Một đường thuận lợi tiến vào Vũ Hạo đều không có gặp bất kì trở ngại nào Thông Thiên Nhãn mở ra đem bốn phương tám hướng xung quanh thu vào trong tầm mắt, bắt đầu thăm dò Cổ Điện .
Càng tiến sâu vào bên trong áp lực càng lúc càng bị đè nén , mỗi một bước chân của Vũ Hạo giờ đây giống như là nặng tựa ngàn cân vậy.
Tuy nhiên mỗi một sự vật sự việc đều có hai mặt lợi và hại của nó, ví dụ như hiện tại, mặc dù toàn thân như bị ngọn núi đè nặng xuống tới mức khó thở.
Nhưng chỗ tốt ở đây là qua thời gian có thể giúp cho tình trạng cơ thể của Vũ Hạo càng thêm dẻo dai hơn .
Cường độ thân thể khi trước còn đang ở mức Trúc Cơ , hiện nay còn có dấu hiệu tịnh tiến thêm một chút.
Đây quả là một chuyện tốt....
Vừa đi Vũ Hạo vừa suy nghĩ không biết nơi đây ẩn chứa huyền cơ gì mà cậu cảm giác như đồ vật ở bên trong lại khiến cho các đại môn phái ở Linh Châu vô cùng thèm khát .
Nơi đây là một toà đại điện vô cùng rộng lớn, với diện tích phải lớn hơn gấp hàng chục , hàng trăm lần Bá Vương Điện trước kia.
Toà cổ điện này cũng giống như là các toà cung điện của vua chúa kiếp trước của cậu vậy.
Được chia ra làm nhiều khu vực, với những dãy hành lang dài liên miên bất tận.
Vô số hành cung, phòng ốc, khuê các có đầy đủ nhưng chỉ là có chút tiêu điều , mục nát .
Thỉnh thoảng cậu còn phát hiện một ít đồ vật rơi vãi trên đường, đánh giá một hồi Vũ Hạo cũng chỉ thấy nó chỉ là phàm vật.
Chứ không có gì đặc sắc , tuy nhiên nếu đem mấy thứ đồ này đến những nơi thế tục như ở tiền kiếp thì nhóm khảo cổ học chắc phải là sướng tới phát điên khi phát hiện những loại đồ cổ bậc này .
" Đứng lại " còn đang mải mê suy nghĩ , bỗng nhiên có một tiếng quát to phát ra từ phía sau lưng Vũ Hạo.
Khẽ nhíu mày Vũ Hạo chậm dãi xoay người lại, mặc dù thu liễm khí tức nhưng không phải là tàng hình.
Việc này chỉ che dấu được những người dùng thần thức tra xét mà thôi ...
Trước mặt cậu lúc này là hai thân ảnh, một nam một nữ.
Tu vi trên người đám này là Nguyên Anh cảnh sơ kì , y phục trên người không phải hai màu hồng và bạch.
Cho nên không phải người của Xích, Bạch Long Môn , có thể hai người này tới từ một trong ba đại tông môn còn lại.
" Tiểu tử ta thấy ngươi vô cùng lạ mặt , hẳn chỉ là một con chuột nhắt may mắn đi vào mà thôi !!! " giọng nói chua ngoa của nữ tử vang lên .
Vũ Hạo không khỏi đánh giá nữ nhân này một phen, dáng người thì cũng tính là cao dáo , tóc dài tới lưng.
Chỉ là bộ ngực thì quá là nhỏ , hầu như là không có, nhưng bù lại con hàng này lại có bộ mông vểnh cong nảy nở vô cùng.
Mép môi lại có một nốt ruồi điển hình của mẫu đàn bà thị phi, chua ngoa .
Còn tên nam tử kia thì cũng tính là có nét điển trai chỉ là hơi mập một chút.
Làn da trắng bệch như người bị bệnh, cho nên nhìn tổng thể cũng không được ưa nhìn cho lắm.
Hai tên này mới chỉ là Nguyên Anh sơ kì , tuy hiện nay Vũ Hạo không làm gì được hai người, nhưng ngược lại hai người kia cũng chẳng làm gì được Vũ Hạo.
Có khi nếu thực sự chơi khô máu thì Vũ Hạo tự tin mình có thể chém chết đôi nam nữ này .
"Ầm "
Đúng lúc này, âm thanh trầm thấp từ trong Cổ Điện lại vang lên, làn sóng sung kích mạnh mẽ cường liệt hơn trước gấp nhiều lần.
Cả ba người Vũ Hạo không kịp phản ứng liền ngay lập tức bị lực phản chấn mạnh mẽ này đánh bay .
" Ầm ầm ầm "
Âm thành trầm thấp của luồng sung kích này càng lúc càng mạnh, khiến cho toàn thân Vũ Hạo cảm thấy không được thoải mái.
Trong cổ họng dường như máu tươi sắp sửa chảy ra, cũng may Vũ Hạo kịp thời đè nén xuống.
Tình cảnh này khiến cho Vũ Hạo vô cùng nghi hoặc không biết sâu bên trong cổ điện này liệu ẩn chứa điều gì mà lại có nhiều lực lượng khuếch tán đáng sợ như vậy .
Cậu mặc dù còn cách trung tâm rất xa, nhưng cũng cảm giác được âm thanh càng ngày càng mạnh, thiếu chút nữa làm cậu không chịu đựng nổi.
Vũ Hạo chợt suy nghĩ rằng nếu muốn cố gắng miễn cưỡng đi vào sâu bên trong chỉ sợ phải sử dụng Mộc Thần Biến thì may ra mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được.
Tạm thời không để ý tới hai gia hoả kia, dù sao hiện tại động thủ cũng không phải là chuyện gì tốt.
Động tĩnh nếu gây ra quá lớn thì sẽ dẫn tới vô số người khác kéo đến, lúc đó một thân một mình khó có thể nói trước được điều gì.
Nhân khi hai tên kia còn không kịp chú ý, Vũ Hạo liền ngay lập tức dịch chuyển rời đi .
...
Không biết qua bao lâu, Vũ Hạo nhìn thấy một bức tường thành khổng lồ vô cùng to lớn.
Khoảng chừng mấy nghìn trượng, bên trên có bí văn mờ nhạt.
Một cỗ khí tức viễn cỗ thê lương truyền ra khiến cho một người một khỉ có cảm giác dường như đang nhìn thấy một đầu cự thú đang phủ phục dưới đất vậy.
Trong lòng không khỏi cảm thấy nặng nề như có tảng đá đè xuống, kì quan bực này cũng khiến cho cậu phải cảm thán không thôi.
Ánh mắt cậu nhìn kỹ vào bức tường, không khó để nhận ra đây là một đại điện hình tháp.
Trước mặt chỉ là một bức tường mà thôi, đại điện này quá lớn, khí tức khiến cho người ta cảm thấy áp lực không gì sánh được.
Dường như nó ở nơi này đã có niên đại hàng tỷ năm vậy.
Nơi này giống như mãi trường tồn theo năm tháng, thâm trầm, khí tức cổ xưa thê lương từ nơi này tràn ngập ra khiến cho Vũ Hao có thể cảm nhận được rõ ràng đại điện này vô cùng bất phàm.
Vũ Hạo thoáng do dự không biết có nên tiến vào hay là không.
Cũng không biết do cậu tới sớm hay là do lạc đường, mà suốt dọc đường đi từ khi tránh né hai tên Nguyên Anh cảnh thì cậu không hề gặp phải bất kì ai.
Điều này một phần khiến cho Vũ Hạo cảm thấy có chút lo lắng ....
Ầm ầm ...
Ngay khi Vũ Hạo còn đang trầm tư không dám tiến lên, trong cái sân rộng quỷ dị này đột nhiên rung động.
Mặt đất ầm ầm rung chuyển mạnh mẽ như là động đất ở cường độ cao vậy.
Đại điện vốn không hề có động tĩnh gì đột nhiên truyền ra dao động râts nhỏ.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Vũ Hạo trên bức tường cao lớn kia, đám bí văn như ẩn như hiện kia bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Một đạo lưu quang hiện lên mang theo tiếng nổ vang.
Trước mặt Vũ Hạo, bức tường cao mấy nghìn trượng trong nháy mắt xuất hiện một cửa đá mấy chục mét, bên trong có một thông đạo trắng xóa.
Vũ Hạo nhanh chóng lùi lại về phía sau, trong lòng cảnh giác cao độ.
Vì có trời mới biết biến cố sắp tới xảy ra sẽ là gì ...
" Ô ô " Tôn Bảo nhìn Vũ Hạo nói , dường như ý tứ muốn hỏi có nên tiến vào hay là không .
Vũ Hạo ánh mắt nhìn về phía trước, trong đầu thầm tính toán một phen.
Đứng tại một hồi không thấy dị biến gì phát sinh, Vũ Hạo thầm quyết định sẽ tiến vào bên trong.
Vũ Hạo quyết định một phần là vì cậu không cảm giác nguy hiểm từ bên trong phát ra .
Mà hơn hết dường như có một thế lực vô hình nào đó nói với cậu rằng ở bên trong dường như có một vật nào đó chờ cậu tới lấy ...
" Chúng ta đi " hít sâu một hơi rồi lập tức đi vào trong thông đạo.
Bởi vì con người sẽ có lòng sợ hãi trước những việc mà họ không hề biết trước .
Mộc Thần Biến lập tức triển khai, Thông Thiên Nhãn cũng được mở ra.
Giờ phút này Vũ Hạo không dám có chút sơ ý nào, đề phòng nguy hiểm đột nhiên xuất hiện.
Thân thể một người một khỉ nhanh chóng đi vào trong thông đạo màu trắng, trong nháy mắt liền biến mất.
Mà thân ảnh vừa mới tiến vào trong thông đạo màu trắng kia, Vũ Hạo lập tức cảm giác được có một cỗ hấp lực vô cùng lớn khiến cho cậu không thể phản kháng.
" Không ổn ...!"
Trong lòng Vũ Hạo cảm thấy kinh hãi , Thôn Thiên Quyết điên cuồng vận hành ra sức chống lại hấp lực khủng bố này.
Thế nhưng Vũ Hạo mới giật mình nhận ra, linh lực khổng lồ trong cơ thể cậu lúc này lại vô lực, không có một chút tác dụng nào, dường như là biến mất vậy.
Mà bản thân cậu trực tiếp bị cỗ hấp lực hút vào, cũng không biết qua bao lâu, Vũ Hạo mới phát hiện ra thân thể mình đã bắt đầu ổn định.
Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ lạ, cảm giác dường như vừa mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu vậy .
" Tiểu Bảo ....!!!! " Khẽ ổn định trạng thái lúc này Vũ Hạo mới phát hiện ra rằng Tôn Bảo đã hoàn toàn biến mất .
" Chẳng lẽ đã bị hấp lực kia truyền tống đến một nơi khác sao ? " Vũ Hạo có một chút hoài nghi.
Tuy nhiên đây lại là đáp án hợp lý nhất mà cậu có thể đưa ra trong trường hợp này.
Mặc dù có chút lo lắng nhưng bất quá lại không quá nhiều.
Thân là một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, con hàng này không phải có số đoản mệnh.
Hơn hết từ khi từ trong ngũ sắc thạch sinh ra thì vận khí của con hàng này luôn luôn tốt.
Biết đâu lại nhận được cơ duyên nào đó nghịch thiên cũng không chừng ...
Nơi quỷ dị như vậy khiến cho Vũ Hạo không khỏi ngó nghiêng xem xét chung quanh.
Đây là một đại điện to lớn, diện tích khổng lồ, chỉ sợ chừng mấy nghìn mét.
Đại điện trống không, không có một vật nào.
Bốn phía có vết tích loang lổ, một cỗ khí tức cổ xưa tràn ngập trong đại điện.
Bên ngoài đại điện có một cánh cửa bằng gỗ, tia sáng bên ngoài chiếu vào.
Vũ Hạo do dự một chút rồi lập tức tiến về phía trước mở cửa ra.
" Cạch cạch "
Tiếng mở cửa vang lên, đại môn được mở ra tức thì có một cỗ quang mang chói mắt chiếu tới, khiến cho bất giác Vũ Hạo phải nheo mắt lại, một tay nhanh chóng đưa lên ngang tầm mắt che đi ánh sáng .
" Linh khí thật nồng đậm !!! " Vũ Hạo nhanh chóng thích nghi được với điều kiện ánh sáng nơi đây, đột nhiên cậu cảm nhận được luồng linh khí nơi đây vô cùng nồng đậm và tinh khiết .
Vũ Hạo nhanh chóng cảm giác được toàn thân có cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Ngay cả Thôn Thiên Quyết vốn đã liên tục vận chuyển nhưng gặp trong trường này cũng phải tự động tăng thêm vài phần thôn phệ lực lượng xung quanh.
Những lượng linh khí này điên cuồng tiến sâu vào trong cơ thể cậu rồi nhanh chóng Vũ Hạo luyện hoá thành tu vi.
Có một điều Vũ Hạo luôn thắc mắc đó chính là , cậu cũng giống như bao tu hành giả khác.
Hấp thụ linh khí trong trời đất để luyện hoá thành tu vi của bản thân.
Nhưng riêng việc hấp thụ linh khí do hệ thống tự động sản sinh ra bằng việc trao đổi bằng điểm tích luỹ lại không thể nào luyện hoá thành tu vi được.
Nhưng nó lại có thể giúp cho thuận lợi trong quá trình đột phá tu vi , tuy nhiên việc này Vũ Hạo cũng không quá quan trọng cho lắm .
Về vấn đề này không phải Vũ Hạo chưa từng thử qua, nhiều lần cậu đã trích ra một ít điểm tích luỹ để thử nghiệm nhưng bất thành.
Hấp thụ linh khí từ việc quy đổi từ hệ thống sang là điều không có khả năng.
Điều này cũng phải thôi, trích ra một số điểm tích luỹ để đổi lấy lượng linh khí tinh thuần để tu luyện.
Trên đời này làm gì có chuyện tốt nào như vậy chứ !!!
" Thôn Thiên "
Khoanh chân ngồi xuống , Vũ Hạo điên cuồng thôn phệ toàn bộ linh khí bên trong khu vực này.
Chuyện tốt bực này không ăn có mà phí của trời a ...
" Chỗ linh khí này quả thực đậm đặc, nhưng vẫn còn xa mới có thể sánh bằng hệ thống.
Có lẽ đủ để đột phá lên Kim Đan Hậu Kì !!! " Vũ Hạo thầm nghĩ.
Cậu nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống.
Thôn Thiên Quyết vận chuyển, bắt đầu luyện hóa cỗ năng lượng đậm đặc này.
Quanh thân trong nháy mắt được bao phủ bởi một vòng quang mang.
Trong cơ thể Vũ Hạo lúc này, luồng năng lượng bàng bạc liên tục chạy qua.
Dưới sự trợ giúp luyện hóa của hệ thống giúp cho luồng linh khí tiến vào trong cơ thể Vũ Hạo một cách tinh khiết nhất.
Khiến cho tu vi Vũ Hạo chậm dãi được đề thăng, một cảm giác sảng khoái không nói nên lời xuất hiện trong lòng Vũ Hạo.
Mặc dù tu luyện theo kiểu truyền thống này tu vi không thể nào nhanh chóng đề thăng nhanh như việc thôn phệ linh lực từ người khác được.
Nhưng vạn bất đắc dĩ Vũ Hạo cũng không muốn sử dụng việc thôn phệ người khác để đề thăng thực lực bản thân.
Tuy việc công pháp Chính hay Tà đều là do cách dùng của mỗi người nhưng một thanh niên với lối sống hiện đại của Vũ Hạo.
Thì việc Thôn Phệ người khác cũng là một thứ gì đó khó nói nên lời ...
Không biết qua bao lâu, Vũ Hạo yên lặng ngồi luyện hoá cỗ năng lượng khổng lồ bên trong đại điện.
Linh lực trong đầu cuồn cuộn, một tiếng trầm thấp vang lên.
Không gian trong đan hải cũng được mở rộng không ít, viên cầu Kim Đan vàng rực như một tôn mặt trời trong đan hải đường kính cũng to hơn không ít.
Giờ phút này, có một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa đang nhanh chóng hội tụ tới.
" Kim Đan Hậu Kì rồi sao ? ....!Không tồi cho lắm !!! "
Cảm nhận biến hóa trong cơ thể mình, trong lòng Vũ Hạo không khỏi hưng phấn.
Cậu biết, giờ phút này vô luận là tu vi hay linh lực của bản thân đều được tăng cường một mảng lớn.
Kim Đan Hậu Kì , nếu như lúc này chiến với hai gia hoả Nguyên Anh khi trước cũng có thể chiến một trận .
Nếu như đại điện này linh khí nồng đậm như vậy thì ở chỗ của Tôn Bảo hẳn là cũng như vậy đi.
Với một sinh vật được sinh ra bằng việc hấp thụ linh khí trong trời đất để trưởng thành thì cơ duyên bậc này Tôn Bảo hẳn là khá xung sướng đây !!!
Cạch
Lúc này, trong mật thất nhiên xuất hiện một vòng quang mang, gợn sóng khuếch tán ra chung quanh.
" Chẳng lẽ lại là một thông đạo ?"
Vũ Hạo đưa mắt nhìn vào quang mang, hơi do dự một chút.
Sau đó lập tức tiến vào bên trong đoàn quang mang này ...