Bá Võ


Sở Hi Thanh chờ đến khi cơn đau trong xương kia biến mất hoàn toàn, lúc này hắn mới đúng lên, rút đao ở bên hông, chém một cái măng đá ở bên cạnh.

Truy phong đao pháp được Dưỡng Nguyên Công tầng hai kích phát, đúng là nhanh hơn không ít, đại khái là nhanh hơn sáu phần mười.

Sức mạnh cũng được tăng trưởng, còn rốt cuộc là tăng trưởng bao nhiêu thì Sở Hi Thanh không thể tính toán được, hắn cũng không phải máy đo.

Sở Hi Thanh thỏa mãn mà thu đao vào vỏ.

Hắn nhìn về phái cột “Võ ý” của mình.

Chỉ cần mười điểm võ đạo là có thể tăng võ ý của mình lên tầng thứ hai.

Có điều, sau khi Sở Hi Thanh cân nhắc thì hắn vẫn từ bỏ suy nghĩ này.

Đúng là võ ý có tác dụng rất mạnh trong chiến đấu, nhưng cũng sẽ hao tổn tinh thần của hắn, sau khi tăng lên vừa có lợi mà vừa có hại.


Sở Hi Thanh quyết định chờ một chút, hai canh giờ nữa là sẽ đến ngày mùng 1 tháng 8, là thời gian Võ đạo bảo khố làm mới.

“Chúng ta đi thôi, nghe nói tuyệt đối không thể ở một chỗ quá lâu khi ở sâu bên trong Hỏa Cốt Quật, như vậy sẽ hấp dẫn tà mà đến đây.

”Sở Hi Thanh đi đến trước người Thiết Tiếu Sinh, rồi cúi người cõng Thiết Tiếu Sinh lên.

Đây là một nam nhân, nên không thể bảo Lục Loạn Ly cõng được.

Lục Loạn Ly không khỏi chậc một tiếng: “Ngươi còn định dẫn hắn đi theo à? Hai chúng ta chạy trốn đã khó khăn rồi, còn muốn mang một gánh nặng à?”Chắc hẳn là vì người này nên Long gia mới điều động nhiều người như vậy, phong tỏa toàn bộ Hỏa Cốt Quật, trăm bước một đội, hai trăm bước một trạm gác.

Sở Hi Thanh chỉ mỉm cười bất đắc dĩ, hắn nhìn tráng hán sau lưng mình: “Ta cầm thuốc của hắn, không thể thấy chết mà không cứu được.

Ngoài ra, hắn là phó kỳ chủ của Thiết Kỳ Bang, hắn sống sót, chúng ta sẽ có chỗ tốt cực lớn.

”Hiện giờ, hắn là Long gia đã là không chết không thôi.

Nếu như hai huynh muội bọn họ muốn tiếp tục sống ở quận Tú Thủy này, nhất định phải có lực lượng chống đỡ Long gia.

Sở Hi Thanh cho rằng không thể dựa vào cẩm y vệ, dù sao thân phận của bọn họ cũng là nằm vùng, cẩm y vệ không thể trực tiếp đứng ra.

Vì lẽ đó, nếu như có khả năng, thì hắn muốn mang Thiết Tiếu Sinh ra ngoài.

Nếu như Long gia đã không tiếc tất cả đều vây giết người này, vậy chứng tỏ người này có uy hiếp rất lớn với Long gia.

Ý tưởng của Sở Hi Thanh chính là, chỉ cần Thiết Kỳ Bang còn có lực uy hiếp Long gia, vậy Long gia sẽ không thể chia quá nhiều lực lượng để nhằm vào hai huynh muội bọn họ.

Thật ra thì Lục Loạn Ly cũng không quan tâm có mang Thiết Tiếu Sinh theo hay không, dù sao mấy ngày này, bọn họ sẽ phải chờ ở bên sâu trong quật chứ không thể ra ngoài được.

Nếu như không cần chiến đấu, vậy mang theo một người cũng không phải vấn đề gì lớn.


Nàng chỉ là đau lòng Sở Hi Thanh, gánh một người rất mệt.

Mà thân thể của Thiết Tiếu Sinh lại to lớn như gấu ngựa, ít nhất cũng phải nặng gấp ba lần người bình thường.

Với thân thể ốm yếu của Sở Hi Thanh, chỉ sợ chống đỡ vài ngày là sẽ không chịu nổi.

Sở Hi Thanh lại mờ mịt và không biết tâm tư của Lục Loạn Ly, hắn đã cõng Thiết Tiếu Sinh đi ra khỏi bãi đá.

Trọng lượng của người này đúng là cực kỳ nặng, cứ mỗi khi đi được một ngàn bước, thì hắn không thể không dừng lại để nghỉ ngơi.

Lục Loạn Ly thì đã thu hồi linh điêu, nàng cầm đao ở trong tay, hộ vệ ở bên cạnh Sở Hi Thanh.

Nàng tập trung tinh thần, cảnh giác quan sát bốn phía, cẩn thận phòng bị.

Sở Hi Thanh cõng một người, thân hình chậm chạp, nếu như bây giờ có một con rắn đen vòng vàng như lúc nãy, thì Sở Hi Thanh không thể phản ứng kịp.

Đúng lúc này, bọn họ nghe thấy tiếng nước suối róc rách.

Hai người nhìn nhau một chút, sắc mặt đều hiện lên vẻ vui mừng, sau đó bắt đầu tìm kiếm theo tiếng nước chảy.

Có người nói suối nước nóng trong Hỏa Cốt Quật có sức mạnh kỳ dị, khiến cho tà vật ở dưới này không dám lại gần.


Bọn họ có thể nghỉ ngơi một trận ở bên cạnh suối nước nóng này rồi.

Nhưng sau khi hai người đi đến gần, sắc mặt Lục Loạn Ly đã trầm xuống.

Đúng là có một suối nước nóng ở mảnh hang động phía trước bọn họ, hơi nước bốc lên mờ mịt.

Nhưng ở bên kia suối nước nóng, có hơn hai mươi thanh niên trai tráng mặc giáp da, tay cầm binh khí đi đến từ đối diện.

Người khiến cho Lục Loạn Ly để ý chính là một người thanh niên mặc áo xanh lam, mặt mũi như cú vọ, cõng một thanh trường kiếm.

Tại phía sau người này, còn có ba tráng hán mặc thiết giáp kín mít, khuôn mặt đều được ẩn giấu ở đằng sau giáp sắt.

Thanh niên đeo kiếm nhìn thấy mấy người bọn họ thì cũng rất bất ngờ, tiếp đó khóe môi hắn nhếch lên, nở nụ cười: “Xem ra vận may của chúng ta không tệ, lại tìm thấy cả nhân vật chính lẫn nhân vật phụ.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận