Bà Xã Đừng Chạy

Những ngày cuối cùng của cấp ba, lúc ấy có thể cảm thấy thống khổ không nói nổi, ngày ngày bị mọi người vây quanh, khi bạn quay đầu nhìn lại, mới phát hiện ra, những tháng ngày này cũng có chỗ đáng yêu, rất phong phú, có áp lực, cái gì đều có thể trở nên rất vô vị......

Kể từ sau khi Trâu Thần giới thiệu với y tá Tân Đồng là vị hôn thê, giá trị con người của bác sĩ Trâu càng ngày càng sa sút, thậm chí ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy y tá đi vòng qua người anh, không nói bất cứ một ai gây phiền toái cho mình, anh có tâm tình cùng thời gian “nuôi nấng” heo con nhà mình, sao anh lại không làm chứ?

Lúc này, nhìn thấy cô bé mập mạp ở trước mặt mình, con heo nhỏ trắng nõn, trong lòng anh rất vui. Độ béo mập của con heo nhỏ này lại tỷ lệ nghịch với số lượng thư tình đầy sắc thái, anh đương nhiên cũng rất vui khi thấy có hiệu quả, nhưng mà.......Hai mắt không kiên nhẫn liếc nhìn, anh trừng mắt nhìn cậu học sinh chân tay luống cuống bên cạnh Trì Phỉ, vẻ mặt không vui, ong bướm đuổi đi sẽ dần tiêu tán, nhưng mà lại dần lộ ra một loại “thuốc cao bôi trên da chó” dính trên người, lúc này còn dày mặt hơn đuổi tới trước cửa nhà cô? Trong quân đội, người người có thể ra vào tùy tiện sao? Anh nhìn cậu học sinh lại nhìn Ngô Nhạc đứng phía sau, người này là điển hình của loại chỉ sợ thiên hạ bất loạn!

“Sao hai người lại tới đây? Mình còn đang nghĩ phải làm sao để tìm hai người đấy?” Tân Đồng tương đối ngạc nhiên khi nhìn thấy Trì Phỉ cùng Thiệu Ngôn xuất hiện trước nhà mình, hưng phấn nhảy dựng lên đi tới trước mặt hai người, bất quá hai người kia còn chưa kịp trả lời, đã bị tiếng ho khan cắt ngang.

“Khụ!” Mẹ Tân xấu hổ toát mồ hôi, trong lòng buồn bực nghĩ, con bé Tân Đồng này cũng không nhìn xem trọng lượng bản thân mình hiện tại thế nào......Con bé nhảy dựng lên, khối thịt trên người cũng rung theo, trong lòng mẹ cảm thấy buồn, mỗi lần rung lên lại khiến trong lòng mẹ đau......Bất chấp ánh mắt của mọi người, trộm kéo con gái về bên cạnh, nhỏ giọng nói bên tai “Con nói con xem, người ta tham gia kỳ thi cuối cấp thì gầy đi mấy chục kg, sao con lại béo thành thế này? Đi sang bên kia giảm béo cho mẹ! Nếu như mẹ nhìn thấy con mà vẫn còn béo như vậy thì đừng trách sao mẹ không nhận con!”

“Mẹ!” Tân Đồng không vui làm nũng, sau đó nhỏ giọng thì thầm “Đây không phải do mẹ cùng với Trâu Thần làm sao? Nếu như anh ấy không nấu thức ăn bổ dưỡng thì làm sao con có thể tăng cân như vậy chứ? Mẹ cũng quá để ý tới cơ thểcon rồi.” Nói xong còn theo bản năng nhéo cánh tay đầy thịt của mình.

Mẹ Tân nhanh chóng ngăn lại hành vi kia “Dẹp đi.” Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vươn tay búng lên trán con gái “Đừng có ở đây chiếm được tiện nghi còn khoe mã, tiểu Thần khổ sở vì con mà bận trước bận sau, bây giờ con không biết xấu hổ còn trách người ta? Người khác không biết, mẹ là mẹ con còn không biết con tham ăn thế nào sao? Thấy đồ ăn ngon liền liều mạng ăn! Tiểu Thần lại đau lòng con, còn có thể ngăn không cho con ăn sao? Con thật là không có lương tâm! Nhanh đi giảm béo cho mẹ! Đỡ phải dọa con rể mẹ chạy mất!” Nói xong ánh mắt thoáng liếc trộm Trâu Thần, đứa nhỏ này tay nghề nấu bếp rất tốt!


“Phản bội! Chờ con nói cho ba con biết!” Tân Đồng không chịu, cô chính là nhìn không vừa mắt khi người nhà lại hướng về phía người ngoài “Dù sao chuyện này ba không đồng ý, ai cũng không thể truyền nhiễm” cô vui vẻ dán sát vào bên người mẹ “Con lại càng không đồng ý! Lại nói Trâu Thần cũng chưa từng nói lời hay với con.” Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt lại trở nên nghiêm túc “Anh ấy là sói đội lót cừu! Mọi người đều bị vẻ bề ngoài của anh ấy lừa gạt!” Nói xong dậm chân, xem như vì chính mình chứng mình cái gì đó.

“Con thì biết cái gì, ba con sớm hay muộn cũng buông, con không thấy bà ngoại tuy rằng luôn thẳng tính sau này vẫn buông sao, cuối cùng không phải còn đồng ý cho con ở cùng Trâu Thần sao! Nghe mẹ nói không sai đâu! Hơn nữa không phải tiểu Thần đã mấy lần nói con là vợ nó sao, vị hôn thê có thể nói linh tinh sao? Như vậy không sai biệt lắm. Đúng rồi, tới bên kia thì giúp mẹ đưa cái này cho mẹ Trâu” Nói xong mẹ Tân đưa một túi được đóng gói tinh xả đưa cho Tân Đồng “Về bên kia xa nhà, mẹ cũng không thể tới thăm con, lúc trước mẹ Trâu cũng thích con, xem tiểu Thần đối xử với con đoán chừng bên kai có nguwoif có thể che chở cho con, sau này có việc gì cứ tìm hai người bọn họ, nếu không được thì gọi điện thoại cho mẹ”Nói xong yêu thương xoa đầu con gái, con gái một mình rời khỏi nhà, người làm mẹ đương nhiên lo lắng.

“Con không đi, nguyện vọng thi vào trường đại học của con cũng là Trâu Thần sửa lại, nếu nhưcon rời khỏi mọi người, bản tính điên cuồng của anh ấy bộc phát thì phải làm sao? Nghĩ đã thấy sợ, cầu người không bằng cầu mình, mẹ, mẹ nói ông ngoại cùng bên kia cho con cùng Kiến Quốc đến trường quân đội ở thành phố S được không?” Nói xong Tân Đồng liền ôm cánh tay mẹ Tân bắt đầu làm nũng.

“Con cho rằng dễ như vậy sao?” Mẹ Tân đẩy tay con gái ra “Nghe lời, sang bên kia rồi phải tự chăm sóc tốt bản thân, lúc trước mẹ nghiêm ngặt với con cũng là vì lúc này, ngoan.” Mẹ Tân có chút không đành lòng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, vỗ vỗ lại có cảm giác không đúng “Nhanh đi giảm béo cho mẹ! Con xem xem lúc trước còn như con nít, bây giờ thì tốt rồi, đã thành hai cằm!”

“Mẹ Tân, thời gian không còn sớm nữa, bọn con phải đi rồi.” Vừa nhìn thấy Tân Đồng gặp nạn liền đưa người ra chắn, cứu cô ra khỏi tay mẹ Tân giấu phía sau.

“Đi đi, đi từ từ thôi, vất vả cho con rồi tiểu Thần.” Lúc này mẹ Tan thật sự giống như mẹ vợ cùng con rể, càng xem càng thuận mắt “Đúng rồi, còn có hai bạn học của Tân Đồng, nghe Ngô Nhạc nói quan hệ của hai đứa bé kai cùng tiểu Đồng rất tốt, vừa đúng lúc cũng tới kia thi, con hãy giúp đỡ chúng nó trên đường đi.”

Trâu Thần hé miệng, cũng không tỏ vẻ không vui, càng không tỏ vẻ vui, thản nhiên gật đầu.


“Được rồi, lên xe đi, dọc đường đi cẩn thận.”

Xa xa ông Trâu cùng ông Tân cũng tạm biệt gần xong, lúc này cũng nắm tay, nên len xe thì lên xe, nên nhìn theo thì nhìn theo.

Bất quá mấy thanh niên bên này lại có điểm không thích hợp.

“Trâu Thần, để hai bạn học kia ngồi xe cậu, vừa lúc bọn họ đều là bạn học của Tân Đồng.” Ngô Nhạc lên tiếng đầu tiên, đôi mắt sáng nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Trâu Thần.

“Vậy còn cậu?” Một tay chống cửa xe, một tay đút vào túi, đôi mắt trong veo nhưng lạnh lùng “Năm người trên một chiếc xe, đường lại còn xa, thuận tiện sao?” Anh không nhìn Thiệu Ngôn, ngược lại Thiệu Ngôn lại cảm thấy không tự nhiên.

“Mọi người không cần quan tâm đến em, em chỉ muốn đến nhìn Tân Đồng, lát nữa em sẽ đến nhà ga mua vé.” Nói xong quay về phía Tân Đồng “Tiểu Đồng, lúc trước bạn đã nói, chỉ cần chúng ta thi đậu cùng một trường bạn liền cho mình một cơ hội, hôm nay xem như trước mặt anh trai cùng Trì Phỉ, mình lại xin bạn một cơ hội, hơn nữa trịnh trọng cam đoan với bạn, đợi đến khi sang tới bên kia mình sẽ chăm sóc tốt cho bạn, không để bạn có một chút oan ức nào.” Nói đứa bé này ngốc, còn biết cam đoan trước mặt mọi người, nói không ngốc, cũng có chút ngốc, đứng cả một lúc lâu vẫn không nhận ra quan hệ của Trâu Thần cùng Tân Đồng.


Ngô Nhạc vui vẻ, tên nhóc này thật là ý tứ, xem ra lần này đi chung đường sẽ rất vui “Khách khí như vậy làm gì, em như em trai anh, sao anh có thể mặc kệ em chứ? Không sao, lát nữa anh ngồi cùng xe ông Tân, em ngồi cùng Tân Đồng đi.” Nói xong như anh em kề vai sát cánh với nhau.

Bất quá người nào đó cả người dần có không khí lạnh bao quanh “Tiểu Nhạc, anh mới vừa rời đi mấy ngày không nghĩ tới một đại công tử như cậu lại bắt đầu thân cận với bình dân, lần này quay về tôi sẽ nói với chú Ngô, con trai chú cải tà quy chính.” Tùy ý nói, Trâu Thần lại nhìn về phía Ngô Nhạc, trong mắt không lộ ra một chút cảm xúc nào, bất quá Tân Đồng cùng Ngô Nhạc đều có thể cảm giác, người này tính tình rất nóng nảy.

“Ha ha, tôi cũng chỉ nói vậy thôi, kỳ thật năm người ngồi trên một chiế xe cũng có cái hay” Ngô Nhạc bật cười thay đổi chiến lược, gần đây gia đình anh ta mới yên tĩnh một chút, không lo lắng để cho anh ta ở tồng tham mưu tạo ra chiến tích gì đó, anh ta chính là trăm triệu không thể lại bị người khác đẩy đến trước mặt ba mình, nếu không thì chết sớm siêu sinh sớm? Xem ra đầu năm nay đụng ai cũng có thể nhưng đừng đụng đến Trâu đại gia......

“Được rồi, được rồi, lên xe đi, dù sao xe anh cũng rộng, năm người cũng có thể ngồi được, hay là em ngồi sau, để anh Ngô ngồi phía trước, hai người cũng có thể nói chuyện, tránh cho quay qua quay lại.” Tân Đồng vốn dĩ muốn xóa tan không khí xấu hổ, nhưng mà......

“Cậu ngồi đâu?” Trâu Thần không hỏi Tân Đồng, mà trực tiếp hỏi Ngô Nhạc.

“Tôi ngồi phía sau, ngồi phía trước tôi cảm thấy mệt......” Nói dối cũng có thể nói thành như vậy, xem ra vị này thật sự sợ......

Trâu Thần nghe thấy vậy liền vừa lòng, khóe miệng thản nhiên nở nụ cười nhìn Tân Đồng.

Mếu máo, chỉ biếtngười này không tốt như vậy, Tân Đồng trừng mắt nhìn anh “Nếu như anh ngại năm người ngồi, ba chúng tôi sẽ đi xe lửa, dù sao người là do anh Ngô đưa vào cửa, em nghĩ anh ấy cũng sẽ không phải không chịu trách

nhiệm?” Nói xong còn hướng về phía Ngô Nhạc cười cười.

“......” Ngô Nhạc ăn đủ, lúc đầu anh ta không nên cho vào!

“Anh Ngô?” Trâu Thần cẩn thận thưởng thức, cuối cùng lại gọi lớn, làm cho Ngô Nhạc run rẩy cẩn thận nghĩ làm sao chiến tiếp.

“Đừng, chỉ có hai bọn anh thì rất nhàm chán, hơn nữa anh cảm thấy em gái Trì Phỉ chắc là nguyện ý đi theo bọ anh?” Ngô Nhạc cẩn thận nhờ người duy nhất chưa lên tiếng, hơn nữa còn cố ý gọi tên cô thân thiết như Tân Đồng gọi anh ta là anh, nếu anh ta nhớ không nhầm, lúc này Tân Đồng vẫn gọi thẳng tên người nào đó......

Dù sao Trì Phỉ cũng hiểu tình huống thế nào, giữ chặt Thiệu Ngôn vẫn đang ngây ngốc, lấy lòng cười với Trâu Thần “Anh Trâu đẹp trai, anh cho chúng em đi nhờ đi, em chưa từng đi tàu đường dài bao giờ! Nói không chừng, chiếc xe này còn có thể làm cho em giống như cưỡi ngựa trắng mà thấy vương tử, anh đừng cản vận đào hoa của em” Nói xong còn không quên kéo Tân Đồng bên cạnh.

Tân Đồng bĩu môi “Nhanh lên xe, còn không biết mấy giờ mới tới đâu!” Nói xong dẫn đầu lên ghế trước ngồi.

Trâu Thần lộ ra một nụ cười, cũng mở cửa xe leo lên ngồi cùng.

Một cuộc chiến rốt cuộc cứ như vậy đình chỉ.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận