Lúc Ưu Uư bé nhỏ đầy tháng, Tiết Giai Ny cũng được kết thúc cuộc sống ở cứ, thật sự là dày vò a!
Mẹ Tiết Như Mỹ Châu tự mình chiếu cố con gái, rất cẩn thận cái nào không thể ăn, có thể ăn,những chuyện không thể làm, những chuyện có thể làm, toàn bộ nói rõ dặn dò kỹ lưỡng.
Tiết Giai Ny cảm giác mình như là đang ngồi tù, mỗi ngày ngoại trừ chăm sóc đứa nhỏ ngay cả khi ngủ, nhàm chán muốn chết!
Một tháng trôi qua còn chậm hơn một năm, người có cảm nhận giống vậy còn có Quan Hạo Lê, từ khi bà xã mang thai sáu tháng đến bây giờ, gần như anh không được ăn mặn, anh cảm giác mình sắp biến thành hòa thượng rồi.
Vì vậy, ngày ngóng đêm mông cơ thể bà xã nhanhkhôi phục.
"ÔNg xa, trên người em toàn là thịt mỡ làm sao bây giờ?"
Tiết Giai Ny vô cùng buồn bực nắm miếng thịt mỡ mềm nhũn bên hông, sau khi sinh con, bụng giống như là khí cầu, "Vèo" cái trống rỗng, cần bao lâu mới trở về như cũ đây,!
"Bà xã, thịt nhiều thì sờ tới sờ lui thoải mái." Quan Hạo Lê cười tủm tỉm tỏ vẻ bản thân không quan tâm.
"Anh thoải mái, nhưng em không thoải mái." Tiết Giai Ny bĩu môi sẵng giọng.
Trên trán Quan Hạo Lê đầy hắc tuyến, thật ra anh muốn an ủi vợ kia mà, ai ngờ...!
"Ngoan, trong nhà không phải là có phòng tập thể dục sao? Mỗi chiều đi luyện hai giờ, kiên trì một hai tháng, bảo đảm có hiệu quả." Anh đề nghị.
"Ừ, mục tiêu chính của em bây giờ là giảm béo!" Tiết Giai Ny tràn đầytự tinnói.
"Bà xã, giảm béo là chuyện ngày mai, đêm nay..." Quan Hạo Lê cười đùa, trong tròng mắt đen sáng lóng lánh, lóng lánh ánh sáng màu xanh yếu ớt chỗ nào đó.
"Đi qua một bên! Cơ thể em còn chưa có khôi phục." Tiết Giai Ny vội vàng đẩy anh ra.
Nhưng QUan Hạo Lê giống như là kẹo cao su, đuổi như thế nào cũng đuổi không đi, ngược lại nằm cạnh càng thêm gần, bàn tay lớn thuần thục chui vào trong áo ngũ bà xã, sờ nơi mềm mại ngạo nghễ ưỡn lên trước ngực cô.
"Bà xã, anh là bác sĩ, em phải tin tưởng năng lục chuyên nghiệp của anh, sắp nửa tháng rồi, có thể." Anh dứt khoát đè cô dưới thân thể, trắng trợn "Khi dễ" cô.
Tiết Giai Ny vừa sinh thân thể vốn là vô cùng mẫn cảm, hơn nữa hai người quả thật cũng rất lâu không có làm qua, sao chịu đựng được sự thuần thục trêu chọc của anh, không đầy một lát, liền buông vũ khí đầu hàng.
Ngay cả áo ngủ bị cởi lúc nào cũng không biết, cả người hoàn toàn khuất phục dưới thân anh, tùy ý để môi anh chạy loạn trên người mình, nhất là trước ngực, bị anh cắn đến trướng lại vừa đau, trong cổ họng vô thức rên rỉ lên tiếng.
Ngay cả cô giật nảy mình, sao nhanh như vậy đã động tình, quá mềm mại đáng yêu rồi, quả thật không giống như là cô phát ra.
"Ưm..."
Mềm mềm nhũn, ngọt ngào tinh tế, tê tê dại dại.
Trong lúc đó Quan Hạo Lê đã có một loại cảm giác thành tựu, anh muốn ngày hôm nay đã hơn mấy tháng rồi, đêm nay, phải đòi về gấp bội.
"Bà xã, kỳ thật trong lòng em cũng thích."
Anh buồn nôn nỉ non những lời bên tai cô, cố ý dùng đầu lưỡi liếm láp trong vành tai của cô, dẫn tới cô liên tục thở gấp.
Ngón tay thuần thục luồn vào ttrong mảnh hoa viên bí mật kia, mật ngọc đã sớm róc rách, lại để vào thêm một ngón, tìm đúng chỗ hạch tâm, bấm tay ấn nhẹ, lúc nhẹ lúc nặng...!
"A..."
Tiết Giai Ny hơi cong người lên thở hổn hển, cô cảm giác mình trong cơ thể sắp bị thiêu cháy rồi, càng ngày càng hư không, không nhịn được uốn cong hai chân.
Quan Hạo Lê lại cố ý không cho cô thoải mái một chút, thời gian dần qua từ từ giày vò cô.
"Bảo bối, thoải mái không?"
Anh mập mờ hỏi, nhưng Tiết Giai Ny mới không dễ dàng trả lời anh như vậy, chẳng qua là dịu dàng quyến rũ rầm rì, chính là không mở miệng nói chuyện.
Quan Hạo Lê biết rõ miệng cô cứng rắn, liền ý xấu trêu chọc cô, lại tiến vào một ngón tay...!
"A......"
Tiết Giai Ny bị anh giày vò đến gần cao trào, nhưng cảm giác này cùng cảm giác nào đó không giống nhau, bây giờ cô rất vội vàng khao khát loại cảm giác kia.
"Muốn không?"
Quan Hạo Lê nhếch môi cười xấu xa, kỳ thật anh cũng nhịn rất vất vả, nhưng chỉ có đều muốn cho bà xã chủ động một chút, loại chuyện này, phụ nữthích hợp chủ động thì đàn ông mới hưng phấn thêm, có lợi cho cuộc sống tính phúc của hai người.
Tiết Giai Ny khó nhịn gật đầu, cômuốn, rất muốn...!
"Không nói ra, vậy..." Quan Hạo Lê đột nhiên rút ngón tay ra
Cái này, Tiết Giai Ny càng thêm khó chịu, cặp đùi thon dài trắng nõn tức giận ma sát bên hông ông xã, cặp môi đỏ mọng uyển chuyển yêu kiều nói.
"Ông xã, cho em..."
Cô chỉ có thể nghe theo anh, ai kêu mình đang trong tình cảnh yếu thế chứ.
Cô vừa dứt lời, Quan Hạo Lê liền mãnh liệt đâm vào, hai người đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Hai chân thon dài của Tiết Giai Ny quấn chặt eo ông xã, thừa nhận cú va chạm mạnh mẽ của anh, cánh tay ôm chặt cổ của anh, cắn trên vai anh một cái, nuốt vào toàn bộ âm thanh kêu rên xấu hổ kia.
Đêm nay, Tiết Giai Ny bị ép bày ra rất nhiều tư thế xấu hổ, mỗi một lần cũng khiến cô đạt đến vui vẻ cực hạn, cảm giác giống như bị ném len mấy tầng may quả thật rất kích thích!.
Cô ngất đi trong kích thích, quá lâu không có vận động, mệt mỏi quá ờ!
Sau đó, Quan hạo Lê ôm bà xã đã ngất vào phòng tắm tắm rửa đơn giản, liền quay về trên giường ngủ, một đêm mộng đẹp.
*****
Sáng hôm sau, trời mới vừa tờ mờ sáng.
Tối hôm qua hai vợ chồng chiến đấu hăng say ngủ đến ngọt ngào bình yên, bỗng nhiên, một tiếng khóc của đứa bé đánh thức bọn họ.
"Oa...!oa…oa”
Tiết Giai Ny khổ sở mở to mắt, đã có đứa bé thì không thể giống như trước kia, muốn ngủ đến khi nào thì ngủ, àizzzzz...!
"Nini, dậy chưa? Ưu Ưu đói bụng." Như Mỹ Châu ở bên ngoài gõ cửa.
Tiết Giai Ny vừa mới chuẩn bị xuống giường, thình lình phát hiện bẹn đùi của mình đau đớn khó nhịn, trong đầu nhanh chóng nhớ lại tình cảnh kịch liệt tối hôm qua, có lẽ là rất lâu không có làm qua, vì vậy vận động kịch liệt khó tránh khỏi bị căng cơ.
Cô oán hận nhìn ông xã đang ngủ bên cạnh, đẩy anh, "Nhanh đi mở cửa!"
Quan Hạo Lê mờ mịt mở to mắt, "Sao vậy?"
"Nhanh đi mở cửa ! Ưu Ưu đói bụng! Chân em đau..." Tiết Giia Ny bĩu môi nhỏ giọng nói ra.
Hết cách rồi, Quan Hạo Lê chỉ có thể cam chịu số phận đứng lên mở cửa, từ trong tay mẹ vợ tiếp nhận con gái khóc đến thương tâm gần chết, quay người ôm con đến cho bà xã đang ngội trên giường.
Như Mỹ Châu là người từng trải, tự nhiên hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cũng không nhiều hỏi.
Tiểu Ưu Ưu vừa nhìn thấy thức ăn của mình, lập tức ngừng khóc, mở ra cái miệng nhỏ nhắn cắn lên đi, bẹp bẹp mút, khuôn mặt trắng nõn tràn đầy vệt nước mắt.
Quan Hạo Lê đứng ở một bên nhìn con gái ăn vui vẻ, trong lòng nghĩ ngợi: Vị trí kia hẳn là chuyên thuộc về anh, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi, xem ra, phải nghĩ biện pháp cho con gái cai sữa rồi, bằng không thì, bà xã cũng không chịu đựng nổi a!
Tiết Giai Ny quả thật có chút không chịu đựng nổi, tối hôm qua bị ông xã cắn, hôm nay lại đến con gái, sao mạng cô lại khổ như vậy a!.
Xem ra, về sau phải mạnh mẽ!
Tuyệt đối không thể bị ông xã dùng sắc dụ nữa!
Sau khi ăn no Ưu Ưu thật biết điều, không khóc không nháo, yên tĩnh mở to đen bóng mắt to nhìn tới nhìn lui, giống như ngạc nhiên với cái gì đó.
"Em muốn ngủ mt lát nữa." Tiết Giai Ny giao con gái cho ông xã, nằm lại trên giường tiếp tục ngủ.
Mặc dù Quan Họa Lê cũng muốn ngủ, nhưng đối mặt loại tình huống này, anh chỉ có thể lựa chọn rời giường cùng chơi với con gái, cam tâm tình nguyện làm một gã vú em.
Tiểu Ưu Ưu được một trăm ngày, vợ chồng Tiết Giai Ny và Quan Hạo Lê liền thường xuyên mang theo con gái đi nhà bạn tốt chơi, mới đầu, tiểu Ưu Ưu trông thấy người lạ còn có thể "Oa oa" khóc lớn, mấy lần sau đó liền tốt hơn nhiều.
Nhạc Nhạc đối với cô em gái này vẫn rất là tò mò, mỗi lần nhìn thấy bé đều yên tĩnh ngồi ở một bên nhìn chằm chằm vào bé, những người lớn đều rất kỳ quái bé con đang nhìn cái gì.
Có một lần, Lương Chân Chân thật sự không nhịn được.
"Nhạc Nhạc, sao con phải ngồi ở đó nhìn chằm chằm vào em gái vậy?"
"Mẹ, sao con cảm giác em gái biến dạng?" Nhạc Nhạc nâng quai hàm âm giọng nói non nớt trả lời.
"Sao chứ?" Lương Chân Chân tò mò hỏi.
Nhạc Nhạc đứng dậy bổ nhào vào trong ngực mẹ, ngẩng đầu nhỏ lên rất nghiêm túc nói ra: "Lúc đầu con nhìn thấy em gái đâu có như vậy."
Lương Chân Chân giờ mới hiểu được ý tứ của con gái, cười ha hả sờ lên tóc của bé, "Bởi vì em gái đang lớn lên, sẽ trở nên càng ngày càng xinh đẹp."
"Thế nhưng là...!Sao cũng vẫn như vậy ạ?" Nhạc Nhạc đáng yêu mân mê cái miệng nhỏ nhắn.
"Ha ha ha ha..." Người lớn trong phòng đều nở nụ cười.
"Ngu ngốc, bởi vì em đã trở nên xinh đẹp." An An như tiểu đại nhân nói.
Thần Thần thì vui sướng vỗ tay, "tiểu ngu ngốc, tiểu ngu ngốc..."
Nhạc Nhạc mất hứng, vung bàn tay nhỏ bé đuổi theo đánh Thần Thần, trong khoảng thời gian ngắn, hai người trong phòng chạy tới chạy lui, một chạy, một đuổi theo.
"Cậu mới là đồ ngốc! Đại ngốc!" Nhạc Nhạc thở phì phì hô.
Bầu không khí vui vẻ lây đến Ưu Uư bé nhỏ đang nằm trong ngực mẹ, bé cũng cười toe toét cái miệng nhỏ nhắn ngây ngốc cười rộ lên.