Ba Người Tính Phúc Sinh Hoạt

“Đinh Vũ?” Địch Nhã và Tần Vũ vừa ra khỏi văn phòng liền thấy Đinh Vũ đang đi tới.

“Địch tổng, phương án lúc nãy chúng ta mới thảo luận tôi vừa sửa lại một chút, nên muốn đưa tới cho ngài xem qua” Đinh Vũ đi tới trước mặt hai người, đưa văn kiện cho Địch Nhã, lại thoáng nhìn qua tay của Địch Nhã và Tần Vũ đang nắm cùng nhau.

“Công tác cũng không cần làm gấp như vậy, đừng quá vất vả, nhớ chú ý nghỉ ngơi. Văn kiện tôi sẽ cầm về nhà tối nay xem, ngày mai sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục. Tiểu Vũ, giữ áo khoác hộ anh ” bởi vì một tay nắm tay Tần Vũ, một tay cầm áo khoác nên Địch Nhã không thể cầm văn kiện của Đinh Vũ đưa cho. Nhưng Địch Nhã lại không buông bàn tay Tần Vũ ra mà đem áo khoác đưa qua tay kia của y rồi mới tiếp nhận văn kiện.

“Cám ơn Địch tổng quan tâm” Đinh Vũ cười cười nhưng lại có chút gượng ép.

“Địch Nhã, còn không mau tăng lương cho Đinh Vũ. Nhân viên tốt như vậy mà bị người khác cướp đi thì anh có khóc cũng không kịp đâu!” Tần Vũ cười đung đưa bàn tay đang nắm lấy tay Địch Nhã.

“Đinh Vũ nghe rồi đấy, đã có người lên tiếng thì ngày mai tôi sẽ thông tri với bộ tài vụ tăng lương cho cậu. Nếu không còn việc gì nữa chúng tôi đi trước, cậu cũng sớm tan tầm rồi về nhà nghỉ ngơi đi” Địch Nhã quay sang Tần Vũ liếc mắt một cái, ngược lại cười chân thành với Đinh Vũ, hắn thật sự sẽ tăng lương cho Đinh Vũ.

” Vâng, được rồi!” Đinh Vũ nghiêng người nhường đường cho Địch Nhã và Tần Vũ, nhìn hai người nắm tay nhau rời đi, ánh mắt của hắn ảm đạm, thùy mắt xuống (buông mi xuống)

Trở lại văn phòng của mình, Đinh Vũ sửa sang lại một số văn kiện trên bàn, một số vật phẩm vụn vặt cần bỏ vào ngăn kéo. Mở ra ngăn kéo, một tấm ảnh. Trên bức ảnh là Địch Nhã thoạt nhìn so với hiện tại ngây ngô hơn vài phần, mặc áo cử nhân cười đến vô cùng sáng lạn.

Bức ảnh này là năm đó Đinh Vũ trộm được từ trong tủ kính của trường. Cũng đã giữ được 4 năm, ảnh chụp đều đã có chút ố vàng. Ngón tay của Đinh Vũ nhẹ di chuyển trên bức ảnh, chậm rãi xẹt qua mặt Địch Nhã.

Tuy rằng năm đó khi Đinh Vũ nhập học thì Địch Nhã đã tốt nghiệp rồi, y ngay cả bản thân Địch Nhã còn chưa bao giờ gặp qua. Nhưng Địch Nhã đã từng là nhân vật nổi bật trong trường học, nên thường xuyên được đem ra làm tấm gương răn dạy bọn họ. Đinh Vũ cũng theo đó nhớ kĩ cái tên này mãi cho đến khi nhìn thấy ảnh chụp của Địch Nhã trong tủ kính. Đinh Vũ ở trước tấm ảnh chụp dừng lại thật lâu rồi ma xui quỷ khiến thế nào lại trộm bức ảnh đó xuống. Trong mấy năm đại học, Đinh Vũ luôn cố gắng giành kết quả tốt nhất. Mỗi khi gặp khó khăn hay không chống đỡ được nữa hắn sẽ lấy tấm ảnh kia ra nhìn một cái. Sau khi tốt nghiệp, Đinh Vũ nghe nói Địch Nhã tự mình mở công ty liền không chút do dự đi phỏng vấn xin việc. Gặp được Địch Nhã trong đời thật cũng soái khí y như trong ảnh chụp chỉ là phần ngây ngô ngày nào không còn, hiện tại là 1 nam nhân thành thục tao nhã, cả người thoạt nhìn càng phong thái bức người. Đinh Vũ bởi vì thành tích nổi trội xuất sắc trong trường học mà phỏng vấn thành công. Đinh Vũ thề phải làm được tốt nhất để khiến cho Địch Nhã phải chú ý tới mình. Tất cả cố gắng quả không uổng phí, Đinh Vũ được Địch Nhã chú ý tăng lên chức quản lý thị trường. Cuối cùng khi gần bước tới gần Địch Nhã, Đinh Vũ còn chưa kịp cao hứng thì biết bên người Địch Nhã đã có Tần Vũ.

………………….ta là phân cách tuyến thời gian……………………

“Đinh Vũ, ý kiến sửa chữa của cậu tôi đã xem qua, những điều không hợp lý tôi đã chú giải ở bên cạnh rồi. Cậu xem lại có gì cần cải biến gì nữa không” ngày hôm sau vừa đi làm, Địch Nhã liền gọi Đinh Vũ vào văn phòng, đem văn kiện đã xem tối qua đưa cho y.

” Vâng, vậy Địch tổng tôi xin đi làm việc trước” Đinh Vũ tiếp nhận văn kiện chuẩn bị rời khỏi văn phòng.

” Đợi đã Đinh Vũ, cậu thu xếp công việc của mình 1 chút, cuối tuần chúng ta sẽ xuất ngoại một chuyến. Có một đại hộ khách đối với công ty chúng ta cảm thấy hứng thú, tôi nghĩ cho cậu thử xử lý kế hoạch này” Địch Nhã gọi Đinh Vũ đang chuẩn bị rời đi.

“Hai người chúng ta đi cùng nhau!?” Đinh Vũ chỉ chỉ Địch Nhã rồi lại chỉ chỉ chính mình, vẻ mặt không thể tin ngây ngẩn cả người.

“Đúng vậy, có gì bất tiện sao?” Địch Nhã nhướng mày, có chút buồn cười nhìn biểu tình ngơ ngác của Đinh Vũ.

“Không….không có. Cùng với tổng tài đi công tác nhất định sẽ giúp tôi tiến bộ nhiều hơn, đa tạ tổng tài đã đề bạt!” biểu tình của Đinh Vũ chuyển từ ngốc lăng thành mừng như điên, nói năng đều có chút đứt quãng, lộn xộn.

“Đó là vì năng lực của cậu rất tốt tôi mới đề bạt. Không còn việc gì nữa, cậu ra ngoài làm việc đi” Địch Nhã cười lắc đầu. Bình thường Đinh Vũ ổn trọng, trầm ổn, mặt trời có làm tan thì y cũng không thay đổi sắc mặt. Cảm xúc biến hóa rõ ràng như hôm nay quả thật là hiếm có.

” Vâng!” Đinh Vũ trả lời, mặt tươi cười rạng rỡ ra khỏi văn phòng.

Tác giả:

3p quá khó viết cho nên cuối cùng có lẽ sẽ biến thành 2 v 2!?!

Làm gì có chuyện đó!!!

Sắp tới hẳn là lấy Địch Nhã và Tần Vũ xx00 làm chính rồi mới tới Kim Y và Tần Vũ yy, rồi mới tiếp tục tán tỉnh….rồi chương tiếp theo lại tiếp tục H….

Lynz: =.= bà tác giả này hâm mà thích dọa rồ độc giả lắm cơ!

Shoorin: thử 2 vs 2 xem, ta đốt nhà tác giả cho koy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui