhà, cha của Kỷ Việt đã về.


Hôm nay là ngày nhà họ Lâm đến chúc Tết, ông Kỷ vốn định ở nhà, nhưng vì bị xã trưởng gọi đi, nên đành phải ra ngoài.


Trong bữa tiệc, xã trưởng hỏi thăm về Kỷ Việt khá nhiều, khiến ông có chút ngạc nhiên nhưng vẫn đáp lại.


Mãi sau, khi nghe xã trưởng nhắc đến con gái ông, ông Kỷ mới nhận ra chuyện có gì đó không ổn.


Linh tính báo có chuyện chẳng lành, ông ăn nhanh cho xong rồi lập tức tìm cách về nhà.



Ông đoán ngay là chắc hẳn có liên quan đến vợ mình.


Không ngờ, vừa về đến nhà chưa kịp hỏi, thì con trai đã ném ngay một “quả bom”

vào mặt ông: nhà họ Lâm muốn hủy hôn.


Ông Kỷ lập tức giận dữ, chẳng cần hỏi cũng biết là chuyện tốt do vợ mình gây ra.


Hôn sự với nhà họ Lâm, không chỉ khi xưa mà ngay cả bây giờ, ông vẫn rất hài lòng.


Nhìn nhà họ Lâm mà xem, bốn anh em, anh cả là xã trưởng, các em đều là công nhân ở huyện.


Ai cũng ăn lương nhà nước.


Ngược lại, nhà mình thì khác, bản thân ông không nói, nhưng trên Kỷ Việt còn hai anh trai nữa, chẳng ai có tiền đồ, chỉ làm ruộng mưu sinh.


Lấy được người nhà họ Lâm, tương lai có thể khác xa.


Nhìn các anh của An Nhiên yêu thương cô thế nào, ai mà nỡ để cô phải chịu khổ ở nhà chồng? Khi ấy, họ chắc chắn sẽ giúp đỡ gia đình ông rất nhiều.


Thế nhưng, bao nhiêu tính toán của ông đều bị vợ làm cho hỏng bét.


Đã không giúp được gì, bà ta còn làm những chuyện kéo ông lại phía sau.


Khi hai anh em nhà họ Lâm đến, ông vừa mới dứt lời mắng vợ xong, đang nghĩ xem nên đối phó ra sao.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận