Ra khỏi quán bar, Quan Hạo Lê liền ôm cô đến thẳng xe mình, đặt cô đang say vào ghế phụ, thắt dây an toàn, đóng chặt cửa lại rồi trở về ghế ngồi của mình.
"Tôi muốn xuống xe! Thả tôi xuống!" Tiết Giai Ny không thuận theo đập vào cửa sổ.
Quan Hạo Lê thực đau đầu, phụ nữ mà uống rượu thì thực là ồn ào, không ngừng gây ầm ĩ một giây phút nào.
Sau khi la hét ầm ĩ, cả người Tiết Giai Ny cũng mệt mỏi, im lặng tựa vào cạnh cửa, ngủ.
Tới dưới nhà trọ, Quan Hạo Lê ôm cô đang ngủ say lên lầu, đại khái là đi đường xóc nảy , cô"ọe" một ngụm toàn bộ phun ở trên người Quan Hạo Lê.
-_-7c7c7c
Vẻ mặt Quan Hạo Lê đen lại , khóe môi mạnh mẽ co giật vài cái, anh có bệnh thích sạch sẽ, anh có bệnh thích sạch sẽ mà!
Nhưng bây giờ đâu còn cách nào khác? Anh chỉ có thể chịu đựng cả người dơ bẩn tiếp tục ôm cô, hận không thể bay vào trong nhà ngay lập tức.
Mắt thấy Tiết Giai Ny vừa muốn ói tiếp, anh nhanh chóng lấy ra cái chìa khóa mở cửa phòng, thẳng đến nhà vệ sinh, đặt cô ở trên, còn mình thì cởi bỏ quần áo dơ bẩn ra.
"Hì hì.
.
.
.
.
.
Dáng người của anh thật chuẩn!" Tiết Giai Ny nghiêng đầu, say ngà ngà, lờ mờ nhìn anh, trong đôi mắt đen nhiễm một tầng hơi nước trong suôt.
Trên trán của anh phủ một màu đen, cô gái này thật sự đã uống say rồi, vội vàng lấy cốc nước cho cô tráng miệng, dịu dàng hỏi nói : "Bây giờ em sao rồi?"
"Không tốt! Trên người của tôi rất thối, tôi muốn tắm rửa."
Tiết Giai Ny bĩu môi, trách cứ rất dễ thương,vừa nói vừa kéo xuống chiếc váy ngắn, muốn cởi nó ra.
Trong lòng Quan Hạo Lê mãnh liệt tự cảnh tỉnh mình, sau khi Giai Ny uống say, thì có vẻ quyến rũ hơn so với bình thường, mỗi một cử động đều khiêu khích lòng anh, mặc dù anh rất muốn ăn cô, nhưng đêm nay cô say rượu, có thể không có đạo đức hay không vậy?
Vào lúc anh đang đau khổ đấu tranh tư tưởng, thì Tiết Giai Ny đã không kiên nhẫn đấu tranh với quần áo của mình, nhưng khóa kéo sau lưng thì cô không thể với tới được.
"Hu hu.
.
.
.
.
.
Quần áo xấu xa không cởi ra được." Bỗng nhiên cô ngồi dưới đất khóc lên.
Quan Hạo Lê có chút dở khóc dở cười, giờ phút này dáng vẻ của cô.
.
.
.
.
.
Thật đáng yêu.
"Làm sao mà cởi không ra?" Anh dịu dàng nhìn cô.
Tiết Giai Ny cắn môi, trong đôi mắt đen ngập tràn một tầng sương mù, tội nghiệp nhìn anh: "Không biết, nó cố ý đối đầu với tôi."
"Anh giúp em cởi được không?" Quan Hạo Lê đột nhiên cảm thấy giống như mình đang dụ dỗ một đứa trẻ.
Tiết Giai Ny ngây ngốc gật đầu, điều này khiến Quan Hạo Lê cảm giác mình mang tội rất nặng, tay cởi quần áo run rẩy, lại nhìn thấy da thịt trong suốt như ngọc của cô thì cơ thể dâng lên một hồi khô nóng quen thuộc.
Chết tiệt! Anh cũng không phải là Liễu Hạ Huệ!
Khi tắm rửa thì càng khiến anh đau đầu hơn, chạm thời điểm càng làm cho hắn đau đầu,mỗi một phần da thịt non mềm của cô mà anh vừa chạm vào, thì nơi nào đó của anh liền trở nên cứng rắn, nhuyễn ngọc ôn hương gần trong gang tấc, nếu mà anh còn nhịn được thì cũng không phải là đàn ông bình thường rồi!
Sau khi uống say, Tiết Giai Ny giống như một con mèo lười biếng, dựa sát vào thành bồn tắm để Quan Hạo Lê giúp cô lau, trong đầu cô đã sớm không còn tỉnh táo , vô tri vô giác,rượu thiêu đốt tâm trí cô.
Vả lại nhiệt độ bốc lên khến cô cảm thấy rất buồn ngủ.
Trong lòng Quan Hạo Lê âm thầm thề: sau này không bao giờ để cô uống rượu trước mặt người đàn ông nào khác, dáng vẻ như thế này thật quá nguy hiểm, không có cảnh giác với bất cứ ai cả, bị người bán cũng không biết!
Sau khi tắm xong, anh dùng khăn tắm quấn lấy người cô, ôm ra phòng tắm, trực tiếp đặt ở trên giường lớn.
Cô ngoan ngoãn nằm xuống, nhắm mắt lại liền chuẩn bị ngủ, trong lòng Quan Hạo Lê dâng lên một đoàn hỏa khí vô danh, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, thành công trêu chọc anh rồi lại muốn đi ngủ sao?
Kéo xuống khăn tắm trên người, khi thân đè ép lên,môi mỏng lạnh kề sát đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô, không đợi anh có động tác gì, người nào đó nhưng thật ra vươn cái lưỡi đinh hương liếm liếm đôi môi của anh, mô tả hình dáng mỏng, nhưng về sau lại càng đơn giản tinh tế.
Quan Hạo Lê"Oanh" một tiếng, gần như mất đi tất cả lý trí ,mở miệng ngậm lấy cái lưỡi nghịch ngợm đang trằn trọc tàn sát bừa bãi kia, đau nức nở kêu ra tiếng, dàng mềm mại khiến cho đôi mắt đen lại càng sâu thẳm hơn.
Tiết Giai Ny mới từ trong bồn tắm ấm áp đi ra, chợt vừa tiếp xúc với hơi lạnh của giường, nhịn không được khó chịu rên, hai tay cũng không tự chủ dùng sức giữ chặt phương hướng truyền đến độ ấm.
Hoảng hốt, đột nhiên có lạnh lẽo gì đó che phủ ở trên môi, cô liếm lại theo bản năng, lại phát hiện mùi vị không tệ, trong cơ thể cảm giác say đốt cháy lý trí của cô, càng muốn kéo gần tới nơi ấm áp mà không biết mình đang làm gì.
Quan Hạo Lê nhiệt tình hôn cô gái trong lòng, mạnh mẽ nuốt cô vào, cái cậy lưỡi cố chấp cậy mở hàm răng của cô, một mạch quét sạch nước bọt dịu ngọt trong miệng của cô, mạnh mẽ hôn lấy cô, cho đến khi cả hai đều không thở nổi, anh mới nhẹ nhàng buông cánh môi bị sưng của cô ra.
Bàn tay to nhịn không được uyển chuyển lướt qua da thịt của cô, lướt qua eo,đặt ở nơi mềm mại của cô, tùy ý vuốt ve , phần ngực trắng mịn bị bàn tay của anh vân vê,nhanh chóng đáp lại sự trêu chọc của anh.
"Uhm.
.
.
.
.
." Trong mơ hồ Tiết Giai Ny cảm giác được có người đè nặng lên mình, có hơi nặng, hơi khó chịu, còn có một cảm giác khác lạ không nói ra lời được.
Tay Quan Hạo Lê trượt xuống một đường từ nơi mềm mại của cô, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve thân thể đáng yêu đang sợ run ở dưới, không chịu đựng nổi nắm chặt lấy eo nhỏ yêu kiều như tơ lụa, cảm giác mềm mại khiến anh có loại cảm giác xúc động, lại rất sợ hãi sẽ nhào đứt phần eo của cô.
Lúc trước dù đã có kinh nghệm hai lần âu yếm, nhưng lúc này mới thật sự khiến anh rung động.
Môi chậm rãi đi xuống, khẽ cắn lên người của cô, lúc trên lúc dưới, lúc nặng lúc nhẹ, cổ, xương quai xanh, thân thể đẫy đà, bụng, khắp nơi đều để lại dấu vết màu hồng phấn, giống như màu sắc đậm nhạt không giống nhau của hoa đào, thăm sâu, kiều diễm.
Tay anh, tìm tòi da thịt trên đùi của cô, mỗi nơi mà bàn tay vuốt ve tới đều gợi lên từng trận tê dại, với người ngây ngô không biết tình hình như Tiết Giai ny bị anh tạo ra cảm giác không kiềm lòng được vặn vẹo thân thể.
"Uhm.
.
.
.
.
." Cô nhịn không được khẽ rên, vừa dập dờn lại mềm mại đáng yêu.
Cô chỉ cảm thấy nóng, rất nóng, trong cơ thể vừa nóng lại trống rỗng, dường như đang chờ đợi điều gì, nhưng cô lại không biết, chỉ có thể khó chịu lắc lắc.
"Giai Ny.
.
.
.
.
."
Anh xúc động gọi cô gái nhỏ cả người hồng nhạt dưới thân, đầu ngón tay tách ra cánh hoa của cô đâm vào trong, nơi mềm mại nhạy cảm của cô giống như cái miệng nhỏ nhắn đang mở ra, giữ chặt ngón tay thon dài của anh, anh không kiềm chế được cúi đầu thở dốc một tiếng, bên trong nóng và ướt át như vậy, theo hô hấp liên tục không ngừng đè ép anh, có chất lỏng ấm áp chảy ra theo ngón tay anh, thấm ướt cả tay.
Tiết Giai Ny rốt cuộc chịu không nổi ngửa đầu rên rỉ một tiếng, tận xương tê dại.
.
Bên trong dâng lên một tầng lưu luyến hồng nhạt, tiếng hít thở của hai người đan xen, lay động lòng người.
Quan Hạo Lê không hề chần chờ, lập tức tiến nhập vào người cô,dùng sức đi vào nơi mềm mại ấm áp ở bên trong.
"A! Đau.
.
.
.
.
." Cô sợ hãi la lên.
Mặc dù đã làm nhiều trò trước đó, bề mặt cũng đủ ướt át, nhưng khi tiếp nhận, vẫn sẽ cảm thấy đau đớn khó nhịn.
"Ngoan, thả lỏng chút, lập tức sẽ không đau ." Anh dịu dàng âu yếm cô, giờ khắc này anh đã chờ lâu rồi, chắc chắn phải làm.
"Ô ô.
.
.
.
.
."
Tiết Giai Ny có chút không chịu nổi, ngón tay dùng sức bấu lấy bả vai của anh, muốn anh rời khỏi, thật sự đau quá a!
"Ngoan, nhịn một chút thì tốt rồi."
Trên trán Quan Hạo Lê tràn đầy mồ hôi, giữa trán thượng đã là mật hãn nhiều điểm, cô thật chặt , gắt gao bao vây lấy anh.
.
.
.
.
.
"Đau.
.
.
.
.
.
Anh đi ra ngoài!"
Tiết Giai Ny không thuận theo muốn đẩy anh ra, bên trong con ngươi đen tràn đầy những giọt nước mắt, khiến Quan Hạo Lê không đành lòng nhìn, chỉ có thể chậm rãi rời khỏi một chút, ngược lại hôn cánh môi ngọt ngào của cô, muốn phân tán lực chú ý của cô.
Ngay vào lúc cô bị hôn đến mơ hồ,anh lặng lẽ đẩy mạnh vật nóng của mình vào thân thể cô, từng chút một mang cô tới tình dục chân chính.
.
.
.
.
.
"Uhm.
.
.
.
.
." Tiết Giai Ny kêu rên một tiếng, tuy rằng vẫn có chút đau,nhưng vẫn tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
Quan Hạo Lê không ngừng vỗ về thân thể cô, cánh môi mỏng tới lui từ tai đến chân mày, giữa trán, mi tâm, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua của hàng lông mi dài của cô, hai má, chóp mũi.
.
.
.
.
.
Ở trên mặt của cô, đặt xuống vô số nụ hôn ngọt ngào tinh tế.
Cuối cùng, môi của anh, dừng lại bên khóe môi của cô.
"Ngoan, lần này không đau ."
Nói xong, liền hoàn toàn chìm vào cơ thể cô, lộ ra da thịt non mềm xung quanh, giống như tơ lụa bình thường bóng loáng mềm mại.
Anh chậm rãi chuyển động , loại cảm giác mất hồn này đến tận bậy giờ anh vẫn chưa từng trải qua, kiềm chế dục vọng và tình cảm mãnh liệt ngày càng mạnh, một lần lại một lần thâm nhập khiến anh mê luyến không thôi thân thể mềm mại đó.
"Uhm.
.
.
.
.
."
Cảm giác xa lạ bất ngờ do anh tạo ra, Tiết Giai Ny nhịn không được rên nhẹ một tiếng, từng đợt khoái cảm mãnh liệt thổi quét cô, khiến cô càng thở gấp kịch liệt.
------------------------