" Á á á á á á á!!!!!!!! "Từ trong bóng tối lao ra một cái thi thể lạnh ngắt, trên đầu vô số những con dao găm cắm lút cán.
Khắp người dậy lên cái mùi gây của xác người, mùi tởm lợm của xác chết.
Yến Nhi giật mình ôm lấy cánh tay rắn rỏi của Tùng, bộ ngực đồ sộ của cô ép lấy hắn.
Hơi ấm từ cô truyền sang hắn lên tận tới não làm hắn phê tê lê mê." Không được! Không được! Mình đã có lớp trưởng rồi! "Hắn tách cô ra khỏi hắn, Yến Nhi cũng biết ý mà rời bỏ cánh tay Tùng, có chút lưỡng lự.
Cả hai bước ra khỏi căn nhà ma.
Trước đó dù hắn đã từ chối nhưng cô vẫn muốn thử cái trò " cảm giác mạnh ".
Kết quả là cái người sung nhất lại tạch trước." Này! "Tùng áp lon coca lạnh mà hắn mua từ máy bán nước tự động gần đó lên má Yến Nhi.
Cô nhận lấy lon nước rồi tiếp tục ngồi trên chiếc ghế gỗ, Tùng cũng ngồi xuống bên cạnh nhưng có vẻ giữ khoảng cách.Cả hai ngắm nhìn những ánh đèn đủ màu thắp sáng cả một khoảng trời nơi đây.
Những ngọn đèn dọc các tàu lượn siêu tốc, những cột đèn cách đều hai bên đường đi dát đá và....!cả những ánh đèn từ chiếc đu quay khổng lồ phía xa đằng kia.Ánh mắt Tùng đờ đẫn, hắn không biết khoảng thời gian yên bình này có thể tồn tại với hắn bao lâu.
Hắn thấy mình quá yếu đuối, quá nhỏ bé.
Sức mạnh của hắn chả là gì cả, chẳng ai chống lưng cho hắn.
Việt Quốc Tu Giả? Hắn chẳng dính dáng, chỉ là một chút liên quan.Cứ nghĩ tới tương lai, hắn lại thấy cảnh từng người, từng người thân ra đi vì sự yếu đuối của hắn.
Những kẻ có hệ thống ai ai cũng chỉ trong 20 chương liền biến cường, mạnh mẽ.
Còn hắn? Suốt thời gian vừa rồi, hắn cảm giác mình như chỉ có giậm chân tại chỗ không nhúc nhích gì cả.
Hắn thấy...." Đôi khi....thay vì suy nghĩ! Ta nên phó mặc cho cuộc đời quyết định.
"Câu nói của Đặng Yến Nhi cắt ngang giòng suy nghĩ, phá tan đi cái bi quan của hắn.
Cứ như thể tâm can hắn có gì, cô đều nghe thấy.
Chất giọng của cô trầm ổn, làm cho người nghe có cái cảm giác an tâm.
Sao bây giờ hắn mới thấy?" Mặc dù không biết cậu nghĩ gì, nhưng tôi thấy vẫn nên là nói thế.
Hay cậu có gì liền tâm sự với tôi? Biết đâu lại giải tỏa được căng thẳng? "Vừa nãy cô tình cờ thấy được những biểu hiện bất an trên gương mặt luôn toát ra mị lực với phái nữ kia.
Tình cờ! Tất cả chỉ là tình cờ thôi nhá? Không phải cô lén lút luôn quan sát hắn đâu! Không hề!Tùng khi nghe thế cũng có chút thư thái.
Liền tâm sự với cô bằng dăm ba câu chuyện trên lớp hay vài câu chuyện phiếm giết thời gian.
Tất nhiên hắn không đả động gì đến băng Huyết Lòng hay hệ thống cả...." Ngày hôm nay làm tốn thời gian của cô rồi! "" Không sao! Có thể chia sẻ bớt đi gánh nặng trên vai cậu là khiến tôi vui rồi.
"Tùng và Yến Nhi đứng chờ tại một cái trạm dừng chân xe bus.
Từ đằng xa xe bus lao tới hắn vẫy tay chào cô.
Trước khi nhảy lên xe, Đặng Yến Nhi làm một cái hành động bất ngờ với hắn.Chỉ thấy cô quay đầu lại, hôn lên môi hắn thật nhanh, sau đó liền nhanh chóng lên xe, cánh của xe bus từ từ khép lại.
Tùng có chút ngẩn ngơ rồi nhìn theo chiếc xe bus màu xanh khuất dần vào đêm tối.Lang thang vô định trong đêm, ngắm nhìn bóng tối.
Hắn cứ vu vơ như vậy mà bước đi.
Đồng hồ điểm 12 tiếng báo hiệu một ngày mới bắt đầu._____END CHƯƠNG_____Thông báo từ Tác giả:Mình biết kết chương ở đây hơi ngắn, nhưng vì một số vấn đề về cốt truyện bắt buộc phải nhanh chóng hết chương, tránh việc spoil quá nhiều từ việc đặt tên chương bởi hai thứ không liên quan gì đến nhau, mong mọi người thông cảm..