Ba Trăm Năm Không Gặp Thượng Tiên

Từ đó cho thấy một điều.

Đây đúng là một phương pháp không ổn thoả, dựa vào tính cách của Hoa Tín, hẳn sẽ không dùng.

Như vậy...

Ô Hành Tuyết như nhớ ra cái gì, lại dùng ủng bạc đẩy chân Tiêu Phục Huyên một cái: "Người ở Tiên Đô, có phải thường thích ném phân thân để dạo chơi nhân gian phải không?"

Lúc trước bọn họ nhìn thấy quan tài của Tiêu Phục Huyên ở Thương Lang Bắc vực, Ninh Hoài Sam đã nhắc tới. Còn nói đây là chuyện mà thần tiên rất thích làm, phân thành bao nhiêu cũng không thành vấn đề.

Giống như Tiêu Phục Huyên trước mặt.

Nhưng mà Tiêu Phục Huyên lắc đầu mà phủ nhận: "Cũng không được."

Tiêu Phục Huyên lại nói: "Thân thể tiên ma đều giống nhau."

Ô Hành Tuyết lặng lẽ ngậm miệng, nhướng mày.

Thiên Túc từ trước đến nay ít nói lại vội vàng nói một câu như vậy, sao hắn có thể không hiểu chút ý tại ngôn ngoại này.

Hắn nói: "Ta cũng không đến mức cái gì cũng phải thử xem."

Tiêu Phục Huyên nhàn nhạt thốt ra một câu: "Khó nói."

Hắn tự xem xét lại lương tâm một phen, phát hiện cũng không ngộ ra được kết quả gì. Đành ngượng ngùng từ bỏ mà nói: "Cho nên Hoa Tín không có khả năng như vậy... đúng không?"

Tiêu Phục Huyên lại không trả lời ngay.Hắn nhíu mày, trầm ngâm thật lâu, sau đó lại cảm thấy đây có lẽ là phỏng đoán gần nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui