Edit: susublue
Mười ngày sau, Chicago.
Sau khi Tô Cẩm ngồi trên máy bay đã xác định được mục tiêu, cả người cô liền rơi vào trạng thái phấn khởi, cô toàn tâm toàn ý xâm nhập để điều tra tin tức có liên quan đến hắc bang, đối mặt với thủ lĩnh tổ chức hắc bang nổi danh thế giới này, nếu không nắm chắc, người chống lại anh, chỉ có con đường chết.
Tương Vinh từng khuyên cô, kêu cô buông tay, đáng tiếc vô dụng, Tô Cẩm giống như đã thay đổi, trở nên mạnh mẽ hơn trước kia, tự tin, không chút sợ hãi, trong mười ngày qua, trong tất cả thời gian nghỉ ngơi của cô, cô chưa từng ngừng suy nghĩ.
Cô cần cuộc sống phong phú như vậy, cô tự tạo cho mình một nhiệm vụ không thể hoàn thành, mà nguyên nhân thúc đẩy Tô Cẩm thay đổi chỉ có một, cô phải nhanh chóng quên Lãnh Mặc Phàm, đẩy Lãnh Mặc Phàm ra khỏi sinh mạng của cô, mà Tô Cẩm tìm được phương pháp rồi, đi làm chuyện vượt qua khỏi năng lực thực tế của cô.
“Sư tỷ điên rồi sao.” Câu cửa miệng của Amy.
“Tôi cũng sắp điên rồi.” Ivan thở dài, những ngày nay cô phải thu thập tin tức có liên quan đến Rio trên toàn thế giới, làm cho cô thức trắng theo suốt đêm.
“Đây, đưa cho sư tỷ đi!” Ivan đưa mấy tập tư liệu mới nhất cho Amy, xoa mí mắt sắp sụp xuống, cô thật sự rất buồn ngủ.
Amy cầm lấy tư liệu đẩy cửa đi vào trong thư phòng, chỉ thấy Tô Cẩm tựa vào trước cửa sổ trầm tư, tay kẹp một điếu thuốc, nghe thấy tiếng đẩy cửa phía sau, Tô Cẩm quay đầu lại nhìn thoáng qua,“Đặt tư liệu lên bàn đi! Lát nữa chị sẽ nhìn.”
“Sư tỷ, thật ra chị không cần phải liều mạng như vậy, tiện nhân Anna kia tạm thời sẽ không tìm thấy chúng ta.” Amy đau lòng nhìn cô, chỉ trong mười ngày ngắn ngủn, Tô Cẩm đã gầy đi.
Tô Cẩm nở nụ cười, không cho là đúng, cũng không trả lời, dập tắt thuốc, cô cầm lấy tư liệu ngồi vào sô pha, mở ra đọc, Amy thấy cô không thèm nhìn mình, không thú vị lui ra ngoài.
Những ngày này, Tô Cẩm đã nắm được đại khái hơn một nửa tư liệu, Rio là một người rất kiêu ngạo, ông tự tin với thế lực của mình, cho nên, muốn tìm được ông ta rất dễ dàng, nhưng muốn xóa sạch những thân tín và thủ hạ của ông ta cũng là chuyện cực kỳ khó khăn, lính đánh thuê trong tay ông ta tới mấy nghìn người, có ở khắp nơi trên thế giới, mà trước mắt, thủ hạ bên người ông ta cũng mấy trăm người, muốn tiếp cận ông ta, thật không dễ dàng, hơn nữa ông ta xuất thân từ quân đội, dù là độ nhạy bén, thân thủ, đều rất khó nắm bắt.
Tin tức lấy được từ chỗ Tương Vinh là nhiều nhất, Rio từng là thiếu tướng Bộ binh, sau đó phạm vào sai lầm lớn bị bắt được, vào tù năm năm, sau khi đi ra đã thành lập một hắc bang, chuyên chế độc để kiếm tiền, sau đó chậm rãi mở rộng thế lực, trong năm năm ngắn ngủn, ông trở thành tay côn đồ hùng mạnh nhất địa phương, lũng đoạn toàn bộ quốc gia bằng những giao dịch phi pháp, thế lực của ông càng lúc càng lớn, nối đường dây quốc tế, bảy năm trước, ông ta bắt đầu đề cập việc mua bán vũ khí ở các nơi, vì vậy ông kiếm được không ít tiền, đến bây giờ đã trở thành thủ lĩnh hắc bang quốc tế.
Tương Vinh đã từng đụng độ với ông ta, từ mười lăm năm trước, Tương Vinh làm đội trưởng bộ đội đặc chủng, tham dự hành động truy bắt Rio, lúc hành động, Tương Vinh bắn chết em trai ông, mà ông trả lại cho Tương Vinh một vết sẹo trên mặt, sau đó, Tương Vinh rời khỏi tổ chức, bắt đầu bí mật huấn luyện nữ sát thủ kiếm tiền thay ông, ẩn thân vào chỗ tối, Rio từng đi tìm ông, nhưng vẫn không có tin tức, đến khi Anna phản bội, mới tìm được Tương Vinh.
Đây nợ máu, Rio tuyệt đối sẽ không bỏ qua, mà Anna gia nhập, chính là điểm chết của Tương Vinh, Rio sẽ không tiếc mọi thứ để giết Tương Vinh.
Đọc xong tin tức mới nhất, Ivan lấy được một cuộc điện thoại, trong đó công bố gần đây Rio có một lô súng ống đạn dược đưa tới Chicago, mười ngày sau, có khả năng ông ta sẽ xuất hiện ở đây, mà đây chính là một cơ hội vô cùng tốt, Tô Cẩm tập hợp tư liệu lại, mắt lóe sáng như ánh sao, ánh sáng lạnh như băng chiếu ra từ trong mắt, lợi hại mà lãnh khốc.
Washington.
Phòng làm việc cao cấp, đã lâu rồi Lãnh Mặc Phàm chưa đến tổng công ty ở Mĩ, rời khỏi công ty trong ba tháng, anh phải bớt thì giờ đến văn phòng – văn kiện chồng chất như núi ở nơi đó đang chờ tra tấn anh, xử lý xong mọi công việc, cả người anh nhàn tản đi, mà phía sau anh lại là phẫn nộ, mười ngày, vẫn chưa có tin tức của Tô Cẩm, có trời mới biết những ngày nay anh vượt qua như thế nào, dựa vào sô pha, anh chậm rãi đút năm ngón tay vào túi quần, diễn([email protected];quydo0n giữa trưa nắng chói mắt chiếu xuyên qua cửa sổ thủy tinh bao phủ căn phòng rộng hai trăm m², lúc này là cuối mùa thu, làm cho người ta cảm thấy bình tĩnh mà ấm áp.
Bình tĩnh, hiện tại anh rất cần hai chữ này.
Trước kia, một ly cà phê đen có thể giải quyết mọi buồn bực, hiện tại, hoàn toàn không có hiệu quả, trong lòng anh trống rỗng, chỉ cần một người phụ nữ đến giúp anh bình tâm, mà người phụ nữ này lại biến mất.
Bình tĩnh cơ trí, là tác phong làm việc từ trước đến nay của anh, mà một tuần nay, lúc chủ trì hội nghị anh lại luôn nổi giận bất thường, điều này làm cho tất cả nhân viên cấp cao của công ty và các cổ đông biến mất không dấu vết trong khoảng thời gian này, không dám tới gần anh trong vòng ba trăm mét, mà nhân viên cũng bị vạ lây, có đôi khi đang đi trên đường, đều bị cảm xúc ác liệt của anh ảnh hưởng, mắt anh sắc bén mà hung hãn như mắt con sói sắp nuốt chửng con mồi, người nào nhìn thẳng vào anh, đều không hết sợ hãi trong ba ngày.
Ngoại trừ một người thường xuyên đứng ở đầu ngọn lửa như Jack, anh quả thực trở thành người bị hại trực tiếp nhất, anh đã không ngủ mấy ngày mấy đêm rồi, bởi vì không muốn văn kiện có sai sót, để rồi bị ai đó mắng, anh cũng không muốn phạm phải sai lầm gì, huống chi chỉ là một lỗi nhỏ không đưa cà phê đến đúng lúc, anh đã bị chỉnh đến mức không chê được.
Nhưng hôm nay, anh không có biện pháp khống chế tâm trạng dồn dập, chưa gõ cửa mà đã đẩy cửa đi vào, thế cho nên, anh vừa vào cửa liền thấy một đôi mắt căm tức, anh có chút lúng túng dừng lại gõ cửa,“Lãnh tổng, thực xin lỗi, có chuyện quan trọng muốn tìm ngài thương lượng.”
Lãnh Mặc Phàm ngầm đồng ý cho anh tiến vào, trầm giọng nói,“Chuyện gì?”
“Ngài xem cái này đi.” Jack đưa phần công văn đến trước mặt anh, đó là văn kiện điều tra của cục liên bang.
“Đây chính là một phần của bản dự thảo, nhưng phương diện này có nhiều tin tức bất lợi đối với ngài.” Jack lo lắng mở miệng, trên văn kiện này Lãnh Mặc Phàm có tội án nghiêm trọng nhất, tham gia buôn lậu súng đạn, hơn nữa văn kiện còn có văn bản đính kèm, nhìn như là căn cứ chính xác theo đó.
Lãnh Mặc Phàm nhíu mày lại, lạnh lùng nói,“Rốt cục là có chuyện gì? Vì sao bọn họ lại có cái này?”
“Chuyện này còn chưa rõ, tôi cũng vừa mới nhận được văn kiện, bọn họ đề nghị nửa tháng sau sẽ tiến hành lên án ngài, trong khoảng thời gian này, chúng ta phải làm gì bây giờ.”
“Vì sao bọn họ lại xác thực được thời gian và địa điểm mua bán súng đạn?” Lãnh Mặc Phàm nhíu mày, mặc dù đáy mắt có lửa giận, nhưng anh vẫn duy trì vẻ hoàn mỹ tao nhã và sự bình tĩnh.
“Có khả năng là nội gián.”
“Hiện tại súng đạn ở đâu?”
“Chicago, người mua là thủ lĩnh tổ chức hắc bang quốc tế, Rio, nửa tháng sau chính là ngày giao hàng, trước lúc này nếu không tra ra nội gián là ai, đến lúc đó ông ta thật sự sẽ bị cảnh sát khống chế, sẽ trở thành nhân chứng tốt nhất để chỉ tội ngài.” Jack bình tĩnh phân tích.
Lãnh Mặc Phàm hơi dựa lưng ra sau, cơ thể dựa hẳn vào sô pha, âu phụ cắt may tỉ mỉ che bớt sự giỏi giang và trí tuệ của anh, mà lúc này trên người anh tỏa ra hơi thở lãnh khốc, ánh anh lạnh như băng, cho dù là cả phòng đầy ánh nắng cũng không che dấu được.
“Lãnh tổng, có cần tôi lập tức đến Chicago điều tra rõ ràng hay không?”
Khóe miệng Lãnh Mặc Phàm nhếch lên, môi mỏng mở ra,“Tôi tự mình đi.”
Cục bộ cảnh sát quốc tế Mĩ, trong phòng hội nghị, đang tiến hành một cuộc hội nghị khẩn trương.
Tất cả cảnh sát đều ngồi chỉnh tề, nghe cảnh sát trên bục giảng phân tích tư liệu trên màn hình chiếu.
“Bross Rio, chắc là cái tên này mọi người đều rất quen thuộc, ông ta từng phạm phải một trong năm tội danh lớn nhất mà lại được vô tội phóng thích, ông ta chạy trốn pháp luật, hoành hành ngang ngược, thành lập tổ chức hắc bang quốc tế, tội phạm trên tay ông ta nhiều đếm không xuể, hiện tại, rốt cục chúng ta cũng có cơ hội, nếu lần này thành công, chúng ta có quyền khởi tố ông ta, tống ông ta vào ngục giam, lần này chúng ta sẽ để mắt đến người này, không lâu sau, ông ta có một phiên giao dịch súng ống đạn dược, chúng ta lấy được tin này, bọn chúng sẽ xuất hiện ở phía Nam Chicago, cảnh sát địa phương đã chú ý chặt chẽ hành động lần này, bởi vì đây là vụ án hình sự có quy mô quốc tế, cấp trên ra lệnh cho cảnh sát quốc tế chúng ta tham dự điều tra bắt toàn bộ.”
Hội nghị dài đến hai tiếng rốt cục cũng chấm dứt lúc chín giờ tối, Lục Thiểu Đình trở lại văn phòng, liền thấy cấp trên của anh ngồi ở chỗ của anh, anh mỉm cười nhìn ông.
“Trưởng quan.” Lục Thiểu Đình lễ phép kêu một tiếng.
“Đối với vụ án lần này cậu đều hiểu rõ, có nắm chắc hay không?” Vị cảnh sát lớn tuổi nghiêm túc hỏi.
“Toàn bộ đều đã hiểu, nắm chắc mười phần.” Lục Thiểu Đình lên tiếng nói.
Từ sau khi Lục Thiểu Đình xuất viện, trong năm ngày ngắn ngủn, anh lại lập công lớn, thành công bắt giữ hai tên trộm quốc tế, anh tỉnh táo sâu sắc làm cho mình nhanh chóng lấy lại sự tín nhiệm của cấp trên sau vụ án của Tô Cẩm, mà hành động truy bắt lần này, anh vẫn được chọn làm đội trưởng như cũ, dẫn đầu đội xuất phát.
“Tốt lắm, tôi tin tưởng năng lực của cậu.” Vị cảnh sát lớn tuổi vừa lòng gật đầu, vỗ vỗ bờ vai của anh rồi rời đi.
Lục Thiểu Đình buông văn kiện xuống, lẳng lặng ngồi ở trong văn phòng, tỉnh táo suy nghĩ, tỉ mỉ sắp xếp hành động nhiệm vụ lần này, tất cả đều không có sơ hở, đầu óc anh mới thoáng thả lỏng, lúc này, cửa phòng anh vang lên tiếng động, một bóng dáng mê người dựa vào cửa, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp cười khanh khách nhìn anh, dùng tiếng phổ thông đạt tiêu chuẩn,“Lục trưởng quan, còn chưa tan tầm sao?”
Lam Mị, một cảnh sát đến từ Trung Quốc được điều đến đội hình sự không lâu, cô vĩ đại, thân thủ rất cao, hơn nữa ngoại hình lại xinh đẹp, cô được xem như tinh anh giữa những nữ cảnh sát, cô cũng được xếp vào hành động lần này.
Lục Thiểu Đình nở nụ cười “Còn đang suy nghĩ vụ án này.”
“Vụ án thì phải nghĩ, nhưng cơm chiều cũng không thể không ăn, tôi sắp chết đói rồi, ăn cùng nhau đi!” Lam Mị mời, đôi mắt trong trẻo xẹt qua một chút yêu mến.
Lục Thiểu Đình suy nghĩ, thu dọn văn kiện một chút, đứng dậy đi về phía cô, Lam Mị cười quyến rũ đón tiếp anh, hai người đi ra khỏi cửa.
“Vết thương ở ngực trái anh thế nào rồi? Có bị nhiễm trùng không?” Lam Mị quan tâm hỏi, hành động truy bắt lần trước, miệng vết thương của Lục Thiểu Đình bị nứt nên bị nhiễm trùng.
“Không sao.” Lục Thiểu Đình cười nhẹ, nói đến đề tài này khiến mắt anh xuất hiện một tia sáng kỳ dị.
Lam Mị ngẩng đầu vừa vặn bắt được vẻ mặt đó của anh, không khỏi buồn cười nói,“Làm sao vậy? Nghĩ đến cái gì sao? Bị thương còn vui đến vậy sao?”
“Không phải.” Lục Thiểu Đình hơi bối rối lắc đầu.
“Mạng của anh lớn, trái tim không giống người khác, nếu không đổi thành người khác, đã sớm mất mạng, anh còn cười được sao, anh có biết hành động truy bắt lần trước khiến tôi lo lắng nhiều thế nào không.” Lam Mị bất tri bất giác bày tỏ sự quan tâm khó nói thành lời của mình ra.
Lục Thiểu Đình sợ run một chút, cười nói,“Cám ơn.”
“Ai da, gặp phải loại người không muốn sống như anh, tôi cũng không có cách nào, tôi cũng chỉ quan tâm thôi.” Lam Mị cố ý cao giọng để xúc động nhỏ này, nhưng đáy lòng lại hơi mất mát, mấy ngày qua, nếu Lục Thiểu Đình không ngu ngốc, như vậy anh nhất định có thể cảm nhận được tâm tư của cô, nhưng điều làm cho cô thất vọng là, Lục Thiểu Đình thật sự ngu ngốc trên tình thương, lại không có một chút phản ứng nào, ngược lại mỗi lần cô đột nhiên nhắc đến chuyện tình cảm, anh có vẻ lạnh nhạt hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lam Mị thật sự buồn bực!
Hai ngày sau, khách sạn năm sao cao cấp ở Chicago, trong phòng 8014, đang tiến hành một cuộc nói chuyện nghiêm trọng mà đầy sát khí, người đàn ông ngồi ở chính giữa sô pha, thâm trầm khó lường, ngoại trừ vẻ lãnh khốc và lạnh nhạt trong mắt thì không còn cảm xúc nào khác, như tròng mắt lợi hại của chim ưng vậy, ba người đàn ông trung niên trước mặt nơm nớp lo sợ phá, diễn(daffn