Quan Hạo Lê vội vàng hôn người con gái trong ngực, dục vọng lúc trước bị đè nén trong phòng bây giờ như sống lại rồi, thế tới hung mãnh, không chống đỡ nổi.
Tiết Giai Ny vốn là bị động trong giây lát, sau đó bắt đầu đáp trả lại anh, cô luôn là một người phụ nữ dám yêu dám hận, hơn nữa hai người đã trải qua nhiều chuyện như vậy, trong lúc đó từng có sung sướng, cũng có thống khổ, xen một chỗ với nhau, đã sớm khắc sâu trong đáy lòng cô rồi.
Sau khoảng thời gian này, nhất định cùng người đàn ông ở trước mắt cùng một chỗ, cô yêu anh, và anh cũng yêu cô giống vậy.
“Ưm...".
Cô đáp lại khiến cho Quan Hạo Lê càng thêm hưng phấn, kích động, vui vẻ mỗi một tế bào trên người đều đang hò hét.
Hai người hôn nhau thật sâu, như muốn hút cạn khí trong phổi của đối phương, kịch liệt liều mạng như tính tình của họ.
Quan Hạo Lê không hề thoả mãn với việc chỉ hôn môi, bàn tay ấm áp vươn vào trong quần áo cô, lúc nhẹ lúc nặng xoa nắn nơi mềm mại trước ngực cô, như là đứa nhỏ chơi nghiện luôn rồi.
Từ lúc chia tay cho đến nay, hai người cũng có hơn mười ngày không gặp mặt rồi, đương nhiên là "Tiểu biệt thắng tân hôn", hơn nữa Quan Hạo Lê còn bị hạ thuốc, dục vọng nếu so với bình thường còn mãnh liệt hơn, tư duy đã không cách nào khống chế trong thân thể nóng như lửa của anh, bây giờ anh chỉ có một ý nghĩ—— hung hăng yêu thương cô gái trước mặt.
"Đợi..." Tiết Giai Ny vừa muốn nói gì, trước ngực bị đầu lưỡi của anh gây ra một cảm giác tê dại mãnh liệt, hai tay không tự chủ đặt trước ngực anh, không nhịn được ngửa đầu thở dốc, thân thể trắng nõn dưới môi anh khẽ run.
Bây giờ lời nói gì với Quan Hạo Lê mà nói, cũng đã không có tác dụng cản anh được, trong đầu anh ngoại trừ kích động cũng chỉ là kích động, thuốc đã hoàn toàn phát huy tác dụng.
Bàn tay ấm áp chuyển dời đến trên bờ eo bóng loáng của cô, chậm rãi xoa nhẹ nhàng, sau đó viên đậu đỏ nhỏ trong môi anh càng đứng lên, môi mỏng nhẹ nhàng, ngậm lấy một bên tròn khác chờ anh yêu thương, vang lên tiếng “ Chụt chụt”.
Tiết Giai Ny mắc cỡ xấu hổ mặt đỏ như máu, tuy rằng nhạc trong xe rất lớn,nhưng tiềm thức của cô vẫn lo lắng tài xế nghe được.
"Hạo..."
Cả người cô uốn éo run rẩy, đại não muốn ngăn cản anh tiếp tục câu dẫn khiến cho nhiệt độ trong cơ thể nóng rực, lại phát hiện mình không có chút sức nào đẩy anh ra, sâu trong đáy lòng giống như có một âm thanh đầu độc cô ngầm cho phép anh tiếp tục càn rỡ, cho dù làm nhiều hơn nữa...
Quan Hạo Lê thở hổn hển cởi sạch quần áo trên người cô, môi khẩn cấp không buông tha chỗ nào trên da thịt cô, liều mạng châm lửa.
“Ưm...” Tiết Giai Ny cảm thấy cơ thể mình càng ngày càng nóng, cũng càng ngày càng mềm, mỗi lần hít vào thở ra đều yêu kiều đến bất ngờ.
Thứ chống đỡ dưới cặp mông của cô cũng càng thêm to ra, nóng đến đáy lòng cô hốt hoảng, trong cổ họng không nhịn được than nhẹ ra tiếng.
Thân thể của cô hơi cong về phía anh, tròng mắt xinh đẹp nữa khép, như mơ màng, không tiếng động hấp dẫn.
“NiNi...”
Quan Hạo Lê hận không thể xé nát quần lót của cô, nửa dụ dỗ nửa lừa gạt cởi nó vứt sang một bên, bản thân lại nhanh chóng cởi khóa kéo quần tây của mình.
Trong lúc không chú ý Tiết Giai Ny ngước mắt, lập tức thấy vật thể to lớn kia, cô mắc cỡ đỏ mặt vội vàng quay đầu, mặc dù đã nhìn thấy nhiều lần, cô vẫn không cách nào bình tĩnh tiếp tục nhìn thẳng được.
Xe vừa vững vàng chạy, vừa làm chuyện như vậy, Tiết Giai Ny chỉ có thể chôn đầu vào giữa cổ gáy anh, há miệng cắn thịt trên cổ anh, đều muốn ngăn cản tiếng rên rỉ mềm mại quyến rũ từ trong miệng mình tràn ra.
Phải biết, giao thông dù có tốt cũng khó tránh khỏi gặp phải đèn xanh đèn đỏ và hiện tượng kẹt xe, lúc này, đối với Quan Hạo Lê mà nói, không nghi ngờ là – “Dệt hoa trên gấm”.
Bởi vì, đi vào càng sâu.
Tiết Giai Ny bị lực lớn của anh đụng vào khiến cho thiếu chút nữa kêu lên, cảm giác...!Đều nhanh đội bụng mình lên rồi, tức giận cắn mạnh lên vai anh một cái, khốn kiếp!
“Ưm...”
Từng đợt ngâm nga nhỏ vụn tràn ra từ trong miệng cô, cô chỉ có thể vô lực bám lên trên người anh, thừa nhận sự vào sâu ra cạn đâm vào nặng nề...
Khi xe đã dừng lại trước biệt thự riêng của Quan Hạo Lê, cả người Tiết Giai Ny đã mềm nhũn trong lòng anh rồi, hô hấp thở gấp không đều đặn.
Còn Quan Hạo Lê thì nét mặt thỏa mãn, thật ra, tác dụng của thuốc trong cơ thể anh vẫn chưa mất hết hoàn toàn, chẳng qua đã đến cửa nhà, nhất định phải trở về phòng rồi mới tiếp tục!
Lập tức cởi áo khoác âu phục trên người, bọc lại người phụ nữ trần truồng trong ngực mình, ôm ngang đi xuống xe, tài xế rất biết điều mắt nhìn thẳng, không chớp.
Còn Tiết Giai Ny thì thẹn thùng núp trong ngực anh, không dám ngẩng đầu lên, cô có thể thật sự rõ ràng trình diễn một màn rung xe vừa rồi, quá mất mặt!
Đều do người đàn ông chết tiệt này!
Vốn tưởng rằng sau khi về nhà có thể thoải mái tắm rửa, nhưng ai biết sau khi đóng cửa người nào đó lại đè cô xuống ghế sa lon, áo khoác âu phục trên người cô cũng bị anh kéo ra ném trên đất.
“Em muốn tắm...”
Cô kháng nghị nói, cả người vô cùng bẩn, cô chỉ muốn chạy vào phòng tắm nước nóng thật tốt, một chút cũng không muốn lại tiếp một lần nữa.
“Bà xã, tác dụng của thuốc vẫn còn đó...”
Quan Hạo Lê trực tiếp chiếm lấy cánh môi hơi sung đỏ của cô, không mang theo một chút do dự xâm nhập vào trong miệng của cô, hấp thu lấy mật ngọt bên trong, giống như đứa nhỏ không biết mệt mỏi là gì.
Lời cự tuyệt của Tiết Giai Ny bị anh nuốt toàn bộ vào trong miệng, vừa mới được yêu vẫn còn rất nhạy cảm, nhanh chóng đã bị anh gợi lên tình dục.
Cô chỉ có thể ôm lấy cổ anh, dần trầm luân trong dòng nước xoáy anh cuốn lên.
Trong phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của hai người, ngay cả trong không khí cũng phiêu đãng chút lưu lyến mập mờ, từng chút từng chút một, trêu chọc lòng người.
Một tay Quan Hạo Lê phủ trên sống lưng trơn bóng của cô, một tay khác vững vàng giữ bờ eo của cô, răng môi men theo điểm mẫn cảm mà anh đã sớm quen thuộc tận lực trêu đùa gợi lên nhiệt tình nguyên thủy cất giấu sâu trong cơ thể cô.
“Hạo...!Lê...”
Cơ thể của Tiết Giai Ny không nhịn được khẽ run, không thể không thừa nhận anh là một cao thủ, mỗi một lần đều khiến cô run rẩy không thôi, như thêu đốt cơ thể mình, thân thể cũng bán đứng suy nghĩ.
Trong thoáng chốc, cô đã cảm thấy thứ chống đỡ nơi u huyệt của mình, cả kinh giật mình, không thể ở chỗ này, lỡ có người giúp việc qua đây nhìn thì làm sao?
“Đừng...!Đừng ở đây...”
“Bà xã, yên tâm đi, không có ai.”
Quan Hạo Lê thở hổn hển nỉ non bên tai của cô, hàm răng khẽ cắn lên vành tai cô, cảm giác tê dại ngứa ngáy kích thích cô không ngừng rụt cổ, muốn rời khỏi cảm giác tê ngứa này.
Nhưng mà anh lại giống như còn chưa nếm đủ, càn rỡ gặm cắn mút rồi lại hút.
Đồng thời, phía dưới cũng không nhàn rỗi, như lưỡi dao sắc bén mở núi mãnh liệt đâm vào, chọc đến Tiết Giai Ny ngửa đầu kêu rên, ngón tay trên lưng anh cào thành vết đỏ.
“ưm, ….a....”
Tiếng rên lúc sau còn mê người hơn lúc trước khiến mọi thứ trong phòng giống như đỏ mặt, ngượng ngùng không dám nhìnlên hai người trên ghế safo.
Hai mắt say mê của Tiết Giai Ny giống như mờ mịt một tầng sương mù, cô nhìn thấy ngọn đèn tròn treo trên đỉnh đầu cô như mộng ảo, mà ôm chặt người đàn ông của cô trong cuồng nhiệt lại không mất đi yêu thương, từng đợt cao triều cuốn bọn họ vào vực sâu, hãm sâu, lại hãm sâu...
Cô cảm thấy mình sắp say.
Sau khi yêu thương cuồng nhiệt qua đi, hai người ôm chặt lấy nhau thở dốc kịch liệt.
Một hồi lâu, hai người mới dần dần bình phục.
Tiết Giai Ny vô lực thả lỏng đôi chân, từ từ thở ra một hơi thật dài, tối nay, cô chắc chắn đã trúng tà, đầu tiên cùng anh làm trên xe, sau đó trên ghế sa lon trong phòng khách...
Quả thật là –
Chỉ nhớ lại thôi, đã cảm thấy ngượng ngùng không chịu nổi.
Quan Hạo Lê ôn nhu vén tóc người phụ nữ trong ngực, nửa người dưới của hai người còn duy trì tư thế dán chặt vào nhau, nhìn môi của cô hơi vểnh lên, thứ gì đó lại bắt đầu rụt rịt...
“Đứng lên!” Tiết Giai Ny không thuận theo đánh anh, tên bại hoại này! Chưa đầy một lát, lại -
“Bà xã.” Quan Hạo Lê yêu thương hôn cô một cái, không có ý tứ đứng lên, anh ước gì vẫn mãi như vậy, không xa rời cô.
“Nhanh lên một chút! Nếu không, em sẽ tức giận!”
Tiết Giai Ny tức giận trừng mắt nhìn anh, giơ tay đẩy anh.
Quan Hạo Lê giống như không nghe thấy, “Bà xã, em thật tốt.”
“Đừng tưởng rằng nối như vậy em sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra, hừ!” Tiết Giai Ny hừ mũi.
“Bà xã, vừa rồi em cũng cảm nhận được, tất cả tác dụng của thuốc đều sử dụng trên người em rồi, em không cảm thấy anhh so với bình thường càng dũng mãnh hơn sao?”
Quan Hạo Lê mặt dày mày dạn nói, cũng chỉ có anh, mới có thể mặt không đổi sắc nói ra lời này.
“Anh...!Lưu manh!”
Tiết Giai Ny hổn hển đánh anh, người này 100% chính là tên lưu manh!
Trong lòng vẫn đang suy nghĩ: cũng đâu chỉ có dũng mãnh, eo cũng sắp đứt luôn rồi!
-----------------------.